“Thời cơ đã đến.” Dạ Mệnh cũng ở bên cạnh xem kịch vui thấy được rất nhiều sát thủ trong các nghe tin chạy tới. “Vừa hay nháo cho long trời lở đất đi.” Hắn tự cười nói, sau đó lập tức truyền âm: “Truyền lệnh của bản Các chủ, trừ bỏ tu sĩ của Chu Tước Vương Triều, giết toàn bộ tu sĩ xâm phạm, đồng thời phân ra một bộ phận đi viện trợ vị bệ hạ của Chu Tước Vương Triều kia.” “Rõ!” “Tuân lệnh!” “Rõ…” Vô số giọng nói vang rền, thoáng cái, hư không vỡ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.