Mục lục
Cố Tổng Sủng Thê
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



“Tôi làm việc như thế nào là chuyện của tôi, không cần bà quan tâm.

Lo chuyện của bà đi, đợi chuyện này xử lý xong, tôi tự nhiên sẽ trả con trai lại cho bà”
Nói xong, Cố Văn dự định kêu người tiếp tục bắt người đi thì Bạch Vũ lại ngăn cản: “Mày rốt cuộc muốn làm gì?
Chân mày đã không đi được rồi, mà còn dám ngang ngược trước mặt tao ”

Khóe miệng của Gố Văn cong lên nhẹ, đẩy xe lăn đến trước mặt Bạch Vũ, nhân lúc bà ta không biết Cố Văn muốn làm gì thì cậu ta đột nhiên đứng dậy, một chân đá xe lăn ra và nhìn người đàn bà trước mắt: “Làm sao, đến bây giờ bà vấn còn nghĩ tôi là một thăng què à?”
Cố Nam nhìn thấy Cố Văn đứng dậy, không tin được nói: “Cậu, cậu đã bình phục rồi?”
“Sao, anh hai thất vọng lắm sao?”
Cố Nam nắm chặt lấy cổ áo của Cố Văn: “Cậu lừa chúng tôi” Cố Văn đẩy cậu ta ra, sửa sang lại quần áo: “Ban đầu mấy người hại tôi xảy ra tại nạn, cướp đi chiếc ghế chủ tịch công ty thì phải nghĩ đến có ngày hôm nay chứ, đây là mấy người tự chuốc vạ vào thân mà thôi”
Cố Nam còn chưa kịp nói gì thì đã nhận được điện thoại, nói rằng công ty đã sang tên cho người khác, cậu ta trợn mắt: “Sao lại như vậy?”
“Tôi đã đổi đại diện pháp nhân, anh vẫn là chủ tịch nhưng anh sẽ không còn quyền hạn gì trong tay nữa, kết quả này anh hài lòng không?”
Cố Văn bắt chéo chân ngồi trên sofa.

“Được thôi, không ngờ người con trai tao nuôi dưỡng hai mươi mấy năm lại là một người ác độc như vậy, nếu sớm biết sẽ như vậy, năm đó tao không nên mềm lòng, nên thẳng tay bóp chết mày mới đúng”
Bạch Vũ hối hận lúc đầu tại sao không làm vậy.


Cố Văn lạnh nhạt “hừ một tiếng: “Đáng tiếc bà nhận ra trễ quá rí “Chẳng lẽ mày không lo lắng vợ của mày sao? Vì mày làm
những việc này, con của cô ta sinh ra mới trở thành như vậy” Cố Nam uy hiếp nói Cố Văn đứng dậy, sắc mặt u ám đến đáng sợ: “Anh không có tư cách nhắc đến cô ấy”
Mộc Mai vẫn còn ở bệnh viện, vẫn điên điên khùng khùng như cũ, chỉ biết đi tìm con của mình, hai đứa trẻ vì bị lây nhiễm nên hiện tại vẫn còn đang cấp cứu.

Gân bắp tay của Cố Văn nổi lên, ghì lên cổ của Cố Nam, Bạch Vũ thấy vậy muốn kéo hai người ra, nhưng Cố Văn không có ý định buông tay.

“Cố Văn, có chuyện gì thì nhắm vào tao, mọi chuyện đều là †ao làm, mày đừng đổ tội lên đầu con trai tao”
Bạch Vũ hoảng loạn hét lên.

“Cố Văn, mày muốn làm gì? Buông tay ra cho tao” Cố Đình.


chạy vào, ông ta vốn tưởng rằng Cố Văn không có thực lực gì cả, nhưng không ngờ lại có thể thu mua công ty của nhà họ Cố chỉ †rong một đêm.

Cố Đình nhìn thấy Cố Văn đứng lên được liền bất ngờ hỏi: “Chân mày không sao rồi phải không?”
Cố Văn quay đầu nhìn hai mẹ con họ một cái: “Nếu tôi không giả vờ giống một chút, bọn họ làm sao có thể buông
lỏng cảnh giác, lúc trước tôi cứ nghĩ là mình làm sai, nhưng.

thật ra đó đều là kế hoạch mà bọn dày công sắp đặt”.


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK