Mục lục
Cố Tổng Sủng Thê
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Hơn nữa còn có hai đứa con trong bụng, nó còn chưa được.

tận hưởng ánh năng mặt trời.
Kẻ cầm đầu nuốt nước bọt nhìn anh em xung quanh, họ cũng không biết phải làm sao.
Lâm Dịch thấy vậy, lập tức nhanh chóng tiến lên kiểm tra thân thể của Mộc Mai, quay đầu liếc tên cầm đầu, lo lăng nói: “Anh hai, bây giờ đến bệnh viện cũng muộn rồi.


Vì chúng †a bắt cóc người phụ nữ này với mục đích tống tiền nên bây.

giờ tốt hơn hết là chúng ta giúp cô ta đỡ đẻ, có lẽ đến lúc đó chúng †a cũng có thể kiếm thêm một số “Cậu có phải...”
“Nếu anh không nhanh chóng quyết định thì cô ta có thể mất mạng trước khi người nhà cô ta đến chuộ mạng sống, tùy anh quyết định” Lâm Dịch ngắt lời anh ra, thờ ơ nhìn, sắc mặt trầm xuống.
“Nếu cậu muốn đỡ đẻ hộ cô ta thì cậu cứ việc làm.

Những chuyện này tôi không quan tâm, tất cả những lối ra đều do.

cậu canh giữ, nếu cậu dám để cho một con ruồi lọt vào, tôi sẽ hỏi tội cậu”
Lời nói chắc chăn của Lâm Dịch đã mang đến cho Mộc Mai một tia hy vọng, cô nhìn anh ta bằng ánh mắt cảm kích nhưng cũng không giấu nổi sự kinh ngạc: “Anh...!anh thực sự sẽ đỡ đẻ sao?
T mang thai đôi đó.”
“Ừm, tôi từng đỡ đẻ cho vợ tôi rồi.
Nhưng họ đều đã bị giết.


Tôi đến đây để ẩn náu những kẻ quyền thế, nhằm trả thù cho vợ con tôi.

Đừng lo lắng, tôi sẽ giữ an toàn cho cả cô và con cô”
Lời nói vừa dứt, Lâm Dịch bắt đầu vào việc.
Vài giờ nhanh chóng trôi qua, đứa trẻ vẫn chưa chào đời.

Mộc Mai nằm trên mặt đất, người ướt đầm mồ hôi, quần áo.

cũng ướt đấm, cô hét lên một cách cưồng loạn.
Lâm Dịch còn lo lắng và hồi hộp hơn cô: “Đừng từ bỏ, cố
gắng chút nữa, bây giờ đã có thể nhìn thấy đầu của đứa bé rồi”
Mộc Mai sức lực đã cạn kiệt, toàn thân cô cũng đã kiệt quệ, muốn bỏ cuộc vì không còn sức lực nữa, dường như có một sức mạnh nào đó kéo cô xuống vực sâu tăm tối một cách Tàn nhãn.
Lúc này tên cầm đầu sốt ruột chạy vào nói: Hai đứa mày có thể nhanh lên một chút được không, bịt miệng con đàn bà này lại trước đi, để cô ta la lên như vậy nếu như có người nghe được đi đến đây thì chúng ta toi đời”

“Nhưng cô ta không còn sức lực nữa rồi, giờ phải làm sao?” "Cái gì phải làm sao? Ông mày làm sao biết được? Lúc đầu chỉ biết là cần bắt cóc một người phụ nữ mang thai bảy tháng này, ai ngờ đâu cô ta sinh non.

Mẹ nó đúng là xui thiệt chứ, ông mày không làm nữa: Hẳn ta thật sự muốn có tiền, nhưng vì tiền mà phải trả giá bằng mạng của mấy anh em của hắn thì cũng thật sự ngu xuẩn quá.
Tên cầm đầu không có ý định để ý đến Mộc Mai nữa, lấy một nửa số tiền thưởng trước rồi lập tức đưa các anh em nhanh chóng rời khỏi chỗ này.

Trước khi rời đi hắn còn quay đầu nhìn Lâm Dịch: Mày đừng quan tâm đến cô ta nữa, tao nói cho mày biết nếu bây giờ mày không đi, đợi lát nữa bọn chúng đến thì mày hết cơ hội để chạy rồi, lúc đó thì đừng trách đại ca tao không nhắc nhở mày trước đấy”
"Đại ca, các anh đi trước đi, lúc nấy em đã hứa với sẽ giúp con cô ta bình an chào đời rồi” Lâm Dịch thẳng thắn từ chối, nói xong liền lập tức nhìn về phía Mộc Mai.

Cô đã ngất đi rồi, nếu như không làm nhanh thì đứa trẻ sẽ bị chết nghẹt trong bụng của cô thôi.
Tên cầm đầu cuối cùng vẫn cởi chiếc áo khoác ngoài của mình ra, ném đến trước mặt Lâm Dịch: "Xem như là ta tích đức cho hai đứa nhỏ này" Hắn nói xong liền đưa anh em của mình rời khỏi kho hàng ẩm ướt bị bỏ hoang này..


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK