Theo quan điểm của Cam Vân Đình, thêm một chuyện không bằng bớt đi một chuyện.
Những thứ nhỏ nhặt này có thể chịu đựng được.
Mộc Mai cau mày: “Chị không thể nói như vậy, chị cũng được bố mẹ nuôi lớn đàng hoàng, vì sao khi được gả vào nhà bọn họ mà lại phải chịu uất ức như thế chứ?” “Nhưng...Bạch Hà là em gái của anh ấy, và chị ấy, chị không muốn vì việc này mà chị và anh ấy lại khó xử với nhau.”
Cam Vân Đình có thể chiếm được trái tim của Bạch Kính Thành là bởi vì Cam Vân Đình có một tích cách hiền lành, tốt bụng, nhưng theo ý kiến của Mộc Mai, đây chắc chắn không phải là một thói quen tốt đối với Cam Vân Đình, nhiều người sẽ coi cô ấy là đồ ngốc.
“Chị đều nghĩ đến cảm xúc của Bạch Cảnh Thành, nhưng mà Bạch Cảnh Thành đã lo lắng cho chị chưa?
Hai người kết hôn lâu như vậy, chị đều nhường nhịn, chẳng lẽ Bạch Cảnh Thành không để ý chút nào sao?”
“Nếu không phải tới đây, thì em vẫn không nói chuyện này.
với anh sao?”
Giọng nói của Bạch Kính Thành vang lên sau lưng Cam Vân Đình, Cam Vân Đình lập tức hoảng sợ, nhưng khi cô ấy quay lại, thì thấy Bạch Kính Thành đang nhìn mình với vẻ đau khổ.
Em, em chỉ...” Bạch Cảnh Thành không đợi Cam Vân Đình nói xong, đã tiến lên ôm cô ấy vào lòng: “Anh xin lỗi”
Bạch Cảnh Thành luôn biết em gái mình không phải là một người biết điều, nhưng đến hôm nay anh ta mới phát hiện ra em gái mình đã làm nhiều chuyện điên rồ như vậy.
Mộc Mai đứng sang một bên, cười n‹ tại sao em lại hỏi chị câu này rồi đấy.
Chị đều lo lắng cho người khác, mà lại không hề nghĩ gì cho bản thân mình.
Chồng chị không phải là đồ ngốc, chị nên chia sẻ cảm xúc của mình với anh ấy".
Cam Vân Đình nhìn Bạch Kính Thành, có chút chua xót, nói: “Em không muốn nói là bởi vì em sợ ảnh hưởng đến tình cảm anh em của anh.
“Em phải nhớ răng người ở bên anh là em, người đi cùng em đến hết cuộc đời cũng là anh.
Em là bảo bối của anh, anh sẽ không để em bị ai ức hiếp, kẻ cả là em gái anh” Vì đã quyết định cưới Cam Vân Đình làm vợ, Bạch Kính Thành nhất định sẽ bảo vệ cô ấy.
Cố Văn bước tới, nắm lấy tay Mộc Mai và nhìn về phía hai người họ: “Nếu đều đã biết mọi chuyện rồi, thì những khúc mắc của hai người cũng nên gỡ bỏ đi”
Một thời gian trước, Bạch Kính Thành than phiền với anh, anh ta cảm thấy bản thân và Cam Vân Đình không còn cảm giác yêu đương nồng nhiệt nữa, vì Bạch Kính Thành biết Cam Vân Đình mỗi ngày đều rất áp lực, Bạch Kính Thành đã từng nghi ngờ việc kết hôn với Cam Vân Đình là đúng hay sai.
Mộc Mai từ lâu đã biết Bạch Kính Thành không phải là loại người này, chỉ là Cam Vân Đình không muốn làm Bạch Kính Thành ở giữa cảm thấy khó xử nên tiếp tục nhân nhịn.
Tiếc là chỉ khiến người ta nghĩ rằng cô ấy là người dễ bắt nạt mà thôi.
Bây giờ đứa trẻ đã được sinh ra, những người đó tự nhiên cũng sẽ trở mặt.
Một vài người ở lại dùng cơm, tài nấu ăn của Mộc Mai rất giỏi.
Ăn xong, hai người phụ nữ lên lầu chơi với lũ nhỏ.
Con trai của Cam Vân Đình đã hai tuổi rồi, trong nhà đã có người chăm sóc nên cô ấy không cần phải vội vê.
Bạch Kính Thành và Cố Văn đi vào phòng đọc sách, nghe đâu là có chuyện cân bàn bạc nên bọn họ cũng không đến làm phiền..
Danh Sách Chương: