Hai cỗ thi thể không đầu cứ thế đổ rạp trên đất không động đậy. Bây giờ nơi này chỉ còn lại Liễu Phồn Kiếm cùng với vị Nhị trưởng lão kia. Nhìn thấy bên cạnh nhiều thêm hai cỗ thi thể không đầu, cho dù tâm cảnh của Liễu Phồn Kiếm người trước giờ vẫn luôn được ca ngợi là thiên tài của Liễu gia có vững đến đâu đi chăng nữa, cuối cùng cũng đứng trên bờ vực suy sụp tinh thần. “Ta… ta là thiên tài của Liễu gia… tương lai đã định sẵn sẽ đạt tới...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.