Mộc Diệp cũng không có ý định ngăn cản anh ta, trái lại là đi khuyên Mạch Lam: Không có sao mà, dù sao hai người chúng tôi cũng ăn chung hoài mà.
Cố Nam không ngờ được Mộc Diệp có thể quen biết một nhân vật to lớn như thế, thật khiến anh ta lau mắt mà nhìn, trước kia anh ta chỉ dính mùi nước hoa phụ nữ chút xíu thì cô ta đã làm âm lên rồi.
Hôm nay đã nhìn thấy lợi ích trong mối quan hệ này rồi, xem ra cái cô Mộc Diệp này cũng không ngu ngốc như vẻ bề ngoài.
ï "Vậy thì tôi không thể từ chối rồi Mạch Lam nói xong, ba người liền chọn một phòng rồi ngồi xuống.
Mạch Lam lơ đãng thể hiện khí khái hào hùng là điêu những cô gái khác không có, điểm này Mộc Diệp hơi hâm mộ.
Sau khi các món ăn được dọn lên hết, Cố Nam vô cùng
ga lăng để hai người phụ nữ chọn món mình thích trước, ba người đều có suy nghĩ riêng của mình, đây nhất định không phải là bữa cơm trưa bình thường.
Mộc Diệp mở miệng trước: Cô Lam đây ở trong quân đội mấy năm có vất vả không? Tôi vô cùng ngưỡng mộ những người có thể làm việc mà bản thân yêu thích, không giống tôi, chỉ có thể quản lý chuyện của công ty.
Nếu như bảo tôi lựa chọn lại một lần nữa, tôi hy vọng có thể được giống như cô vậy” Mộc Diệp biết, muốn trở thành bạn bè thật sự thì phải có
chung chủ đề để nói chuyện mới là điều quan trọng nhất.
Trước kia đã có rất nhiều người nịnh bợ lấy lòng Mạch Lam, nhưng mà những người đó căn bản là không có chút giá trị lợi dụng gì, cô ta cũng sẽ.
không quan tâm tới.
"Cô nói cũng rất đúng, lúc cô mặc quân phục vào thì mới có thể phát hiện ra, việc nếm qua tất cả cực khổ cũng đều rất đáng giá”
Mạch Lam đã từng cho rằng bản thân mình sẽ không thể kiên trì được nữa, nhưng sau đó cô ta lại phát hiện ra một điều là, nếu người khác không thúc, ép mình một chút, thì căn bản là mình sẽ chẳng bao giờ biết được bản thân có bao nhiêu năng lực, có bao nhiêu mạnh mẽ.
Vậy bây giờ cô Lam có định làm gì không? Hay là phải tiếp tục ở lại trong quân đội?” Mộc Diệp tiếp tục hỏi, coi như là hỏi thay Cố Nam.
Nếu như Mạch Lam định kinh doanh, vậy thì hợp tác với nhà họ Cố là tốt nhất.
Mạch Lam nghe thế thì sửng sốt một chút, nhanh như vậy mà đã lái tới vấn đề chính rồi à? Mạch Lam cũng không trả lời thẳng: “Thật ra tôi rất muốn ở lại trong quân đội, chẳng qua là tôi muốn xem sự sắp xếp của ba tôi ra sao đã”
Cố Nam biết giờ có hỏi cũng không hỏi ra cái gì, bây giờ trong lúc này chỉ cần lo lót tốt mối quan hệ của bọn họ, thì mai sau anh ta mới có thể nhận được sự trợ giúp hùng mạnh của quân đội.
"Anh Nam, tôi nhớ là trước kia Tổng giám đốc Văn bị tai nạn xe, bây giờ sao lại thay đối người rồi? Chẳng lẽ là Tổng giám đốc Văn không thể lái xe tới à?" Đôi đũa ăn cơm của Cố Nam khựng lại một chút: “Trước kia em trai tôi chẳng may bị tai nạn giao thông, vì muốn em ấy dưỡng thương cho tốt cho nên ba đã để tôi tới quản lý công ty.
Chỉ là, hiện tại em ấy đang đảm nhiệm chức vụ Tổng giám đốc công ty.
Nhưng mà sản nghiệp đều là của nhà họ Cố, chúng tôi là anh em thì ai làm cũng đều như nhau thôi.”
Mạch Lam thật sự không ngờ cuộc tranh chấp trong gia tộc, lại được Cố Nam lược bỏ qua nhẹ nhàng như vậy, thời đại của Cố Văn đã bị Cố Nam thay thế.
"Hóa ra là như vậy, lúc trước tôi còn muốn nói tới Cố Văn cho ba tôi nghe nhiều hơn một chút, nhưng mà Cố...!Sau này chắc là sẽ có cơ hội hợp tác cùng anh Nam đây rồi” Mạch Lam không nói ra suy nghĩ thật sự của bản thân, dù sao thì hai người bọn họ ai cũng không biết đến cuối cùng là Mạch Lam và Cố Văn có tình hữu nghị gì hay không..
Danh Sách Chương: