Vẻ mặt Phong Tử Đào khó nhìn cực kỳ, đáy lòng bất an nói: “Bên người phụ hoàng tuyệt đối có phản đồ!” “Không được, ta phải nhanh chóng trở về thông tri phụ hoàng!” Phong Tử Đào xoay người. Tô Phi Hồng bên cạnh thấy vậy thì thở phào một hơi nhẹ nhõm, cho rằng mình qua một kiếp. Ai biết ngay sau đó, một luồng ánh trắng xông thẳng tới đối diện hắn. “Ngươi!” Tô Phi Hồng mắt trợn trắng! Nhưng cũng không làm được gì, chỉ có thể trơ mắt nhìn đầu của mình bị kiếm kia...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.