“Toán tiên sinh, ta muốn hỏi một chút, ngài tới tìm ta có phải là vì chuyện ủy thác không.” Toán Loạn Thiên gật đầu một cái. Môi Phong Nguyệt Tuyết có hơi trắng bệch. “Chẳng lẽ...” Toán Loạn Thiên hiểu ra Phong Nguyệt Tuyết đã hiểu sai, khẽ cười nói: “Phong cô nương yên tâm, ta lần này kêu ngươi đến là vì nhiệm vụ ngươi ủy thác đã hoàn thành rồi.” “Cái gì?” Phong Nguyệt Tuyết nghi ngờ tai mình đã nghe nhầm, mặt vô cùng ngạc nhiên, nàng nói với giọng bất ngờ: “Huyết Quật Động đã......
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.