Ngay lúc hàng văn tự chữ Phạn này xuất hiện, một âm thanh vịnh tụng kỳ ảo lung linh, phảng phất có thể kinh sợ lòng người cũng vang lên: “Vô minh duyên hành, hành duyên thức, thức duyên danh sắc, danh sắc duyên lục xử, lục xử duyên xúc, xúc duyên thụ, thụ duyên ái, ái duyên thủ...” 'Tiếng này là...' Đáy lòng Dạ Mệnh thầm than, vô thức hơi nheo mắt theo tiếng nói, nghe khoảng hai, ba tức thì bất chợt giật mình... Bởi trong đầu hắn chợt hiện ra một quyển kinh văn. Trông có vẻ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.