Tôi sẽ đón cô ấy sau một tiếng nữa, để tôi có thể phù hợp với thời gian của Trình Thành Tử.
Có thể thấy rằng Trình Thành Tử hoàn hoàn muốn phản bác lại ý kiến này, nhưng thật không may cho cậu bởi vì hai mẹ đều không cho cậu cơ hội để xen vào chuyện này,
Sau những ngày bắt đầu học lớp bốn, Trình Thành Tử cảm thấy rằng các bạn cùng lớp của cậu dường như đã trải qua không ít thay đổi.
Chẳng hạn như trong lớp một vài bạn gái thường sẽ tụ tập cùng nhau, trò chuyện và nhìn nhau với đôi mắt có vẻ ngại ngùng, còn một số chàng trai sẽ tụm lại và bàn tán về những bạn gái nào xinh trong lớp.
Điều kỳ lạ hơn nữa là có một số tin đồn rằng trong lớp Trình Thành Tử có thích một bạn gái tên Đích Thi Vũ.
Trình Thành Tử ngồi thờ thẫn trong lớp, cậu đưa mắt nhìn bạn bè của cậu đang ngồi xung quanh và cố gắng nhớ bạn gái nào có tên là Đích Thi Vũ.
Đích Hạ Phong ngồi cạnh Trình Thành Tử, thấy rằng Trình Thành Tử dường như đang tập trung suy nghĩ một việc gì mà không nghe thấy tiếng gọi của cậu, Đích Hạ Phong lặng lẽ gọi Trình Thành Tử bằng đụng vào người rồi thì thầm: "Trình Thành Tử, cậu đang nhìn gì vậy?"
Trình Thành Tử liếc nhìn làn gió mùa hè, sau đó lại nhìn vào những đám đông và không nói năng gì.
Đích Hạ Phong có lẽ đã quen với phong cách của Trình Thành Tử, cậu chỉ nhún vai và không tiếp tục hỏi Trình Thành Tử nữa.
Sau một hồi nhìn thoáng qua, Trình Thành Tử quay lại nhìn vào cuốn tập đang nằm trên bàn của cậu. Hầu như các bạn gái trong lớp đều có nét gần giống nhau... Cậu cố gắng nhìn và tìm ra bạn gái có tên là Đích Thi Vũ, nhưng chẳng may rằng trong lớp này có vài ba bạn có họ Đích nên rất khó cho Trình Thành Tử.
Trình Thành Tử tiếp quay đầu lại và liếc nhìn cơn gió mùa hè rồi bí mật vẽ con rồng lên cuốn tập.
Do dự một lúc, Trình Thành Tử hạ giọng và hỏi cậu bạn bên cạnh: "Đích Hạ Phong, tớ hỏi cậu một điều được không."
"Ừ, cậu hỏi đi. Có chuyện gì vậy?" Đích Hạ Phong thản nhiên trả lời trong khi tiếp tục hoàn thành con rồng của Trình Thành Tử.
"Đích Thi Vũ là ai trong lớp mình vậy?"
"À??" Đích Hạ Phong đột nhiên ngẩng đầu lên và nhìn Trình Thành Tử với vẻ mặt kinh ngạc. "Cậu... cậu thực sự thích Đích Thi Vũ à?"
"..." Gương mặt Trình Thành Tử đổi sắc liền ngay sau đó. "Tại sao cậu lại nói tớ thích thích cô ấy?"
"Vậy thì tại sao cậu lại đột nhiên nhắc đến Đích Thi Vũ?"
"Nhưng tớ đang hỏi bạn mà, cô ấy là ai vậy... Gần đây tớ nghe ai đó đồn rằng tớ thích cô ấy..." Trình Thành Tử thì thầm với Đích Hạ Phong.
"Ồ... cậu thậm chí không biết Đích Thi Vũ là ai nữa à?..." Đích Hạ Phong đặt cây bút chì trong tay và cúi xuống Trình Thành Tử để nói một giọng trầm thấp bí ẩn: "Đích Thi Vũ là bạn học chung khối với mình nhưng học lớp A, tớ nghe nói rằng có nhiều thằng con trai lớp mình theo đuổi Đích Thi Vũ lắm! Hehe... Chắc có lẽ cũng tại vì không có bạn gái nào xinh đẹp trong lớp chúng ta... "
"... "
" Mà này, rốt cuộc cậu có thích Đích Thị Vũ không đó? " Đích Hạ Phong đưa tay ra và đẩy vào người Trình Thành Tử. Cậu lại bị tra khảo: "Tớ nghe nói cậu như mấy thằng con trai lớp mình rằng cậu thích Đích Thi Vu."
"Tớ không cô ấy." Trình Thành Tử nhanh chóng thốt ra những từ ngắn gọn.
"Tại sao cậu lại không thích cô ấy?" Đích Hạ Phong nhìn Trình Thành Tử với vẻ mặt thất vọng, như thể nếu Trình Thành Tử không thích Đích Thi Vũ có lẽ là một mất mát lớn.
"Bởi vì tớ chẳng biết cô ấy là ai cả."
"Chẳng có gì lớn cả. Lát nữa tớ sẽ dẫn cậu đi xem Đích Thi Vũ là ai. Tớ nói với cậu rồi bạn ấy có vẻ đẹp tuyệt vời như thế nào, tớ nghĩ cậu sẽ thích cô ấy ngay cái nhìn đầu tiên đó!" Giọng điệu của Đích Hạ Phong trở nên chanh chua hơn.