• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nếu nàng bất hạnh chiến bại, Trịnh Đức chắc chắn sẽ bỏ đá xuống giếng. Dù sao nàng cũng đã vơ vét được không ít hồng ngọc phẩm chất cao từ chỗ Trịnh Đức, kẻ cực kỳ tham lam như hắn sợ là đã sớm hận không thể khiến Tần Thi nàng chết trận, lấy hồng ngọc nàng đang giữ về.

Đương nhiên Tần Thi cũng không phải đơn thuần nhìn những ma trang sư này chết đi. Nàng nhất định phải hiểu được năng lực của ma linh này đã, bằng không rất dễ bị năng lực không biết đả thương. Nàng không thể thua, chỉ đành cẩn tắc vô áy náy.

Mắt thấy mười mấy ma trang sư người chết người bị thương, Tần Thi đã có hiểu biết nhất định vầ sức mạnh và phương thức hành động của ma linh, lập tức không do dự nữa, hóa thành một vệt sáng đỏ, bay đến giữa không trung, hai tay phát ra hồng quang, như tia laser đỏ đánh về phía hai mắt của ma linh khổng lồ.

Qua phân tích của Tần Thi, nơi đó chắc hẳn là nhược điểm của ma linh.

Bùm!

Ma linh ngẩng đầu lên trời, hai con mắt hai bên bắn ra ma quang trắng muốt, va chạm với ma quang đỏ của Tần Thi.

Sóng xung kích sinh ra do va chạm lan ra nhổ bật gốc cây cối xung quanh, bùn đất dường như cũng biến thành sóng biển, từng đợt sóng dâng trào cuồn cuộn.

Cơ thể Tần Thi bị sóng xung kích đẩy lên cao hơn, tuy không tổn thương được đến ma trang của nàng nhưng cũng khiến nàng phải nhíu mày.

Từ lần va chạm sức mạnh này có thể cảm nhận được, đây chắc chắn là một con ma linh cáp S, hơn nữa còn không phải cấp S bình thường.

Thể xác hùng vĩ, ma quang khủng bố, đây là một trong những ma linh sở hữu sức mạnh to lớn nhất mà Tần Thi từng thấy.

Khi Tần Thi đang suy nghĩ, ma quang không ngừng bắn ra từ mắt ma linh, đánh về phía Tần Thi trên không trung.

Tần Thi không lựa chọn liều mạng mà điều khiển ma trang như bươm bướm đỏ lướt thật nhanh trên bầu trời, tránh khỏi ma quang của ma linh đang không ngừng oanh tạc.

"Cách phi hành Hồ Điệp mà Thượng Đế sáng tạo ra thật sự quá hữu ích." Tần Thi thầm tán thưởng.

Cách điều khiển ma trang phi hành này chính là do ma trang sư số một thế giới sáng tạo ra. Tuy độ khó khi điều khiển rất cao, tinh thần lực và năng lực điều khiển của ma trang sư bình thường khó có thể chịu được nhưng thật sự rất hữu dụng.

Tần Thi cũng nghiên cứu rất lâu mới học được cách phi hành Hồ Điệp. Khi nàng chiến đấu với ma linh, điều này giúp nàng có thể giảm thiểu tổn thương trong chiến đấu tới mức thấp nhất. Đây cũng là một trong những nguyên nhân nàng rất ít khi bị thương.

Tần Thi như một con bướm đỏ bay quanh đỉnh đầu ma linh khổng lồ, nắm được sơ hở, hai tay lập tức bắn ra ma quang màu đỏ.

Tuy không thể bắn trúng mắt ma linh khổng lồ nhưng cũng đánh trúng phần đầu của nó mấy lần, để lại từng vết cháy trên lớp giáp trắng muốt như ngọc thạch.

Danh hiệu ma trang sư của Tần Thi là Bất Tử Điểu, bộ ma trang cấp S này cũng tên là Bất Tử Điểu, ma quang mang đặc tính thiêu đốt.

Nếu ma linh bị ma quang của Bất Tử Điểu bắn trúng, vết thương sẽ bốc cháy đến khi đốt toàn bộ ma linh thành tro bụi mới thôi.

Nhờ vào bộ ma trang này, xếp hạng của Tần Thi mới nằm trong top một trăm ma trang sư thế giới.

Nhưng rõ ràng hôm nay Bất Tử Điểu đã gặp khắc tinh. Lửa cháy trên những vết thương kia nhanh chóng bị dập tắt, vết thương cũng khép lại với tốc độ mắt thường có thể thấy được.

"Có thể miễn dịch sát thương thiêu đốt của địch, còn có năng lực chữa lành siêu mạnh, thật là phiền phức. Xem ra chỉ có thể sử dụng chiêu kia thôi." Tần Thi không khỏi nhíu mày.

Điều khiển ma trang bay lên cao, tạm thời vượt ra khỏi phạm vi công kích của ma linh khổng lồ, linh thức của Tần Thi tập trung cao độ, trên ma trang Bất Tử Điểu xuất hiện từng cỗ quang văn hỏa diễm, nhanh chóng bao phủ toàn bộ ma trang, khiến nàng trông như đang chìm trong ngọn lửa hừng hực.

Quang văn hỏa diễm ngày càng sáng chói, ngọn lửa bọc lấy toàn thân cũng ngày càng rực rỡ.

Ngay sau đó, Tần Thi vọt xuống từ không trung, như một ngôi sao băng màu đỏ, mang theo ma quang hỏa diễm kinh khủng đánh về phía ma linh khổng lồ.

Tốc độ của nàng càng lúc càng nhanh, hỏa diễm ma quang trên người cũng ngày càng sáng hơn.

Ma linh khổng lồ ngẩng đầu nhìn lên, ba con mắt không ngừng bắn ra ma quang màu trắng nhưng đều vỡ nát khi đụng phải ma quang hỏa diễm.

Uỳnh!

Tần Thi như một ngôi sao rực cháy va vào đỉnh đầu ma linh khổng lồ, ánh sáng đỏ sinh ra từ vụ nổ như một vầng thái dương không ngừng tỏa ra, dường như biến cả bầu trời thành màu đỏ.

"Thành công!" Tần Thi nhìn ma linh khổng lồ bị đánh nát nửa cái đầu, cơ thể đang đổ về một phía, trong lòng không khỏi mừng thầm.

Nhưng ngay sau đó, Tần Thi chợt biến sắc. Nàng cảm nhận được nguy hiểm giáng xuống, điều khiển ma trang muốn bay đi nhưng cơ thể đột nhiên bị siết chặt, một bàn tay to lớn đang nắm lấy nàng.

Ma linh khổng lồ bị đánh nát nửa cái đầu, miệng vết thương còn đang bốc cháy ma quang hỏa diễm, dùng một tay chộp lấy Tần Thi. Sức mạnh lớn lao khiến Tần Thi cảm giác ma trang Bất Tử Điểu đang rung lên lạch cạch, dường như có thể vỡ nát bất cứ lúc nào.

Tần Thi dốc sức bạo phát ra ma quang nhưng không thể đánh tan bàn tay của ma linh khổng lồ. Ma trang Bất Tử Điểu bị siết đến kêu lên ken két, đã có rất nhiều nơi xuất hiện vết rạn.

Tần Thi biết mình đã mắc phải sai lầm trí mạng nhưng không còn cơ hội sửa chữa nữa.

Điều này cũng không thể trách nàng. Nàng chưa từng thấy con ma linh nào bị đánh nát nửa đầu còn có thể sống sót chiến đấu.

Ngay lúc Tần Thi cho là mình chết chắc rồi thì lại đột nhiên nghe được ma linh khổng lồ hét thảm một tiếng, lực tay đang nắm lấy Tần Thi cũng yếu đi rất nhiều.

Nắm lấy cơ hội bất ngờ ấy, Tần Thi điên cuồng thúc đẩy sức mạnh của Bất Tử Điểu, ma quang từ hai tay thiêu đốt bàn tay của ma linh lỏng ra một khe hở.

Phía sau và dưới hai chân phun ra ma quang, mang theo cơ thể Tần Thi vọt ra từ trong kẽ hở, nhanh chóng bay vút lên trời.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK