Tiên Huyền đại lục. Dạ Mệnh từng bước ra khỏi hư không. Hắn nhìn khắp mọi thứ phía dưới rồi than thở một câu. “Tính toán thời gian thì cũng phải mấy chục năm chưa trở lại rồi.” “Thời gian trôi qua nhanh thật đấy.” Nhớ lại khi ấy hắn xuyên đến nơi này còn nơm nớp lo sợ, ngày nào cũng lo lắng hãi hùng, như thể chỉ thoáng một giây sau thôi là hắn có thể bỏ mạng một cách khó hiểu. Có điều cũng may là hệ thống kịp thời xuất hiện và cứu hắn một vố,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.