• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trải qua mấy lần thí luyện, thể chất của hắn đã có sự tăng lên rõ rệt. Nếu thể chất như vậy vẫn không thể lay chuyển súng lục huyết văn thì có thêm cường hóa thuộc tính cấp S, tình hình cũng không khá hơn là bao.

Năm mươi bước và một trăm bước không khác nhau nhiều lắm. Lý Tu tính toán, cho dù cộng thêm cường hóa cấp S thì e rằng hắn cũng không cầm nổi súng lục huyết văn.

Cho nên vào đó lần nữa chủ yếu là để giải đáp nghi hoặc trong lòng.

Ngay khi vừa lựa chọn thiên phú, một chùm sáng lóe lên từ màn hình, một viên đá quý màu lam hình trái tim xuất hiện trước mặt Lý Tu.

Trên viên đá có vô số tiết diện cực nhỏ, mỗi tiết diện đều lóe lên ánh sáng màu lam, giống như mọi vì sao trên cao đều tụ hội vào trong viên đá trái tim ấy.

Ngón tay Lý Tu chạm nhẹ lên viên đá, nhất thời chỉ thấy một cỗ hàn lưu truyền từ đầu ngón tay vào cơ thể. Viên đá trái tim màu lam cũng lập tức hóa thành ánh sáng xanh như ngân hà theo ngón tay chảy vào trong thân thể Lý Tu.

Lý Tu cảm thấy mình như rơi vào hầm băng, lạnh từ trong ra ngoài, toàn thân đều tê buốt đến chết lặng. Cỗ hàn lưu kinh khủng kia cuốn qua toàn thân rồi chảy ùa về phía trái tim.

Trái tim bị đông cứng không còn cảm giác, giống như đã ngừng đập. Cảm giác cơ thể hoàn toàn mất đi sự sống khiến Lý Tu cả đời khó quên.

Một lúc lâu sau, cái lạnh tê tái mới dần rút đi, cơ thể Lý Tu từ từ khôi phục lại tri giác.

Băng Tâm: Thiên phú cấp S, miễn dịch phần lớn hiệu quả đóng băng từ kỹ năng đóng băng.

Thiên phú Băng Tâm quả thật kém hơn thần kỹ như bỏ quyền, song với Lý Tu thì đây cũng là niềm vui bất ngờ.

Bởi vì trên súng lục huyết văn có hàn khí cực kỳ mãnh liệt. Trước đây khi Lý Tu cầm nó lên, ngón tay nhanh chóng bị đông cứng, không thể chạm vào súng lục trong thời gian dài.

Có thiên phú Băng Tâm thì chí ít cũng sẽ không chịu ảnh hưởng của hàn khí.

Sau khi nhận được thiên phú Băng Tâm, Lý Tu bèn chọn vé vào cửa.

Hai đồ án còn lại biến mất, đồ án vé vào cửa trải ra trước mặt Lý Tu, hóa thành vòng xoáy màu lam, kéo hắn đến nơi quỷ dị kia lần nữa.

Bàn đá, đèn dầu, súng lục huyết văn và cỗ quan tài kim loại kỳ quái.

Khác với lần trước, Lý Tu biết thời gian không nhiều, khoảng chừng mười phút hắn sẽ bị truyền tống khỏi đây. Phải tìm ra được đáp án hắn mong muốn trong khoảng thời gian này.

Lý Tu không thèm để ý tới quan tài kim loại và ma linh bên trong, trực tiếp thò tai nắm lấy súng lục huyết văn trên bàn.

Vết nhẫn trên ngón tay hiện lên, tản ra ánh sáng đỏ. Đó là kỹ năng Nhiệt Huyết Sôi Trào, có thể khiến Lý Tu phát huy ra một trăm hai mươi phần trăm thể chất.

Ngón tay chạm vào báng súng, cảm giác lạnh lẽo lập tức ùa tới khiến Lý Tu không khỏi rùng mình.

Lúc này Lý Tu mới nhận ra, kỹ năng Băng Tâm chỉ có thể miễn dịch hiệu quả đóng băng chứ không thể hoàn toàn ngăn cản tổn thương do nhiệt độ thấp.

Nói cách khác, bất kể nhiệt độ thấp bao nhiêu, cơ thể Lý Tu cũng không bị đông cứng nhưng nhiệt độ thấp vẫn có thể tổn thương đến hắn.

Song có thể nhận thấy rõ, hàn khí lần này yếu hơn trước rất nhiều, tạm thời còn trong phạm vi chịu đựng được, có thể thấy thiên phú Băng Tâm vẫn có hiệu quả nhất định với nhiệt độ thấp, chỉ là không thể miễn dịch mà thôi.

Hai tay nắm lấy báng súng, Nhiệt Huyết Sôi Trào bạo phát, Lý Tu dùng hết toàn lực, muốn nhấc súng lục huyết văn lên.

Nhưng khẩu súng chỉ dao động ở biên độ nhỏ, hoàn toàn không định rời khỏi mặt bàn.

Giống như Lý Tu dự đoán, sức mạnh của hắn còn chưa đủ để nhấc súng lục huyết văn lên, vẫn kém nhiều lắm.

Trên thực tế Lý Tu cũng không ôm hy vọng quá lớn. Mục đích của hắn không chỉ có vậy.

Hai tay cầm súng lục huyết văn tiếp tục vận sức, dịch họng súng từ từ xoay về phía quan tài kim loại.

Lúc này Lý Tu muốn kiểm chứng một trong số những vấn đề mà hắn nghĩ tới, khẩu súng lục huyết văn này rốt cuộc có phải dùng để giết chết ma linh trong quan tài kim loại hay không.

Trong nháy mắt họng súng nhắm vào quan tài kim loại, đôi mắt đỏ máu trong quan tài kim loại chợt mở ra lần nữa, nhìn chằm chằm Lý Tu, bên trong tràn đầy oán hận và phẫn nộ, đồng thời một cỗ sức mạnh vô hình cũng giáng xuống người hắn Sức mạnh vô hình khiến Lý Tu không cử động được. Hắn từng trải qua trạng thái này một lần rồi, không cảm thấy có gì bất ngờ.

Đây cũng là một trong những suy đoán mà hắn muốn kiểm chứng. Hắn có thể chống lại được loại sức mạnh này của ma linh hay không.

Lý Tu có kinh nghiệm chiến đấu với ma linh phong phú nhưng chưa từng thấy bất cứ ma linh nào có thể khiến người ta bất động chỉ bằng một ánh mắt.

Hoắn đoán ma linh này cũng không thật sự có sức mạnh khống chế được cơ thể hắn, chỉ là đang ảnh hưởng đến hắn về mặt tinh thần, khiến hắn ngộ nhận rằng cơ thể mình bị sức mạnh nào đó khống chế.

Nếu thật sự như vậy, dựa vào sức mạnh cơ thể sẽ không thể thoát khỏi loại khống chế này được.

Lần trước Lý Tu dùng hết sức mạnh toàn thân cũng không tài nào điều khiển nổi một ngón tay út của mình. Lúc này hắn không dùng cơ thể đối kháng với sức mạnh vô hình nữa mà dùng ý chí chống lại nó.

Phần lớn ma trang sư đều có thể chất không mạnh lắm nhưng nói về sức mạnh tinh thần thì bất cứ ma trang sư nào đặt giữa những người thí luyện cũng là sự tồn tại cao cao tại thượng.

Không có sức mạnh tinh thần to lớn thì không thể thức tỉnh linh thức, cũng không thể cộng hưởng với ma trang, càng không kích hoạt điều khiển được ma trang. Đây chính là thiên phú tất yếu của ma trang sư.

Là ma trang sư số một thế giới, sức mạnh tinh thân của Lý Tu chắc chắn rất to lớn.

Lần trước Lý Tu đã lờ mờ nhận ra được vấn đề, chỉ là không có cơ hội để kiểm chứng lại. Lần này chính là thời cơ thử nghiệm.

Cơ thể Lý Tu thả lỏng, tinh thần lực tập trung cao độ, bước vào trạng thái giống như điều khiển ma trang.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK