• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Tu đoán trước được nên hoàn toàn thờ ơ với việc Kim Chân Hoán rời đi. Trên thực tế, lần đó khi hắn từ bỏ, phòng tuyến tâm lý của hắn đã sụp đổ rồi.

"Số người còn lại bằng một, bắt đầu thí luyên cuối cùng, quy tắc như sau..."

Lý Tu xuất hiện ở vị trí ném bóng. Mà vị trí đánh bóng lại là cái bóng của hắn. Giống như thí luyện cuối cùng của cấp C lần trước, đối thủ của hắn chính là phiên bản cường hóa của chính mình. Thể chất của cái bóng cao gấp 1.5 lần Lý Tu.

"Xem ra thí luyện cuối cùng của cáp C đều chung một hình thức. Không biết thí luyện cuối cùng của cấp A và cấp B là hình thức gì nhỉ?" Lý Tu nhìn cái bóng, quy tắc thí luyện là một bàn phân định thắng thua, không có cơ hội thứ hai.

Lý Tu không chút do dự ném bóng. Quả bóng chày màu trắng lắc lư cao thấp trái phải trong không trung. Khi đến trước mặt cái bóng, cái bóng vung gậy vào khoảng không. Trái bóng trượt qua dưới gậy của hắn, đánh vào trong ô vuông.

"Thí luyện cuối cùng hoàn thành, phần thưởng ngẫu nhiên loading..."

Chỉ lát sau, trên màn hình xuất hiện bốn đồ án phần thưởng.

Kỹ năng, ma hạch, thuộc tính, thiên phú, không có vé vào cửa mà Lý Tu chờ mong. Nhưng cho dù có vé vào cửa, Lý Tu cũng không định lựa chọn nó.

Thể chất của hắn còn chưa đạt, dù đi vào cũng chẳng có tác dụng gì, vẫn không thể cầm nổi súng lục huyết văn.

Lý Tu lựa chọn kỹ năng. Thật ra thiên phú và kỹ năng không khác nhau là mấy, chỉ là một cái chủ động, một cái bị động mà thôi.

Lý Tu thích nắm giữ quyền chủ động hơn, cho nên thường có khuynh hướng chọn kỹ năng.

Đồ án kỹ năng hóa thành chùm sáng bay đến trước mặt Lý Tu, biến thành thực thể chiếc nhẫn màu trắng.

Lý Tu xỏ ngón tay vào nhẫn, chiếc nhẫn trắng lập tức co lại, in lên ngón tay của hắn, sau đó từ từ biến mất.

Mắt Ruồi: Kỹ năng cấp C, hai mắt nhận được buff cường hóa trong thời gian ngắn, duy trì liên tục một phút.

Lý Tu thử sử dụng Mắt Ruồi, đôi đồng tử nâu trầm lập tức phóng đại, bao trùm toàn bộ con mắt, không nhìn thấy lòng trắng đâu.

Nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện, trong đôi mắt nâu trầm có mắt lưới đan xen, giống như mắt kép của ruồi, thoạt nhìn cực kỳ yêu dị.

Sau khi mở Mắt Ruồi, thế giới trong mắt Lý Tu đều trở nên khác biệt. Không chỉ tầm nhìn rộng hơn mà thị giác cũng bất đồng.

Thời gian một phút trôi qua rất nhanh. Lý Tu định mở Mắt Ruồi lần nữa, lại cảm thấy hai mắt đau dữ dội, nhức nhối như kim đâm, vội vàng dừng sử dụng Mắt Ruồi.

"Kỹ năng cấp E có thể sử dụng ba giâu, kỹ năng cấp C một phút, không biết kỹ năng cấp A, cấp B có còn hạn chế hay không, kỹ năng cấp S sẽ thế nào?" Những kỹ năng này khiến Lý Tu ngày càng cảm thấy hứng thú.

Muốn nhận được kỹ năng thì con đường duy nhất là hoàn thành thí luyện cuối cùng. Nhưng người bình thường muốn vượt qua thí luyện cuối cùng cực kỳ khó khăn.

Giống như nhiệm vụ cuối cùng của cấp C, đều cần đánh bại hóa thân cái bóng được cường hóa 1.5 lần của mình. Thoạt nhìn Lý Tu hoàn thành rất nhẹ nhàng, trên thực tế đổi thành người bình thường rất khó đánh bại hóa thân cái bóng có thể chất và kỹ năng mạnh hơn mình 1.5 lần.

Nhiệm vụ cuối cùng của cấp C đã khó khăn như vậy, cấp B và cấp A lại càng khó tưởng tưởng. Người thí luyện có kỹ năng xuất sắc có lẽ cũng không nhiều lắm.

Người may mắn nhận được kỹ năng cấp S như A Phỉ lại càng ít hơn.

"Kỹ năng Mắt Ruồi này đúng là hữu dụng với ma trang sư, sau này ta có thể lấy thêm nhiều kỹ năng hơn." Lý Tu thầm tính toán. Dù rời khỏi căn cứ vực sâu thì hắn vẫn có thể đến những thí luyện tràng khác thu thập kỹ năng.

"Trước thí luyện cấp S còn có hai thí luyện nữa. Nếu đủ may mắn thì không chừng sẽ nhận thêm được hai kỹ năng." Lý Tu còn đang suy nghĩ thì người đã bị truyền ra khỏi thí luyện tràng.

Lão Cổ mang người lấy đi ma hạch mà hắn nhận được, Kim Chân Hoán lại không xuất hiện.

Lý Tu cũng không thèm để ý đến Kim Chân Hoán. Khi hắn lùi bước lần đầu tiên đã định sẵn hắn sẽ không còn cơ hội thắng được Lý Tu nữa.

Trước khi về ký túc xá, Lý Tu nhìn thoáng qua hai ma trang sư. Ma trang trên người họ thuộc phiên bản khá cũ, tất nhiên uy lực không thể so sánh được với ma trang loại mới nhất. Quan trọng hơn, loại ma trang này được thiết kế từ khá sớm, về mặt thiết kế còn có khuyết điểm.

"Chỉ cần có cơ hội lại gần hai ma trang sư, cướp lấy ma trang cũng không phải chuyện khó." Lý Tu đã tính sẵn, phải làm thế nào cướp đoạt ma trang.

Hắn cũng không thật sự đặt tất cả hy vọng vào kế hoạch của A Phỉ. Hắn không quen ỷ lại vào người khác, tự thân vận động mới là quan trọng nhất, đáng tin nhất.

"Hợp tác được thành lập trên cơ sở tín nhiệm, ngươi bảo ta phải tiếp tục tin tưởng ngươi thế nào?" Thấy Lý Tu trở về, A Phỉ lạnh mặt nói.

Giờ trong phòng chỉ còn hai người họ, nói chuyện cũng không kiêng dè nhiều nữa.

"Ngươi đang nói đến bóng chày à?" Lý Tu mỉm cười hỏi.

"Ngươi nói xem." A Phỉ không hề cho đó là chuyện gì đáng cười.

"Nếu ta nói, đây thật sự là lần đầu tiên ta chơi bóng chày thì ngươi có tin không?" Lý Tu hỏi.

"Ngươi nghĩ ta tin được sao?" A Phỉ tất nhiên không tin.

"Chẳng phải ngươi vừa nói, hợp tác được thành lập trên cơ sở tín nhiệm à. Ngươi như vậy là tin ta sao?" Lý Tu hỏi ngược lại.

A Phỉ sững sờ, mấp máy môi muốn nói gì đó, cuối cùng lại không nói lên lời.

Giống như Lý Tu nói, nàng thật sự không tin tưởng Lý Tu. Nhưng chuyện như vậy muốn nàng làm sao tin? Một người lần đầu tiên tiếp xúc với bóng chày, thể chất lại còn là trình độ như vậy mà có thể trở thành người chiến thắng sau cùng của thí luyện. Ngay cả người như La Đức và Kim Chân Hoán cũng không thắng nổi hắn. Chuyện này quá bất hợp lý, không thể hiểu nổi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK