Nói xong tôi cố ý xụ mặt xuống, cũng không nói gì với trưởng thôn nữa mà xoay người đi ra ngoài.
“Cô gái, cô chờ một chút!” Thấy tôi thật sự mặc kệ, người trưởng thôn kia liền vội vàng gọi tôi lại.
“Sao?”
“Tôi… có không ít tiền đồng, yêu thử kia thật muốn báo thù sao? Cô có thể đưa tôi tới nhìn qua một chút không? Dù sao tôn cũng là trưởng thôi, không thể để cho yêu nghiệt kia quay lại gieo họa cho người trong thôn.” Trưởng thôn nói.
Vừa nói ông ta đã nhanh chóng xoay người lại đi thẳng tới góc chiếc giường bằng đất, vén cái nệm bên trên ra.
Lúc này tôi mới phát hiện ở giữa giường đất kia có một tấm ván, phía dưới tấm ván là một cái hố không lớn không nhỏ, sau khi mở ra bên trong chứa đầy đồng tiền màu xanh.