• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Ngươi là nam hay nữ? Nam nút trắng, nữ nút đen..."

Với câu hỏi như vậy, nếu không có sự ăn ý, tổ đội một nam một nữ sẽ rất khó lựa chọn. Cũng may hai người đã giao hẹn sẵn.

Lý Tu không chút do dự lựa chọn nút trắng, lại thuận lợi thông qua thí luyện lần nữa.

Mấy câu hỏi đầu tiên đều vượt qua bằng cách ưu tiên lựa chọn đáp án đứng trước nhưng đến câu hỏi thứ năm, phương pháp này đã mất hiệu lực.

"Ngươi thích màu gì? Thời gian đếm ngược bắt đầu... Mười... Chín... Tám..."

Lý Tu nhíu mày nhìn hai cái nút đen trắng trước mặt. Ở đây chỉ có thể lựa chọn hai màu đen và trắng, vậy rốt cuộc hắn phải chọn cái nào?

Đáp án không có trước sau, cũng không thể câu thông với A Phỉ, mười giây đếm ngược nhanh chóng đi đến hồi kết.

Trước đó hai người cũng đã thương lượng rất nhiều phương án nhưng không bao gồm loại câu hỏi này. Có lẽ bởi vì A Phỉ từng tham gia một lần thí luyện Thiên Nhai Hải Giác cho nên thí luyện cũng tăng độ khó lên để nhằm vào nàng.

Đen hay là trắng đây?

Lý Tu nhìn hai nút đen trắng, thời gian đếm ngược còn năm giây, nhấn vào nút đen.

Câu hỏi đầu tiên hắn lựa chọn chính là nút đen. Nếu câu hỏi này không thể xác định được mức độ ưu tiên thì sẽ xác định bằng lúc bắt đầu thí luyện, đó chính là màu đen.

Tuy Lý Tu và A Phỉ chưa từng giao hẹn như vậy nhưng Lý Tu tin với IQ của A Phỉ thì nàng có thể nghĩ ra được.

Đương nhiên lúc này hắn cũng chỉ có thể tin tưởng A Phỉ sẽ nghĩ tới điều đó. Lấy sự hiểu biết của hắn về A Phỉ, nàng không phải một cô nàng ngu ngốc.

Nhìn chằm chằm màn hình, Lý Tu đợi đếm ngược kết thúc.

"Ba... Hai... Một... Đếm ngược kết thúc, đáp án trùng khớp, bước vào vòng thí luyện tiếp theo..."

Hữu kinh vô hiểm thông qua thí luyện, Lý Tu thở phào nhẹ nhõm. Ngộ nhỡ A Phỉ không nghĩ ra mà lựa chọn theo cảm tính thì hai người đều xong đời.

Dù câu này không chết thì câu sau cũng toi thôi.

Bởi vì theo phán đoán của Lý Tu, câu hỏi tiếp theo chắc chắn sẽ không để bọn họ làm càn như trước nữa.

Quả nhiên, câu tiếp theo lại vượt ra khỏi phương án hai người đã giao hẹn.

"Ngươi có tin tưởng vào sự tồn tại của Thần không? Tin ấn một trong hai nút đen trắng, không tin không ấn."

Vì A Phỉ nói chỉ có một nút nên dựa theo giao hẹn trước đó, câu hỏi có ấn hay không đều phải ấn nút.

Nhưng bây giờ có những hai nút, nếu theo giao hẹn thì chắc chắn phải lựa chọn một trong hai nút, độ khó cũng cao hơn.

Cách tốt nhất chính là bỏ qua không ấn. Đây là cách dễ dàng nhất để lựa chọn đáp án giống nhau, cũng là phương thức giải quyết vấn đề đơn giản nhất, thô bạo nhất được nhiều người lựa chọn.

Đối mặt với vấn đề không thể lựa chọn lại có khả năng trốn tránh, người bình thường đa phần đều sẽ chọn trốn tránh. Dù biết rõ sự việc có thể phát triển đến tình trạng không thể cứu vãn cũng sẽ né tránh nguy cơ mà mình phải gánh chịu.

Nếu hai người đều nghĩ như vậy là có thể dễ dàng thống nhất với nhau.

Nhưng Lý Tu không lựa chọn không ấn. Vì giao hẹn chính là giao hẹn, hắn tin A Phỉ cũng sẽ tuân thủ giao ước mà không phải suy nghĩ đơn giản một phía cho rằng đồng đội của mình sẽ từ bỏ lựa chọn khó khăn.

Lý Tu ấn nút đen, vẫn theo lối suy nghĩ của câu hỏi trước, dựa theo thí luyện ban đầu lựa chọn phương án tối ưu.

Sau khi ấn xuống nút đen, Lý Tu nheo mắt nhìn chằm chằm đồng hồ đếm ngược. Vì hắn không thể xác định câu hỏi trước đó là A Phỉ dựa vào may mắn hay thật sự nghĩ tới phương án lựa chọn này, hoặc có lẽ A Phỉ có suy nghĩ khác.

Thời gian trôi qua từng giây, nhịp tim của Lý Tu càng lúc càng nhanh. Người có tâm lý mạnh mẽ đến mức nào đi chăng nữa, vào giờ phút này cũng không khỏi căng thẳng.

Giờ Lý Tu chỉ có thể tin tưởng suy đoán của mình, tin tưởng vào đánh giá của mình với A Phỉ.

Số một cuối cùng trên màn hình tan vỡ biến mất, vòng tay của Lý Tu không nổ tung, điều này khiến hắn hoàn toàn bình tĩnh lại.

Trải qua câu hỏi này, Lý Tu đã xác định, A Phỉ giống như đánh giá của hắn, không phải người giải quyết vấn đề một cách đơn giản, thô bạo.

Có sự ăn ý này, những câu hỏi còn lại đều bị hai người giải quyết, mười câu hỏi đều thống nhất hoàn hảo.

Thông qua những câu hỏi đó, giữa Lý Tu và A Phỉ bỗng nảy sinh một loại cảm giác. Có cảm giác ấy tồn tại, thậm chí có thể nói hai bên đều là người hiểu rõ đối phương nhất trên đời này, ngay cả người thân ruột thịt hay người yêu cũng không thể hiểu rõ ý nghĩ của người kia như bọn họ.

Câu hỏi cuối cùng xuất hiện trên màn hình, âm thanh điện tử lạnh như băng đọc ra từng câu từng chữ trong câu hỏi.

Lý Tu nhìn thấy câu hỏi, lần đầu tiên do dự.

Câu hỏi rất đơn giản, đáp án cũng rất rõ ràng. Dù là hai người không quen biết gì nhau cũng có thể lựa chọn giống nhau, để cả hai cùng sống sót, đồng thời nhận được phần thưởng.

Lựa chọn ấn nút đen, hai người đều có thể hoàn thành thí luyện Thiên Nhai Hải Giác, nhận được phần thưởng cho mình.

Nhưng ngoài lựa chọn này còn có một lựa chọn khác.

Nếu trong đó có một người lựa chọn ấn nút trắng mà người kia ấn nút đen, như vậy người ấn nút trắng có thể nhận được phần thưởng gấp đôi, mà người lựa chọn nút đen sẽ coi như thí luyện thất bại.

Ngoài ra cũng không có quy tắc nói rõ nếu hai người cùng nhấn nút trắng sẽ ra sao.

Lý Tu nhìn hai nút đen trắng nhưng không quả quyết ấn xuống như trước. Câu hỏi lựa chọn đơn giản như vậy lại đáng sợ hơn những câu hỏi trước đó gấp trăm lần.

Nếu theo như giao hẹn, Lý Tu hẳn nên ấn nút đen.

Nhưng lần đầu A Phỉ tham gia thí luyện Thiên Nhai Hải Giác, nàng đã sống sót, đồng thời nhận được phần thưởng kỹ năng cấp S - Bỏ quyền.

Thí luyện Thiên Nhai Hải Giác nhất định phải có hai người tổ đội mới tham gia được, nói cách khác lúc đó chắc chắn còn có một người cùng A Phỉ tổ đội tham gia thí luyện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK