• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Tu quyết định rất nhanh, bàn tay bạo phát ma quang, định phá hủy non nửa cơ thể đang lộ ra bên ngoài của ma linh.

Sức mạnh bạo phát của ma quang đánh vào cơ thể như tinh ngọc của nó, vậy mà chỉ xé rách được phần da. Ma linh chịu đau lại càng chui nhanh hơn, thoáng cái đã chui vào toàn bộ.

Dưới lớp da của Lý Tu nhô lên một cục u bằng quả trứng gà, sau đó nhanh chóng di động trong cơ thể hắn.

Lý Tu cắn răng, không chút do dự vươn năm ngón tay cào vào lồng ngực mình, xé rách lớp da, túm lấy cục u đang di chuyển tới đó.

Công suất ma trang được Lý Tu đẩy tới mức cao nhất, ma quang trong lòng bàn tay bạo phát như mặt trời nhỏ, định tiêu diệt triệt để ma linh liền với máu thịt trong lòng bàn tay mình.

Đáng tiếc cỗ ma trang này thật sự quá cũ kỹ, hơn nữa chỉ là sản phẩm cấp thấp dùng ma hạch cấp E chế tạo ra, cường độ ma quang có thể bạo phát ra không đủ.

Một kích ma quang dùng toàn bộ công suất cũng chỉ vạch ra được những vết rách trên cơ thể ma linh, dịch thể trong như nước chảy ra từ vết rách.

Lý Tu thầm lấy làm kinh hãi. Tuy chỉ là ma trang cấp E nhưng ma linh này vừa mới nở ra thôi mà lại có thể ngăn cản một kích như vậy cũng đã đủ kinh khủng rồi.

Hầu như không do dự, Lý Tu hất cả máu thịt lẫn ấu thể ma linh trong tay ra.

Nhưng máu thịt bay ra ngoài còn ấu thể ma linh lại như keo 502 dính vào lòng bàn tay phải của Lý Tu.

Càng kinh hủng hơn là, cơ thể của ấu thể ma linh nhanh chóng thâm nhập vào bàn tay được ma trang bao kín rồi chui vào trong tay phải của Lý Tu.

Lý Tu lập tức giải trừ ma trang nhưng ma trang muốn giải trừ cũng cần thời gian. Chờ đến khi ma trang trên tay hắn tách ra, ma linh đã chui vào lòng bàn tay, khối nhô lên trên da rất nhỏ, hầu như sắp biến mất.

Không chút nghĩ ngợi, tay trái được bao bởi ma trang của Lý Tu phóng ra ma quang, hóa thành quang nhận như lưỡi đao, chém về phía tay phải của mình.

Hắn đã chiến đấu với rất nhiều ma linh nhưng chưa từng gặp ma linh như vậy bao giờ.

Ma trang được chế tạo từ ma hạch có tác dụng khắc chế tự nhiên với ma linh, có thể ngăn cản cơ thể ma linh tái sinh.

Tuy ma trang cấp E là cấp tương đối thấp, dễ bị ma linh cao cấp đánh nát nhưng loại ma linh có thể trực tiếp thẩm thấu qua ma trang như vậy là lần đầu tiên Lý Tu gặp phải.

Nếu để nó thâm nhập vào trong cơ thể thì gần như chắc chắn hắn sẽ phải chết, chặt đứt một tay còn hơn mất mạng.

Keng!

Ma quang chém lên cổ tay, phát ra âm thanh ngọc đá chạm nhau. Cổ tay chỉ bị chém ra một vết máu, da thịt tách ra nhưng khớp xương bên trong lại không bị chặt đứt.

Bên trên khớp xương màu trắng như mạ lên một lớp màng tinh ngọc màu trắng ngà, hơn nữa lớp màng trong đó còn đang di động, dọc theo xương cánh tay hướng lên trên.

Lý Tu lại phát động ma quang, hóa thành quang nhận không ngừng chém đi lên dọc theo cánh tay. Mỗi lần đều chỉ thấy máu thịt rách ra, khớp xương bên trong không bị tổn thương nhờ có màng trong tồn tại, lớp màng vẫn đang lan dần lên trên.

Lý Tu cắn răng, chém thẳng lên bả vai của mình, tình nguyện mất một cánh tay cũng không để ấu thể ma linh xấm chiếm cơ thể hắn.

Ma quang chém lên chỗ nối giữa bả vai và xương cánh tay, lại nghe được một tiếng vang kỳ lạ. Khác với lúc trước, trừ tiếng da thịt tách ra và âm thanh va chạm với khớp xương thì dường như còn có tiếng của thứ gì vỡ tan ra.

Lý Tu không tiếp tục sử dụng ma quang chém lên cơ thể mình nữa, vì chém xuống tiếp thì không phải vấn đề đứt tay cụt chân mà ngay cả mạng cũng không còn.

Kỳ lạ là, màng trong không tiếp tục lan ra nữa mà từ từ bốc hơi giống như hơi nước.

Theo sự bốc hơi của màng trong, da thịt bị ma quang chém rách cũng từ từ khép lại, chẳng bao lâu sau đã kết vảy.

Lại mất một lát, lớp vảy tróc ra, chỉ để lại những vết sẹo màu hồng, lớp da mới sinh trông có vẻ phấn nộn, trong suốt.

Cúi đầu nhìn phần ngực, cơ thịt bị Lý Tu cào rách cũng vậy, máu thịt đã mất đi lại được sinh ra.

"Đã giết chết chưa?" Lý Tu không dám xác định, thoạt nhìn chắc là đã chết rồi, bằng không thì sao ấu thể ma sinh có thể từ bỏ ý đồ được.

Lý Tu tháo ma trang ra, kiểm tra cơ thể mình, không phát hiện có gì khác thường khiến hắn không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

"Đây rốt cuộc là ma linh gì, trước đó chưa thấy bao giờ. Ấu thể vừa ra đời đã đáng sợ như vậy, thể trưởng thành không biết mạnh đến mức nào nữa. Phải mau chóng rời khỏi đây mới được, ngộ nhỡ cha mẹ của ấu thể ma linh trở về thì phiền to, sợ là ma trang cấp E sẽ chẳng có tác dụng gì." Lý Tu nhìn thoáng qua thông đạo phía trước vẫn bị lấp kín, cũng thả lỏng hơn một chút.

Vị trí đặt trứng ma linh đã bị chặn lại, chứng tỏ trong thời gian ngắn ma linh sinh ra nó sẽ không trở về.

Lý Tu do dự một lát, vẫn quyết định hoàn thành thí luyện cấp S rồi mới rời khỏi đây. Sự mê hoặc của kỹ năng cấp S khiến hắn bằng lòng mạo hiểm một lần. Bằng không sau khi rời khỏi đây, không biết đến bao giờ mới gặp được một thí luyện cấp S có thể qua cửa.

Trờ lại căn cứ, A Phỉ đã tỉnh, đang ngồi đó chờ hắn.

"Nhanh nhất là bao giờ mới có thể mở ra thí luyện cấp S?" Lý Tu hỏi A Phỉ.

"Sau bốn tiếng là được." A Phỉ nhìn điện thoại tìm được từ trong căn cứ, tính toán thời gian rồi trả lời.

"Mau chóng hoàn thành thí luyện, sau đó rời khỏi đây." Lý Tu nói xong cũng nằm lên giường, tranh thủ thời gian khôi phục thể lực.

Vừa rồi giằng co với ấu thể ma linh lâu như vậy, hắn cũng thấy hơi mệt mỏi.

Ngủ một lát, Lý Tu cảm giác cánh tay phải của mình hơi ngứa, thò tay gãi làm lớp da rách ra.

Lý Tu lập tức tỉnh lại, cho là mình cào rách chỗ vừa bị thương nhưng ngồi dậy nhìn kỹ lại phát hiện không phải vậy.

Nơi hắn cào rách không phải vị trí vết thương mà là lớp da chết trên cánh tay.

Lý Tu chợt biến sắc. Hắn từng thấy da chết trên tay, trên chân nhưng chưa thấy trên cánh tay mọc ra da chết bao giờ.

Da chết như một lớp giấy bóng trắng bán trong suốt. Lý Tu xé dọc theo chỗ rách, cả cánh tay bị hắn kéo xuống một lớp da chết.

Lớp da mới bên dưới trắng nõn, trong suốt, thoạt nhìn như da trẻ con mới sinh, ngay cả vết sẹo trước đó cũng biến mất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK