Trịnh Thành Tử trong lòng rối bời, anh cảm thấy rất phiền muộn, thế là lại cầm điện thoại di động lên và đi ra ngoài ban công.
Anh bấm máy gọi cho thỏ trắng, điện thoại vang lên hai tiếng thì đầu dây bên kia nhấc máy.
"Alo, ca ca nước cam… …" Giọng thỏ trắng nghe như bị nghẹt lại, cô hít một hơi thật sâu trả lời điện thoại.
"Em bị làm sao đấy??" Trịnh Thành Tử lo lắng hướng về phía thỏ trắng hỏi: "Sao giọng của em nghe lạ vậy?"
"À… …không có gì đâu ạ… …" Thỏ trắng lại khịt khịt mũi, đưa tay gạt đi giọt nước mắt chực trào ra, thật đúng là, cuốn sách này viết quá xuất sắc, khiến cho cô cảm động sắp khóc rồi!! Nhân vật nam chính làm sao lại có thể từ bỏ hết tất cả vì người con gái ấy chứ, kể cả tính mạng cũng không màng đến… …
"Có đúng là em không bị gì không??" Trịnh Thành Tử nãy giờ vẫn rất lo lắng, nghe thấy giọng nghẹn ngào của thỏ trắng làm lòng anh rối bời hơn, Thành Tử thấy buồn, bao nhiêu câu hỏi hiện ra, bây giờ cô ấy đang làm gì, đang mặc bộ quần áo màu gì, tóc đang được buộc kiểu nào, tất cả anh đều không nhìn thấy được, điều duy nhất anh làm được lúc này là nghe giọng nói của cô và suy đoán mọi sự việc.
"Dạ! Thật sự là không có gì mà!" Thỏ trắng cười tươi hướng về phía Thành Tử nói: "Mà ca ca nước cam còn quên chưa nói chuyện gì với em à. Sao vừa mới cúp điện thoại đã liền gọi lại cho em vậy."
"Không có gì." Trịnh Thành Tử nhàn nhạt phủ nhận, sau đó im lặng một lúc rồi nói: "Em gần đây bận lắm à, có nhiều việc cần làm vậy ư??"
"Hả?" Thỏ trắng hơi ngẩn người ra, chột dạ hướng về phía Trịnh Thành Tử ói: "Dạ không ạ… …mọi thứ vẫn ổn… …"
"Vậy sao mỗi lần anh gọi điện, em chỉ nói chuyện được vài câu liền bảo phải đi đọc sách?" Trịnh Thành Tử lại tiếp tục chất vấn thỏ trắng: "Gần đây em đang đọc loại sách gì vậy? Có môn gì học không hiểu trên lớp hay sao?"
"À… …em… …" Tim thỏ trắng bắt đầu đập nhanh hơn, "Em gần đây đang… …đọc sách vật lý.. …đúng vậy là sách vật lý, ha ha… …"
Nếu ngay bây giờ Trịnh Thành Tử đứng trước mặt thỏ trắng, chỉ cần nhìn lướt qua thái độ là sẽ biết ngay cô ấy đang nói dối, nhưng bây giờ hai người đang ở cách nhau 180km, chỉ dựa vào sóng vô tuyến thì không thể cảm nhận được đối phương, ngay cả giọng nói của thỏ trắng bây giờ Thành Tử cũng chỉ cảm thấy rằng cô ấy như đang buồn vì thành tích học tập không tốt.
Trịnh Thành Tử nhíu mày, hỏi thỏ trắng: "Sao vậy, em thấy môn vật lý rất khó học à?"
"Ha ha ha… …đúng là có chút khó… …" Thỏ trắng cười nhạt, hướng về phía Thành Tử rồi khẽ gật đầu.
"Nếu có cái gì không biết cứ trực tiếp hỏi anh, môn vật lý này mà chỉ dựa vào việc đọc sách thì sẽ không có tác dụng lắm đâu." Trịnh Thành Tử lại tiếp tục hỏi han quan tâm thỏ trắng: "Em kể anh nghe đi nào, bài kiểm tra vật lý lần trước điểm không được tốt à??"
"Không phải… …" Thỏ trắng giật mình nói với Trịnh Thành Tử: "Bây giờ chỉ mới vừa bắt đầu, bọn em còn chưa học đến môn vật lý, môn học này đến ngày mồng 2 mới học cơ, em chỉ là đem sách ra đọc trước, sau đó khi học tới môn này thì sẽ không cảm thấy khó, nghiên cứu trước thì sẽ dễ dàng tiếp thu hơn mà."
"… …"
Trịnh Thành Tử nghe đến đây thì khá ngạc nhiên, anh mỉm cười nói: "Em cũng bắt đầu biết tự học trước rồi hả??"
"Ha ha ha… …đúng vậy ạ, chính xác là như vậy… …" Thỏ trắng liên tục gật đầu, trả lời cho qua chuyện, ánh mắt lại hướng về cuốn tiểu thuyết ngôn tình trong tay, trời ơi, tại sao ca ca nước cam vẫn chưa tắt điện thoại nhỉ, cô còn mấy chục trang sách chưa đọc xong, đang đến đoạn cao trào kết cục chuẩn bị được hé lộ, thật sự là đang rất tò mò mà… ….