• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Tất nhiên là ta được rồi, hơn nữa vẫn sẽ tiếp tục "được"." Người đàn ông cũng không ngụy trang nữa, hai tay nắm gậy bóng chày, bày ra tư thế đánh bóng, vừa nhìn là biết nhân sĩ chuyên nghiệp.

Nhân viên quản lý hung dữ trừng hắn, đột nhiên ném bóng ra. Động tác chuẩn chuyên nghiệp, tốc độ bóng rất cao, thậm chí vượt quá một trăm tám mươi, còn nhanh hơn cả tuyển thủ ném bóng chuyên nghiệp. Tuyển thủ chuyên nghiệp không trải qua cường hóa cũng không ném ra được tốc độ bóng cao như vậy.

Bốp!

Tốc độ bóng cao như vậy nhưng vẫn bị người đàn ông dùng một gậy đánh bay ra ngoài.

Quả bóng bay lên cao cao, cuối cùng đập vào vách ngăn vô hình.

"Đồ con lợn, chỉ cậy mạnh thôi cũng vô dụng, bóng chày phải có kỹ thuật." Người đàn ông giễu cợt bĩu môi.

Sắc mặt nhân viên quản lý trắng bệch như giấy. Ngay giây sau, cơ thể hắn đã bị vòng tay nổ nát vụn.

"Tên kia là Ưng Nhãn La Đức, trước đây từng là tuyển thủ bóng chày chuyên nghiệp cực kỳ nổi tiếng, không những có thể ném ra cú forkball biến hóa đa đoan mà còn có năng lực đánh bóng cực mạnh. Nghe nói vì đôi mắt của hắn rất đặc biệt, đường bóng cao tốc trong mắt hắn sẽ trở lên cực kỳ chậm rãi, cho nên mới có biệt danh là Ưng Nhãn. Nghe nói vì hắn đam mê cá độ, đi tong kiếp sống chuyên nghiệp ngắn ngủi, bằng không chắc chắn sẽ là tuyển thủ bóng chày chuyên nghiệp vô cùng vĩ đại." Có người nhận ra gã đàn ông, đứng một bên xì xào bàn tán.

"Forkball à? Thú vị đấy." Trong đầu Lý Tu mô phỏng lại động tác của La Đức: "Sử dụng ngón trỏ và ngón giữa cầm bóng, cổ tay không di chuyển, phát lực bằng các ngón tay mà không cần dùng sức mạnh cổ tay để ném bóng, giảm bớt tốc độ quay của bóng, đúng là hay thật."

Tiếp tục có nhân viên ra sân nhưng không xuất hiện người thí luyện gây chấn động như La Đức nữa.

Tuy cũng có người ném ra forkball nhưng đều bị phá bóng hết. Kỹ thuật của người nọ rõ ràng không bằng được La Đức, cũng không có tâm cơ xảo quyệt như La Đức.

Cũng có hai nhân viên quản lý cùng ra sân, rõ ràng giữa họ có sự ăn ý ngầm, hai bên cùng nhận một điểm, thông qua thí luyện.

Cuối cùng, đến phiên tổ đội của Lý Tu ra sân.

Lý Tu xuất hiện ở vị trí đánh bóng. A Phỉ thấy cảnh tượng này, càng nghĩ may mắn vì Lý Tu từ chối tổ đội với La Đức.

Kim Chân Hoán cũng chú ý đến trận quyết đấu này. Lý do hắn đồng ý đề nghị của Lý Tu cũng không hoàn toàn là vì bị Lý Tu dẫn dụ.

Trên thực tế, trải qua lần quyết đấu bóng rổ trước đó khiến sâu trong nội tâm Kim Chân Hoán có một sự kiêng kỵ mà có lẽ ngay cả chính hắn cũng không nhận ra.

Hắn muốn xem thử, trình độ bóng chày của Lý Tu rốt cuộc thế nào.

Lý Tu đã xem hiểu làm một người đánh bóng thế nào, bày ra tư thế trông có vẻ khá chuyên nghiệp.

Nhân viên quản lý lạnh lùng nhìn Lý Tu, sau đó dùng động tác cực kỳ tiêu chuẩn ném bóng ra.

Tốc độ trái bóng rất nhanh, Lý Tu không có năng lực giống như Ưng Nhãn, không thể thấy rõ biến hóa của đường bóng tốc độ cao, chỉ đành vung gậy theo phán đoán.

Kết quả trái bóng kia như biết chuyển hướng, vòng xuống góc dưới bên trái. Tuy gậy của Lý Tu vẫn chạm vào bóng nhưng bóng đã bị bắn ra ngoài. Đây là một cú curveball cực kỳ đẹp đẽ.

"Quả nhiên đánh bóng khó hơn ném bóng nhiều." Lý Tu mất điểm nhưng không hề căng thẳng.

A Phỉ lại hết sức khẩn trương nhìn chằm chằm Lý Tu. Nếu Lý Tu chết ở đây thì về cơ bản nàng sẽ không thể tìm được người thích hợp để hợp tác cùng mình nữa.

Lý Tu đi tới vị trí ném bóng, nhân viên quản lý thì đứng ở vị trí đánh bóng, hai tay cầm gậy, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm Lý Tu.

"Hình như bóng chày còn thú vị hơn cả bóng rổ và bóng đá. Sau này có cơ hội phải nghiên cứu tỉ mỉ mới được." Lý Tu cảm thấy bóng chày rất hay, nếu coi là sở thích chắc sẽ chơi vui lắm.

Tay cầm bóng xoay bóng, điều chỉnh vị trí bóng trên tay, Lý Tu nhấc chân trái lên, duỗi cánh tay rồi giật mạnh, ném văng bóng ra.

Tuy Lý Tu đã dùng hết toàn lực như tốc độ bóng của hắn rõ ràng không nhanh bằng nhân viên quản lý. Nhân viên có đầy đủ thời gian phản ứng để vung gậy.

Ánh mắt nhân viên quản lý sắc bén như đao, nhìn chằm chằm trái bóng bay tới, gậy bóng chày dùng sức vung ra.

Không nghe được tiếng va chạm giữa bóng và gậy, một gậy của nhân viên quản lý đánh trượt.

"Forkball!" Mọi người kinh ngạc.

Người có thị lực tốt đều đã nhìn ra được, trước khi nhân viên quản lý vung gậy, trái bóng Lý Tu ném ra rõ ràng đã hạ xuống, giống hệt với cú forkball của La Đức, thậm chí biên độ rơi còn lớn hơn.

Tỷ số một đều, Lý Tu và nhân viên quản lý đều thông qua thí luyện.

"Hóa ra ngươi biết đánh bóng chày, lại còn biết forkball nữa, sao không nói sớm? Lừa ta vui lắm hả?" Lý Tu trở lại khán đài, A Phỉ ôm vẻ mặt khó coi bước tới nói.

"Trước đây không đánh bóng chày, giờ biết đánh rồi." Lý Tu giải thích.

Tất nhiên A Phỉ sẽ không tin. Nếu Lý Tu chỉ ném bóng chuẩn thì nàng còn có thể chấp nhận được. Nhưng loại kỹ thuật như forkball không thường xuyên luyện tập chuyên nghiệp thì không thể làm được, hơn nữa nhất định phải có thiên phú mới được.

"Thôi bỏ đi, ngươi biết đánh bóng chày là tốt rồi. Coi như cửa ải này vượt qua được rồi." A Phỉ tỏ vẻ không tin, Lý Tu cũng không giải thích thêm. Hắn có nói thế nào thì giờ A Phỉ cũng sẽ không tin.

Hiện tại A Phỉ đã nhận định Lý Tu là một cao thủ cấp độ chuyên nghiệp, am hiểu các môn thể thao với bóng.

Song khiến A Phỉ hơi đau đầu là, nếu không có chuyện của Kim Chân Hóa thì giờ Lý Tu đã có thể rời khỏi thí luyện.

Nhưng có mấy câu Kim Chân Hoán nói trước đó, giờ Lý Tu mà rời đi, ngộ nhỡ sau khi ra ngoài Kim Chân Hoán thật sự muốn giết Lý Tu thì bọn họ chẳng có cách nào.

"Ngươi tính sao?" A Phỉ nhìn Lý Tu ngồi nghỉ ngơi trên bậc thang, hỏi.

"Còn tính thế nào được. Cho dù ta muốn bỏ cuộc cũng có người không chịu. Huống chi ta cũng không định bỏ cuộc." Lý Tu cười nói.

"Nhưng..." A Phỉ nghĩ một lát, lời sắp thốt ra khỏi miệng lại nuốt về.

Tuy Lý Tu có kỹ thuật bóng chày cấp bậc chuyên nghiệp nhưng thể chất quá kém cỏi, hơn nữa forkball không phải lúc nào cũng đắc thủ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK