Nét mặt vốn bình lặng của Dạ Mệnh chợt nở rộ vẻ thị huyết, đưa mắt nhìn sát thủ kia: “Hiểu chưa?” “Rõ, thuộc hạ tuân mệnh!” Sát thủ vội vàng gục đầu, sau đó rời khỏi nơi này. Bốn bề vắng lặng. Dạ Mệnh ngồi tại Long Ỷ trên cao, ánh mắt bình tĩnh. “Bách Lý Tông ơi Bách Lý Tông à. Nếu các ngươi đã dám duỗi tay đến nơi này của ta thì đừng trách ta dùng các ngươi khai đao.” Hôm trước, Toán Loạn Thiên đã nói cho hắn, trước đó từng có trưởng lão tự...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.