Mục lục
Cố Tổng Sủng Thê
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



“Em yên tâm, mẹ của em cũng là mẹ anh, anh không thể không quan tâm đến bà” Thân phận của viện trưởng Trương rất khả nghi, không biết có thể tìm được kẻ đứng đẳng sau giật dây không, bao năm nay hắn ta không lộ đầu lộ diện, thế lực đằng sau ắt phải không nhỏ, nếu hành động tùy tiện thì sẽ đánh rắn động cỏ ngay.
“Tôi đã đưa bà chủ ra ngoài rồi, không được bao lâu nữa viện trưởng sẽ phát hiện ra, vì vậy cậu hai ngài cũng nên đưa ra quyết định càng sớm càng _ tốt” Bạch Lâm Anh nhắc nhở.

Cố Văn nhất định phải đưa Lý Thiên Mỹ nhanh chóng rời đi, nếu không bị phát hiện thì +ai họa vô cùng.
“Đưa mẹ vợ tôi đến biệt thự ở ngoại ô, tôi sẽ tìm người tới điều trị riêng cho bà”

Bạch Lâm Anh là một người rất thông minh, làm như vậy quả thực bớt đi rất nhiêu phiền phức.
“Cố Văn, anh có thể đưa em đi thăm mẹ không?” Mộc Mai khẩn cầu.
“Em cứ tự chăm sóc tốt cho bản thân mình đi đã, chuyện của mẹ em cứ giao cho anh xử lý, em ở nhà đợi điện thoại của viện trưởng Trương”
Không thấy người đâu, viện trưởng Trương chắc chắn §ẽ rất sốt săng, đến lúc đó nhất điện sẽ liên hệ với Mộc Mai.
Cố Văn biết Lý Thiên Mỹ quan trọng với Mộc Mai như thế nào, nhưng hiện tại không thể động đến viện trưởng Trương, vì bọn họ vẫn chưa có chứng G2 Bạch Lâm Anh cầm bản báo cáo đưa cho Mộc Mai: “Mợ hai, bởi vì bà chủ luôn bị tiêm thuốc an thần, nên cô phải chuẩn bị trước tinh thần bà ấy có thể sẽ không tỉnh táo ạ”
Ánh mắt Mộc Mai có chút trống rỗng: “Tôi biết rôi, nếu mẹ †ôi có tỉnh lại thì cũng xin anh lúc đó hãy nói với tôi ngay “ “Vâng, thưa mợ hai” Bạch Lâm Anh đáp lại.
Cố Văn thấy Mộc Mai đi nghỉ rồi mới cùng Bạch Lâm Anh rời đi.
Cố Văn quay lại xe thì gương mặt anh bỗng nhiên trở nên lạnh lùng nghiêm nghị: “Còn chuyện gì chưa nói thì nói luôn cho tôi đi Bạch Lâm Anh biết không có chuyện gì có thể giấu được Cố Văn: “Báo cáo xét nghiệm cho thấy trong cơ thể của bà Lý Thiên Mỹ không chỉ có thuốc an thần mà còn có cả thuốc gây ảo giác nữa”
Chả trách khi đó viện trưởng Trương không cho ai kích động.


đến Lý Thiên Mỹ”
Bạch Lâm Anh gật đầu: “Đúng vậy, khi tôi câm kết quả xét nghiệm trên tay cũng rất ngạc nhiên, rốt cuộc là người nào.

mà lòng dạ độc ác đến vậy”
Xem ra nước nhà họ Mộc còn sâu hơn tưởng tượng, Tô Ngọc Vân và Mộc Mai đều có thù, nhưng họ đều là những người thẳng thản, không giống với người có kiểu suy nghĩ kỹ càng kín kế này”
Đừng để để lộ bất cứ tin tức nào, tiếp tục điều tra, ông chủ nhà họ Mộc bên đó cũng phải để mắt tới.

Tôi lo những người này sẽ dùng tiếp cách thức giống như vậy mà đối xử với Mộc Đoàn” Cố Văn nhắc nhở.
Trong phòng bệnh, Lý Thiên Mỹ đang nằm với khuôn mặt tái nhợt không còn chút sinh khí, nếu không có những con số.

nhảy nhót trên máy móc thiết bị thì không thể nhìn ra được người vẫn còn còn sống.


ẳ Bác sỹ Triệu cầm báo cáo kiểm tra sức khỏe trên tay đi ra ngoài, vừa đi vừa thở dài cho đến khi va phải Cố Văn mới ngẩng đầu: “Xin lỗi tổng giám đốc Cố”
“Tình hình thế nào rồi?” Cố Văn khoát khoát tay, lo lắng hỏi.

Bác sỹ Triệu bất lực nó hông lạc quan lắm, hàm lượng thuốc an thần trong người bà ấy quá cao, cho dù có tỉnh lại cũng sẽ ngây dại quanh năm.
“Còn cách nào khiến bà ấy tỉnh táo lại không?” Cố Văn chau mày.
“Rất khó ạ” Tiêm thuốc năm năm liên tục rồi, muốn loại bỏ khỏi người cũng không phải chuyện dễ dàng gì..


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK