Khoé mắt Chu An liếc thấy người đá khổng lồ đang dây dưa với hai yêu vật kia khó thể nào thoát khỏi, không thể chi viện cho mình được. Nhìn thấy Giang Vô Thành từng bước tới gần, Chu An vội vàng âm thầm suy tính, cuối cùng cắn răng nói: “Khụ khụ. Cầu xin tiền bối giơ cao đánh khẽ. Ta có lời muốn nói.” “Còn có di ngôn gì à?” Giang Vô Thành cười nhìn đối phương. Giống như đang muốn xem hắn ta còn muốn giở trò hề gì. “Ta có thể cho Đại Hoang thánh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.