• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Song có tìm khắp thế giới thì e rằng người chơi được như vậy cũng chỉ có mình Lý Tu mà thôi.

"Quả nhiên người là một ma trang sư rất mạnh." A Phỉ quan sát toàn bộ quá trình chiến đấu, đột nhiên nói với Lý Tu đi bên cạnh.

"Cảm ơn vì lời khen nhé." Lý Tu mỉm cười nói.

"Như vậy ta có thể yên tâm rồi. Tên Thượng Đế kia chắc chắn không mạnh được như ngươi. Chỉ cần ngươi có một bộ ma trang cấp cao thì giết chết hắn sẽ dễ như ăn bánh thôi." A Phỉ lại nói.

"Ha ha, cái này thì không chắc." Lý Tu thầm cười khổ.

Thành phố Thái La khá phồn hoa. Khi nhìn thấy ba chữ Thái La thành, Lý Tu không khỏi nhíu mày.

Tất nhiên hắn biết Thái La thành là nơi nào. Cũng vì biết rất rõ điều này cho nên hắn mới hiểu được tình hình hiện tại rất không ổn.

Liên bang Nam Thập Tự và Thái Không thành nơi hắn ở có quan hệ rất căng thẳng, thậm chí từng nhiều lần bùng nổ những vụ xung đột vũ trang quy mô nhỏ.

Bời vì vị trí địa lý, giữa Thái La thành và Thái Không thành chưa từng xảy ra xung đột trực tiếp nhưng là một trong những thành phố lớn của liên bang Nam Thập Tự, Thái La thành và Thái Không thành cũng đã thi hành chính sách cấm không. Muốn trở về Thái Không thành, đi máy bay là không có khả năng rồi, chỉ đành trở về theo đường bộ hoặc đường biển thôi.

Trên biển thường có ma linh lui tới, nguy hiểm hơn nhiều. Nếu không cần thiết, Lý Tu chẳng muốn đi đường biển chút nào.

Còn đi đường bộ thì không biết phải mất bao lâu mới có thể quay về Thái Không thành, trên đường nhiều khu không người, không biết có bao nhiêu ma linh ẩn nấp, e rằng cũng chẳng an toàn.

"Hay là cứ nghĩ cách kiếm một bộ ma trang thích hợp rồi tính."

Đời này Lý Tu chưa từng phải lo nghĩ về ma trang bao giờ. Thái Không thành là nơi sở hữu kỹ thuật ma trang tốt nhất, được gọi là thánh địa của ma trang sư. Tất cả ma trang kiểu mới tốt nhất, cao cấp nhất được những phòng thí nghiệm ma trang đỉnh cấp chế tạo ra đều cho Lý Tu tùy ý lựa chọn.

Đây cũng là một trong những nguyên nhân mà ban đầu Lý Tu bằng lòng gia nhập Thái Không thành. Nơi đó có phòng thí nghiệm ma trang tốt nhất và ma trang tân tiến nhất thế giới, ma trang kiểu mới đủ mọi loại hình đều có thể tùy hắn sử dụng để huấn luyện.

Không biết có bao nhiêu ma trang kiểu mới cấp S bị hắn làm hư hại trong lúc huấn luyện, thậm chí ở những bài kiểm tra cực hạn còn trực tiếp bị thao tác đến báo hỏng.

Có thể nói số ma trang cấp S mà Lý Tu làm hỏng còn nhiều hơn cả ma trang cấp S mà cả đời những ma trang sư khác từng thấy.

Lý Tu vơ vét được một ít ma hạch từ trong căn cứ. Tuy đa phần đều là hàng cấp E và cấp D nhưng số lượng khá nhiều. Hơn nữa với mấy viên ma hạch mà hắn đánh rớt ra từ quan tài kim loại, mua ma trang cấp S có lẽ hơi khó chứ đổi lấy một bộ cấp A hẳn là dư xài.

Song ở liên bang Nam Thập Tự, ma trang thuộc hàng cấm, không cho phép buôn bán tư nhân. Lý Tu lại không thể để lộ thân phận thật sự của mình ở liên bang Nam Thập Tự, đi đâu để mua ma trang cũng là một vấn đề.

Người đã đến Thái La thành rồi, cũng chỉ đành đi đến đâu xem đến đó.

Lý Tu mang theo A Phỉ đi tìm một nhà trọ nhỏ ở tạm, chuẩn bị tìm hiểu hoàn cảnh bên này trước rồi mới quyết định.

Bước vào nhà trọ, ông chủ đang xem thi đấu bóng đá, chẳng thèm nhìn bọn họ một cái, chỉ bảo ba trăm đồng một đêm, để họ nộp tiền rồi vào ở.

"Cái này cọc được mấy ngày nhỉ?" Lý Tu lấy ra một viên Saphir khoảng một carat đặt lên quầy ba.

Ông chủ cúi đầu nhìn, phát hiện là Saphir lập tức mắt sáng rỡ, thò ngón tay thô ráp cầm viên đá lên vuốt ve ngắm nghía.

Chỉ lát sau, ông chủ đã trưng vẻ mặt tươi cười như hoa nói: "Vị khách này muốn ở bao lâu?"

"Đồ cứ cọc chỗ ngươi, vào ở đã rồi tính, ở được bao nhiêu ngày tính bấy nhiêu. Cho bọn ta hai gian, sau đó làm một ít đồ ăn." Lý Tu nói.

"Được, để ta đưa các ngươi về phòng." Thái độ của ông chủ cực kỳ nhiệt tình, hỏi han hai người rồi dẫn họ đến phòng trọ.

Phòng trọ ở đây thật sự khá đơn sơ, chỉ là những căn phòng gỗ, bên trong còn chẳng có điều hòa, chỉ có một cái quạt cây réo o o, còn là loại cánh kim loại, vừa nhìn là biết đồ cổ.

Trong phòng cũng không có buồng vệ sinh, muốn đi vệ sinh phải ra sân sau, ở đó có một nhà vệ sinh công cộng.

Có một chỗ tốt duy nhất chính là cái nhà trọ rách này lại có suối nước nóng, khiến Lý Tu được thoải mái tắm táp.

Liên bang Nam Thập Tự rất giàu có nhưng tầng lớp bình dân lại nghèo hơn so với người của địa phương khác.

"Ông chủ xưng hô thế nào?" Khi ông chủ mang đồ ăn lên, Lý Tu thuận miệng hỏi.

"Gọi lão La là được." Lão La mỉm cưởi đáp. Với khách hàng có tiền, hắn luôn rất hòa nhã.

"Lão La, chỗ các ngươi thịnh hành cái này lắm hả?" Lý Tu chỉ vào điện thoại trong tay lão La, bên trên đang trực tiếp trận đấu bóng đá. Xem dáng vẻ của các cầu thủ chắc cũng đều là người địa phương.

"Thịnh hành, thịnh hành lắm. Nếu có được thành tích khi thi đấu, không chừng còn có cơ hội được thành chủ đại nhân nhìn trúng, đưa vào thí luyện tràng Kim Cầu, danh lợi được cả đôi ấy chứ chẳng chơi." Lão La bắn liên thanh, vẻ mặt hưng phấn, cứ như hắn đã phú quý thành danh, thê thiếp hàng đàn vậy.

Trong sự ý dâm của lão La, cuối cùng Lý Tu cũng biết vì sao bộ môn bóng đá lại thịnh hành ở Thái La thành như vậy.

Thành chủ Thái La kiểm soát một thí luyện tràng tên cánh cửa Cuồng Cầu. Khác với thí luyện tràng Hải Thiên, thí luyện tràng Cuồng Cầu là một thí luyện tràng vè cơ bản đã được khai thác hoàn toàn. Hạng mục thí luyện trong đó đều đã được người ta nghiên cứu hết sức rõ ràng, mức độ nguy hiểm được hạ xuống thấp nhất. Chỉ cần không tự tìm đường chết thử thách ở thí luyện cuối cùng thì mức độ nguy hiểm không cao.

Những thí luyện thuộc thí luyện tràng Cuồng Cầu đều là môn thể thao bóng đá. Đây cũng là lý do vì sao bóng đá lại thịnh hành ở Thái La thành như vậy.

Thành chủ Thái La lựa chọn người thí luyện thông qua liên đoàn bóng đá. Người thí luyện sẽ kiếm ma hạch trong thí luyện tràng Cuồng Cầu về cho hắn.

Lý Tu vốn không hứng thú gì với thí luyện tràng Cuồng Cầu nhưng một câu nói vô tình của lão La đã hấp dẫn sự chú ý của Lý Tu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK