Lần đầu tiên trong lòng Công Nghi Túng nổi lên khát vọng muốn sống. “Ngươi không thể giết ta, ban đầu phụ hoàng đã nói...” Hồng Liên Chân Hỏa bỏng rát rơi lên người hắn ta. Công Nghi Túng trợn to mắt. “Ngươi!” “A! Mau thu lửa lại, bổn thái tử không cần ngôi vị hoàng đế. A!” Công Nghi Túng ngã trên mặt đất không ngừng lăn lộn, muốn dập tắt Hồng Liên Chân Hỏa trên người, nhưng dù làm thế nào ngọn lửa kia vẫn không bị dập tắt. Cuối cùng, Công Nghi Túng sống sờ sờ bị...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.