Mục lục
Cố Tổng Sủng Thê
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Chị em hai người tiếp tục trò chuyện, đa phần là Bạch Lan Huyên nói còn Bạch Vũ nghe.
Nói trắng ra, bà ta đang bị Bạch Lan Huyền nắm thóp nên Bạch Vũ mới không thể không nghe theo sự sắp xếp của Bạch Lan Huyên.
Không biết thời gian cứ thế trôi từ bao giờ, Cố Đình đã trở Yề..
Vừa bước vào cửa thấy trong phòng náo nhiệt, tưởng là họ hàng thân thích nào đến, nhưng không ngờ lại gặp người mà mình không muốn gặp nhất.

Nhìn thấy Cố Đình trở về, Bạch Lan Huyên lập tức đứng dậy, tươi cười chào hỏi: “Ô, anh rể về rồi à”
Khi nghe đến từ “anh rể”, Cố Đình đột nhiên nổi da gà, lúc mới kết hôn cũng không để ý tới cô em dâu này lắm, thế nào.

mấy năm gần đây lại càng ngày càng lộng hành.
“Sao cô lại ở đây?”
Nụ cười trên mặt Bạch Lan Huyên đông cứng lại: “Sao vậy, anh rể không chào đón em sao?”
“Em gái ngốc nói gì vậy? Em là em gái ruột của chị, nhà của chị cũng là nhà của em, em muốn đến lúc nào thì đến” Bạch Vũ kéo lấy tay em gái, như thể kéo mối quan hệ giữa hai chị em trở nên gần gũi hơn.
Tuy vậy cảnh tượng trước mắt chỉ khiến Cố Đình cảm thấy buồn nôn, Cố Đình biết rất rõ chị em họ là người như thế nào.
Cố Đình treo áo khoác lên mắc áo, ngồi vắt chân trên ghế sô pha, thản nhiên nói: “Không biết em gái hôm nay đến có việc gì vậy? Lúc trước chẳng phải cô nói ngôi nhà nhỏ của chúng.


tôi không chứa nổi nhân vật lớn như cô sao? Hôm nay sao.

lại nhớ tới ngôi nhà nhỏ này vậy?”
Biết Cố Đình đang mỉa mai, Bạch Lan Huyên cười nịnh nọt: “Anh rể nói gì vậy? Sao em lại có thể nói xăng nói bậy như thế chứ? Hôm nay em đến để thăm chị và anh rể, xem anh chị sống thế nào”
Bạch Lan Huyên đẩy đẩy Bạch Vũ, ra hiệu cho chị gái bà ta thuyết phục Cố Đình.
Bạch Vũ ho nhẹ một tiếng: “Cố Đình, †rong nhà còn chút đồ ăn, lát nữa em xuống bếp nấu cơm, anh gọi em rể qua đây, đã lâu rồi chúng ta không tụ tập”
Sau khi nghe Bạch Vũ nói xong, Cố Đình nhìn người vợ trước mặt với vẻ hoài nghi, ông ta đã nhắc nhở Bạch Vũ rất nhiều lần rằng bà ta đừng nên qua lại quá nhiều với em gái mình.

Không ngờ Bạch Vũ lại không nghe lời ông ta, vẫn lén lút qua lại thân mật như vậy với Bạch Lan Huyên, ông ta còn không biết trong nhà có bao nhiêu tiền sao?

Lúc trước Cố Đình có thể mở một mắt nhắm một mắt, nhưng bây giờ tình hình trong nhà như thế nào, người phụ nữ này chẳng lẽ còn không rõ sao? Nếu ông ta về muộn chút nữa, chẳng phải tất cả tiền bạc trong nhà đều bị người phụ nữ này lấy sạch sao?
Bạch Vũ bị ánh mắt lãnh đạm của Cố Đình làm cho giật mình, lập tức lùi lại một bước: “Anh...nhìn em làm gì? Em nói gì sai sao?”
“Cô không nên nói chuyện” Cố Đình đứng dậy đi lên lầu.

“Em đã nói mà, chồng chị hoàn toàn không để vợ chồng em vào mắt, em nên đi thôi”
Bạch Lan Huyên xách túi lên định rời khỏi nhà chị gái, thay vì ở đây chịu nhục thì thà bà ta ra ngoài đánh bạc, tâm trạng cũng sẽ tốt hơn.
Bà ta vừa mở cửa thì bất ngờ đụng phải Cố Văn đang dân theo Bạch Lâm Anh vào biệt thự..


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK