Mục lục
Ta Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giải thích xong, gương mặt tên béo nhanh chóng cứng đờ.

Trong nháy mắt Bạo Liệt Đạn bay ra ngoài, một tia sáng sắc bén lập tức chém nó thành hai mảnh.

Hơn nữa, tia sáng sắc bén này còn chưa biến mất, quét lên trên cánh tay phải của tên béo.

Phốc phốc!

Hai mắt tên béo nổi đầy tơ máu, nhìn chằm chặp vào cánh tay phải vừa bị chặt đứt của mình.

Sau đó dốc hết sức lực gào lên: “A! Tay ta, tay của ta!”

Tên béo không ngừng gào thét, đồng thời ánh mắt vẫn tập trung lên Bạo Liệt Đạn bị chém thành hai nửa đang nằm lăn lóc trên mặt đất, nghĩ mãi không ra là tại sao nó lại không nổ.

Mà người thần bí dường như đã nhìn thấu ý nghĩ trong lòng hắn, dùng giọng điệu châm chọc, lần đầu tiên mở miệng nói: “Thứ pháp bảo thấp kém này, chỉ cần chặt đứt thiết bị làm nổ ở bên trong thì món đồ này cơ bản không khác gì phế phẩm.”

m thanh của người thần bí lạnh lẽo lại khiến người ta sợ hãi, cứ như âm thanh của tử thần vậy.

Thấy người thần bí có thể trao đổi được, hai mắt tên béo lại một lần nữa dấy lên ngọn lửa hy vọng: “Ta và các hạ không thù không oán, tại sao lại muốn giết ta?”

Người thần bí cười nhạt: “Đúng là ngươi và ta không oán không thù, nhưng có người muốn mua mạng của ngươi!”

Nghe được chữ 'mua' này, tên béo nhịn không được hét lên: “Là ai thuê ngươi tới giết ta? Ta có thể ra giá gấp đôi, không phải, là gấp mười lần kẻ đó, chỉ cần ngươi có thể tha mạng cho ta.”

Người thần bí nghe nói vậy thì liên tục cười nhạt: “Huyết Sát Lệnh đã ra thì không có đạo lý rút về, chỉ cần ngươi còn sống, sau này sẽ có ngàn ngàn vạn vạn sát thủ của Huyết Sát Các tới lấy cái đầu trên cổ ngươi!”

Nghe vậy, tên béo chợt nhớ tới tấm lệnh bài quỷ dị cùng mẩu giấy nhỏ vừa nãy.

“Không ngờ lại là thật...”

Sắc mặt tên béo ảm đạm, thì thào một tiếng.

Thấy tên béo dường như đã nhận mệnh.

Người thần bí bỗng nhiên nở nụ cười quỷ quyệt, nói: “Người treo thưởng nhờ ta nhắn cho ngươi một câu: Người giết mạng chó của ngươi, Khôi Kim Dã!”

Lúc hai chữ 'Khôi Kim' truyền vào tai tên béo, hai mắt hắn hơi khựng lại, hình như đã nhớ ra điều gì đó

Một tuần trước, hắn ta vẫn như mọi khi, rảnh rỗi không có việc gì làm thì đi dạo quanh Lâm Thiên thành.

Không biết là do số đỏ hay chuyện vốn là như vậy.

Ở trên một con con phố bán hàng, hắn ta đúng lúc nhìn thấy một mỹ phụ nhân phong thái vẫn còn thướt tha.

(Mỹ phụ nhân: người phụ nữ đẹp đã có chồng.)

Với cá tính quỷ phong lưu của tên béo, tự nhiên không nói nhiều đã tiến lên tán tỉnh mỹ phụ nhân kia.

Chẳng qua phu nhân lại không lĩnh tình. Thân là thiếu thành chủ của Lâm Thiên thành, từ nhỏ làm gì có nữ nhân nào dám cự tuyệt hắn.

Ngày thứ hai, tên béo không nói hai lời đã dẫn theo người, trực tiếp bắt mỹ phụ nhân về.

Chỉ tiếc lúc tên béo vứt người lên giường, mỹ phụ nhân kia lại thừa dịp hắn không chú ý, dùng hết tất cả sức lực toàn thân đâm đầu vào tường, sau đó lập tức đi đời nhà ma.

Cảm thấy vô cùng xui, tên béo tìm người mang thi thể nàng ta lên một ngọn núi gần đó, cứ thế vứt luôn ở đó, mặc kệ nó hơi ngoài hoang dã

Chưa được mấy ngày trôi qua, có một gã thiếu niên khoảng mười bốn mười năm tuổi, tự xưng là Ngụy Kim đi tới phía trước phủ thành chủ, nói mình là con trai của mỹ phụ nhân kia. Sau đó gã giống như nổi điên muốn xông vào phủ thành chủ tìm hắn hỏi tội, nhưng đều bị người cản lại.

Tên béo chính là thiếu gia của phủ thành chủ, thế lực to lớn đủ để che kín cả Lâm Thiên thành.

Bất luận là thiếu niên kêu oan như thế nào thì vẫn không có ai dám lội vào vũng nước đục này.

Dù sao tam đại cung phụng, cộng thêm thành chủ là Uẩn Linh đỉnh phong, thực lực này cũng không phải là để trưng cho đẹp.

Tên béo cả ngày bị một thiếu niên quấn lấy cũng thấy phiền, trong cơn tức giận đã cho người lén làm thiếu niên hôn mê, sau đó bỏ vào bao tải, ném xuống một vách núi gần đó.

Từ trên vách núi cao như vậy ngã xuống, theo lý mà nói thì người hẳn là phải chết ngắc rồi mới đúng, làm sao có thể còn sống được chứ?

Vẻ mặt tên béo vô cùng nghi hoặc.

Không nghĩ ra một người làm sao lại khởi tử hoàn sinh được, sau đó còn tìm mình để báo thù.

Nhưng vấn đề này, nhất định là xuống hoàng tuyền rồi hắn sẽ suy nghĩ lại.

“Ha ha ha, ta chính là con trai độc nhất của cha ta, giết ta, cha ta nhất định sẽ sử dụng tất cả lực lượng tiêu diệt Huyết Sát Các trong miệng ngươi!”

Cuối cùng, tên béo vừa cười vừa nói.

Người thần bí giống như nghe được chuyện ngàn lẻ một đêm gì đó.

Trong lời nói đều là khinh thường với tên béo và cả tòa Lâm Thiên thành này: “Ta đây sẽ rửa mắt mà đợi.”

Tay phải của người thần bí nắm chặt chuôi đao.

Xoẹt!

Đao quang kiếm ảnh, đầu người rơi xuống đất!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK