• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trương Vĩ sửng sốt, đang muốn mở miệng.
Chu Đạo Ninh nở nụ cười: "Dư tổng, để tôi trả lời." Giọng anh vô cùng bình thản: "Anh nói đúng, quả thực không công bằng." Tất cả mọi người sửng sốt, chỉ có Đường Phương không ngẩng đầu.
"Vừa rồi tôi nói, IAIF chỉ thu đầu người, chúng tôi đối với đoàn đội kinh doanh yêu cầu quan trọng nhất là thành thật." Chu Đạo Ninh nhìn về phía lão đại bộ phận tài vụ: "Nếu không chúng tôi đầu tư tài chính, rất có khả năng vốn gốc biến mất vô tung vô ảnh không về."
Lão đại bộ phận tài vụ ngồi thẳng người, dáng vẻ cây ngay không sợ chết đứng.
"Căn cứ vào việc điều tra của chúng tôi, tháng này doanh thu nghiệp vụ trên mạng tăng trưởng 152% so với tháng trước, so với cùng kì năm ngoái tăng trưởng 207%, thoạt nhìn rất đẹp." Giọng Chu Đạo Ninh rõ ràng, nghe không ra chút thay đổi nào: "Chỉ tiếc tăng trưởng này là lâu đài xây trên cát, doanh thu tăng trưởng 70%, nguồn gốc là lợi dụng danh dự và sức ảnh hưởng cá nhân của Chủ biên tạp chí Đường Phương."
Chu Đạo Ninh mở máy vi tính ra, trên hình chiếu xuất hiện đoạn video, còn có một danh sách hoàn chỉnh hơn so với Đường Phương có. Tầm mắt hình viên đạn rơi vào Đường Phương, bọn họ điều tra chẳng lẽ còn bao gồm cả cái danh sách này sao? Người quay video này thực sự xuất phát từ lòng hiệp nghĩa bênh vực kẻ yếu?
"Chỗ tôi còn có một đoạn ghi âm, là phỏng vấn ngẫu nhiên lấy từ trong danh sách này, chứng minh hành vi mua của bọn họ không hề liên quan đến bản thân sản phẩm, cũng không hề liên quan với weibo công ty. Mọi người có hứng nghe vài đoạn không?" Giọng Chu Đạo Ninh vẫn ôn hòa như cũ.
Dư đổng thở dài một tiếng, hất tay: "Không cần lãng phí thời gian, tôi đều nghe qua rồi."
Sắc mặt Vivian từ trắng chuyển sang đỏ, mất tự nhiên nhíu mày.
"Vâng, Dư đổng." Trên mặt Chu Đạo Ninh vẫn là nụ cười: "Các vị, trên thực tế chúng tôi rất bất ngờ, một người chuyên nghiệp có thể dựa vào cá nhân kéo một lần vượt mức tiêu thụ, có thể thấy được đạo đức và nhân nghĩa vẫn có tác dụng thúc đẩy kinh doanh. Chỉ tiếc tăng trưởng như vậy là đơn giản hạn hẹp, không thấu đáo, không mang tính phục chế thị trường, không hề hỗ trợ người sử dụng. Từ định vị thị trường đến quyết định sách lược đến thực hiện cùng với sau khi tiêu thụ, thiếu đạo đức và nhân nghĩa, dựa vào gian lận để làm giả số liệu."
Làm giả số liệu! Đây là tối kỵ trong nghề nghiệp. Lão đại bộ phận thị trường lập tức phản xạ có điều kiện đứng lên: "Chu đổng, vụ này vốn cũng không ở trong kế hoạch của bộ phận thị trường chúng tôi, là bên weibo độc lập tìm cách tiến hành. Chúng tôi chỉ cung cấp hộ khách hợp tác và theo dõi thủ tục phối hợp kinh doanh tương ứng."
Ông ta lúng túng ngừng lại, nhìn Đường Phương một chút: "Chúng tôi đều cho rằng Đường Phương tán thành lần hợp tác tiêu thụ này —— "
Dư tổng không nhịn được mở miệng: "Được rồi, không ai muốn truy cứu trách nhiệm của bộ phận thị trường."
Lão đại bộ phận thị trường lúng túng ngồi xuống, không quên khom người đối với Miss Chung và Đường Phương. Tóm lại đã phủi thì phải phủi sạch một chút, nên đứng thành hàng thì đứng thành hàng, tận dụng thời cơ, mất rồi sẽ không trở lại.
Chu Đạo Ninh cười: "Mục đích làm giả số liệu rõ ràng là vì để tăng đánh giá giá trị tài chính cho công ty. Tôi cho rằng đây là một chuyện rất không thành thật, thiếu khế ước tinh thần, hành vi mang tính chất lừa gạt cực kỳ ác liệt." Mặc dù là lên án nghiêm trọng như vậy, giọng Chu Đạo Ninh vẫn như cũ không nghe ra một chút tức giận, tất cả mọi người tham dự cuộc họp lộ ra vẻ mặt nghiêm túc cảnh giác.
"Đương nhiên Will à, thái độ của anh đối với đồng nghiệp cũng vô cùng khiến người khác thất vọng." Ngón giữa thon dài của Chu Đạo Ninh gõ một cái ở trên bàn họp, giọng nói lãnh đạm: "Lần này tính chất lừa dối tiêu thụ đều là làm giả, khiến cho toàn bộ tin tưởng đối với đoàn đội kinh doanh bị đả kích trí mạng. Chúng tôi không có cách nào phán đoán báo cáo tài chính công ty có tồn tại giả mạo hay không, bởi vậy IAIF quyết định từ bỏ lần đầu tư này."
Phòng họp khẽ rối loạn. Đường Phương nhìn chằm chằm Chu Đạo Ninh, có một loại dự cảm không tốt, toàn thân nổi da gà. Cô hình như không bị trở thành bia ngắm, mà là bị trở thành lưỡi dao sắc bén giết người không thấy máu.
Chu Đạo Ninh nhìn Trương Vĩ, lại như chỉ là nhìn không khí: "Nhưng tôi và Dư đổng trước đây từng có hợp tác ở Hong Kong, rất hiểu thái độ làm người của ông, tin tưởng đây chỉ là hành vi không lý trí của người khác. Đồng thời, tôi cho rằng tạp chí《Top nhạc thực》từ khi thành lập tới nay thể hiện không tệ, thương hiệu này vẫn đáng giá đầu tư. Bởi vậy tôi và Dư đổng đạt thành chung nhận thức, thúc đẩy lần hợp tác tài chính này. Hiện tại giá trị công ty khoảng 45 triệu nhân dân tệ, gần bằng toàn bộ tiền mặt tập đoàn Dư thị đầu tư vào công ty từ khi thành lập tới nay, quả thực có thể tin."
Không khí như thể ngừng lại, chỉ còn lại giọng Chu Đạo Ninh không cao không thấp, không nhẹ không vang, không nhanh không chậm: "Cảm ơn Will thay mặt các vị đưa ra nghi vấn, tin tưởng các vị đang ngồi ở đây cũng nhận được đáp án hài lòng. Anh còn có câu hỏi khác sao?"
Nơi này phải có lời kịch huênh hoang của Chí Tôn Bảo trong Tây Du: "Vậy! Là! Mọi! Người! Hài! Lòng! Rồi! Chứ ——— "

***
Trương Vĩ đứng lặng tại chỗ một lúc lâu không phản ứng, trên mặt từ đỏ biến thành trắng, mặt không còn chút máu, chỉ cảm thấy bị ánh mắt lão đại các bộ phận ghét bỏ đâm thủng khắp người. Gã ta mờ mịt nhìn về phía Đường Phương đối diện, ý thức được không chỉ là ở công ty này, ở trong toàn ngành, đều đã không có đất cho gã cắm dùi. Vivian còn có thể quay về Hong Kong tiếp tục làm trợ lý cho cô Dư, còn gã có thể làm cái gì? Cách đó không xa người đàn ông cười lãnh đạm giọng ôn hòa, một ngón tay cũng không nhúc nhích, dễ dàng hủy đi chức vụ, cuộc đời, tất cả của gã. Năm ngoái sau khi biết được thông tin về tài chính, gã lập tức bán nhà cũ ở Phổ Đà, mua nhà ở khu nhà cao cấp khu Từ Hối, mỗi tháng còn phải trả 180 nghìn, đầu năm vợ mới mang bầu đứa con thứ hai, gã vốn sự nghiệp gia đình đều rất đắc ý...
Dư đổng thở dài một hơi: "Người trẻ tuổi chỉ vì cái trước mắt, khó tránh khỏi đi đường vòng, vẫn là kiêu ngạo nôn nóng."
Tầm nhìn Chu Đạo Ninh đảo qua mọi người một vòng: "Dư đổng nói rất đúng. Cho dù là gây dựng sự nghiệp hay là kinh doanh, cho dù là nhân viên quản lý hay nhân viên bình thường, làm việc hay đối xử, nhất định phải có điểm mấu chốt, phải có nguyên tắc. Lòng mang may mắn coi người khác trở thành kẻ ngu si lừa gạt, ý đồ giành tư lợi của người, tôi đã thấy rất nhiều. Đáng tiếc không phải mỗi người đều có thể trở thành Tôn Hồng Bân của Lenovo, Lý Nhất Nam của Huawei. IAIF có thể cho tiền cho tài nguyên, cũng có thể cho luật sư gửi đơn khởi tố và kết án."
Giọng anh vẫn ôn hòa, nụ cười vẫn nhàn nhạt như cũ, giữa khuôn mặt lại mờ mờ ảo ảo như kết một tầng băng, khiến người trong phòng họp đều lạnh người, Trương Vĩ cụt hứng ngồi xuống, rùng mình một cái.
Ánh mắt cô ba nhà họ Dư rơi vào trên người Đường Phương, đột nhiên phá vỡ yên lặng: "Đường Phương."
Đường Phương đứng lên: "Dư tổng." Trong lòng cô đã xuất hiện vô số lời chửi rủa Chu Đạo Ninh, hận không thể đại diện toàn bộ sao hệ ngân hà tiêu diệt anh. Cô móa nó sao lại biến thành kẻ gây tai hoạ làm hại đánh giá giá trị công ty ngâm nước, còn là hồng nhan không đáng một mao tiền.
"Lời Chu đổng vừa mới nói đã giải quyết khúc mắt giữa cô và weibo công ty, hi vọng sau này cô đặt danh dự và hình tượng công ty ở vị thứ nhất, chín chắn hơn khi giải quyết nội bộ mâu thuẫn công ty." Dư tổng ý vị sâu xa nhìn Chu Đạo Ninh: "Nếu Chu đổng và Đường Phương trùng hợp như vậy là bạn học, tin tưởng sau này IAIF sẽ giúp đỡ công ty càng nhiều hơn, đúng không Chu đổng?"
Đường Phương hít sâu một hơi, cô còn bị trở thành đồng mưu của Chu Đạo Ninh? Móa! @#¥%&
Tiếng cười của Chu Đạo Ninh từ xa vọng lại: "Đúng là rất khéo, đáng tiếc tôi học khoa tự nhiên, Đường Phương năm đó hình như là khoa xã hội, chúng tôi không quá quen. Nhưng chuyện IAIF sẽ toàn lực hỗ trợ công ty là thuộc bổn phận, Dư tổng yên tâm."
Trong phòng họp lại yên lặng. Tầm nhìn của Miss Chung đảo quanh một vòng trên mặt Chu Đạo Ninh và Đường Phương, tin tưởng Chu Đạo Ninh và Đường Phương không quen, rất không quen. Đường Phương thực sự bị hãm hại thê thảm, thậm chí còn thảm hơn so với Trương Vĩ. Hiện tại nếu như cô ấy thực sự từ chức, cô ấy vốn đã không may bị oan, dẫn đến công ty bởi vậy bị bán tống bán tháo, cô ấy ngược lại biến thành một tồn tại rất lúng túng, không biết để ý toàn cục, không thiếu được còn bị đắp lên một con dấu "Điềm xấu". Miss Chung biết rõ càng là người có tiền có quyền càng chú ý tới những chuyện này. Nếu như Đường Phương chịu được không từ chức, sóng gió bánh bao súp trôi qua, thiếu nhân tình người trong ngành không đề cập tới, cô ấy ở trong công ty còn là một cây gai trong lòng mọi người, ngày càng khó sống.
Nếu như không có Chu Đạo Ninh "tốt bụng nhắc nhở", sao cô lại đề nghị weibo công ty và Đường Phương thử hợp tác. Miss Chung nghi ngờ trong lòng, cất giọng nở nụ cười: "Có những lời này của Chu đổng, Dư tổng chắc chắn đã yên tâm. Hơn nữa hai mươi năm tôi ở Hong Kong cũng chỉ là một phóng viên nho nhỏ, có một lần trùng hợp phỏng vấn Dư đổng, Dư đổng từng nói khiến cho tôi nhận được khích lệ rất lớn. Dư đổng, ông không ngại tôi truyền cho Đường Phương chứ?" Câu nói sau cùng lại đổi thành tiếng Quảng hơi nghịch ngợm.
Bầu không khí căng thẳng được thả lỏng, Đường Phương không nhúc nhích, đứng nghiêm, ánh mắt vẫn rơi vào trong tài liệu cuộc họp. Bạn học đương nhiên là dùng để hãm hại, giết người quen mới giết được ra tiền. Cô hiểu, có thể nói trong lòng cô không khó chịu không uất ức không phẫn nộ đều là giả. Cô tự hỏi bản thân không làm sai bất cứ chuyện gì, Chu Đạo Ninh anh dựa vào cái gì!
Dư đổng lắc đầu nở nụ cười: "Kelly, tôi vẫn nhớ những gì mình đã nói."
Gương mặt Miss Chung nghiêm túc, giống như đúc mô phỏng lời Dư đổng: "Đi ra làm việc, quan trọng nhất là phải làm vui vẻ, vui vẻ đó? Từng giây từng phút đều kiên trì. Rất nhiều người đều nói: Công ty tốt mọi người tốt. Sai rồi! Trước tiên cần mọi người tốt, công ty mới có thể thật tốt được."
Miss Chung lấy lại nụ cười quyến rũ: "Các vị, thực ra thứ ba Đường Phương đã đưa đơn xin từ chức cho tôi, cô ấy nói đó là việc riêng của cô ấy, không muốn ảnh hưởng tới công ty. Nhưng tôi với cương vị là quản lý công ty, càng suy nghĩ cho mỗi vị đồng nghiệp, làm việc thật vui vẻ mới có thể phát huy ra tiềm lực lớn nhất. Cho nên tôi không phê duyệt, cũng mong lần tiêu thụ không vẻ vang này có thể cho Đường Phương một công đạo. Có lẽ là phương thức quản lý của tôi đã hơi lỗi thời, mong Chu đổng và Dư tổng chỉ giáo nhiều hơn."
Lão đại bộ phận thị trường chợt tỉnh ngộ, thủ đoạn của Miss Chung cao hơn rất nhiều so với chính mình.
Dư đổng hất tay, lộ ra nụ cười hiền lành: "Được rồi, Đường Phương ngồi đi. Đúng là đúng, sai là sai. Sai thì phải trả giá thật lớn. Danh dự công ty là danh dự, lẽ nào danh dự của nhân viên thì không phải là danh dự sao? Mỗi người trước tiên đều phải chịu trách nhiên đối với danh dự của mình, mới có tư cách chịu trách nhiệm đối với danh dự công ty. Tôi không tán thành biện pháp hi sinh cái tôi vì tập thể. Đường Phương không sai tại sao phải từ chức, tôi nghe nói cô ấy vẫn làm rất khá. Kelly, cô xử lý đúng." Ông suy nghĩ một chút, nghiêng người hỏi Chu Đạo Ninh: "Ngày hôm trước chúng ta ăn ở Long Cảnh Hiên, A Đức biết hai nhà chúng ta hợp tác, hình như còn nhắc tới Đường Phương đúng không?"
Tiếng cười của Chu Đạo Ninh ấm áp không ít: "Đúng vậy, chú Đức hình như từng lên bìa “Top nhạc thực”."
Dư đổng gật một cái với Đường Phương, cười không ngừng: "Là cô đi phỏng vấn, đúng không? Aiz, A Đức đối với cô ấn tượng rất tốt, nói trong nước nhiều phóng viên phỏng vấn ông ấy như vậy, chỉ có cô thực sự hiểu món ăn Quảng Đông cũng hiểu ông ấy. Ông ấy mời cô ăn bào ngư, cô lại nhất định muốn ăn cơm rang ông ấy tự mình làm, có đúng không? Cô gái ngốc thiếu hiểu biết?"
Trong phòng họp tất cả mọi người phụ họa nở nụ cười, ai có cơ hội có thể được Dư đổng thân mật chê cười như thế chứ.
Đường Phương hơi khom người một chút: "Đúng vậy Dư đổng. Khi phỏng vấn tôi từng xem qua phỏng vấn trên CNN, chú Đức nhắc tới cơm rang mới là sở trường, cho nên lần đó là từ sự thỏa mãn mỹ thực mà đi phỏng vấn."
Dư đổng cảm thán: "Các người thấy chưa, làm việc dụng tâm, người khác đều có thể cảm nhận được. Được rồi, công ty giao cho người trẻ như vậy, tôi cũng yên lòng."
Cuộc họp thuận lợi tiếp tục, nhanh chóng kết thúc. Mọi người tiễn Dư đổng Chu đổng Dư tổng rời đi, Trương Vĩ ngồi một mình ở trong phòng họp đờ ra dường như đã bị quên.
Đường Phương dán lên biển vàng "bạn học cũ Chu đổng ", nhưng không có được chút đãi ngộ nào như của Chu đổng. Các lão đại bộ phận ngoài cười nhưng trong không cười sau khi chúc mừng Đường Phương, tránh không kịp đi làm chuyện của mình. Miss Chung vỗ Đường Phương: "Tìm chỗ khoan dung mà độ lượng, coi như xong."
Đúng, ai yếu người ấy có lý.
Đường Phương đờ đẫn trở lại phòng làm việc, đã thấy Phương Thiếu Phác tay dài chân dài gác lên ghế mình, vừa nhìn thời gian, đã sáu giờ mười lăm.
"Sao anh không đi? Sắp muộn rồi." Cô là khách, tới trễ không sao, Phương Thiếu Phác là chủ, muộn sẽ khó coi.
Phương Thiếu Phác thả lỏng tay chân: "Tôi ở hậu trường làm việc vặt, không sao cả. Cô có thể đi rồi chứ? Ngồi xe của tôi nhé." Sáng nay anh ta đã mang xe đi rửa, còn thả một cái gối hình "Tiểu Tam" bên cạnh ghế tài xế.
Đường Phương kiểm tra qua mail, thu dọn đồ đạc: "Tan tầm cao điểm lái xe càng chậm, tôi định đi tàu điện ngầm."
"Vậy tôi đi cùng cô. Nghe nói tàu điện ngầm phải chen chúc, phải có người mới đẩy được vào." Phương Thiếu Phác nghi ngờ: "Cô không cần thay đổi quần áo hay trang điểm sao?"
Đường Phương chỉ túi to trong tay: "Đến rồi thay."
"Tôi cầm giúp cô." Phương công tử nhanh tay đón lấy.
Đường Phương lắc đầu: "Đây là túi nữ, đàn ông cầm rất buồn nôn."
Tay Phương Thiếu Phác đến nửa đường chuyển lại, sờ mũi: "Buồn nôn —— sao?"
Đường Phương đột nhiên ngẩng đầu lẳng lặng nhìn Phương Thiếu Phác.
Phương Thiếu Phác ngẩn ra: "Trên mặt tôi có cái gì sao?"
Đường Phương khẽ cười: "Cám ơn anh." Lúc này, nơi này, có một người sẵn lòng vì cô như thế, hình như tất cả đều không phải hỏng bét như vậy. Đúng vậy, đúng là đúng, sai là sai. Cô không sai.
Tim Phương công tử đập mạnh,cảm giác mình biến thành nai con Bambi, rất muốn được Đường Phương ngọt ngào trách mắng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK