• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Tu cũng biết nếu thật sự nổ súng, đạn sẽ xuyên qua cả nhân viên quản lý trước mặt và cơ thể mình, con tin đúng là không có tác dụng gì.

Lý Tu mỉm cười, đột nhiên dời họng súng khỏi đầu nhân viên quản lý, nhắm vào A Phỉ đứng ở một bên, cánh tay khác vẫn khống chế cứng phần cổ của nhân viên quản lý.

"Tất nhiên ta biết con tin vô dụng. Nhưng ngươi có thể thử xem, trước khi ngươi giết chết ta, ta có thể giết chết nàng trước hay không."

"Ngươi lấy nàng ra uy hiếp ta không thấy buồn cười sao?" Lão Cổ lạnh lùng nói.

"Buồn cười hay không cứ thử là biết thôi mà. Ngươi để bọn họ nổ súng xem." Lý Tu mỉm cười nói. Chắc chắn trước thí luyện cấp S, lão Cổ sẽ không để A Phỉ chết.

Lão Cổ không ra lệnh nổ súng. A Phỉ còn hữu dụng, nếu không hắn đã chẳng giữ A Phỉ lại đến bây giờ.

"Lão Cổ, ta đã nói rồi, cần gì phải phiền phức như vậy, trực tiếp giết chết hắn là được. Cũng tại tên Kim Chân Hoán nhiều chuyện mới phiền toái như vậy." Hai ma trang sư đi tới, ma trang trên người giẫm lên mặt đất, phát ra tiếng sắt đá va chạm.

Không đợi lão Cổ trả lời, một ma trang sư trong số đó đã đi về phía Lý Tu, vừa đi vừa nói: "Ngươi có thể thử xem, trước mặt ta ngươi có thể giết chết ai không."

"Ma trang sư cũng chẳng là cái thá gì hết. Ta muốn giết người, ma trang sư cũng không ngăn được." Lý Tu không chút do dự bóp cò nhưng ma trang sư di chuyển rất nhanh, lập tức chặn trước nòng súng.

Từng viên đạn ập xuống người hắn, đều bị ma trang trên người đánh văng ra, ngay cả một vết tích cũng không sót lại.

Những người khác đều nháo nhào lui về phía sau, tìm chỗ tránh né.

Ma trang sư đội mưa đạn đi về phía Lý Tu, hoa lửa bắn tóe ra xung quanh nhưng không để lại bất cứ vết thương nào.

"Ta đã nói rồi. Đứng trước mặt ta, ngươi không thể giết nổi ai, người chết chỉ có bản thân ngươi mà thôi." Ma trang sư cao cao tại thượng nói.

"Thật sao? Ta muốn xem thử ngươi có thể ngăn ta giết người không." Lý Tu nói, đột nhiên giơ súng chĩa vào nhân viên quản lý trước người, trực tiếp bóp cò.

Trong nháy mắt, ma trang sư như ảo ảnh đi tới trước mặt Lý Tu, một tay bịt nòng súng, cứng rắn bẻ cong nó.

"Ta nói ngươi không thể... Ngươi..." Ma trang sư còn chưa dứt lời, đột nhiên cảm thấy có gì đó không đúng.

Tay trái của Lý Tu đập mạnh vào bên hông ma trang sư, trên ngón út tay trái còn có vết nhẫn kỳ dị lóe lên.

"Đúng là một kẻ ngu dốt. Sức mạnh của ma trang nào phải thứ những người thí luyện như các ngươi có thể tưởng tượng được. Đừng nói là ngươi, dù là người thí luyện trải qua không biết bao nhiêu lần cường hóa cũng không thể gây tổn thương cho ma trang... một... chút..." Ma trang sư đang nói thì giọng điệu đột ngột thay đổi.

Rắc! Rắc!

Ma trang như được điêu khắc liền với thân thể chợt xuất hiện từng vết nứt, chỉ trong nháy mắt, ma trang đã bị tháo rời thành nhiều bộ phận, tróc ra từ trên người ma trang sư.

Mọi người kinh ngạc ngẩn ra. Đây chính là ma trang sư, được nhân loại công nhận là lực chiến mạnh nhất hiện nay, ma trang lại bị Lý Tu dùng cơ thể người phàm, một quyền đánh cho chia năm xẻ bảy. Đây quả thật là cảnh tượng có nằm mơ cũng không dám nghĩ tới.

Mọi người bị cảnh tượng này chấn động, không một ai phản ứng kịp. Ánh mắt Lý Tu sắc bén như đao, thò tay lấy được thứ gì đó từ trong ma trang tán loạn.

Ngay sau đó, những bộ phận bị tháo rời này lập tức bay lên người Lý Tu. Chỉ trong tích tắc, cơ thể Lý Tu đã hoàn toàn được bao bọc trong ma trang như lớp giáp xác.

"Hắn... Hắn là ma trang sư..." Lão Cổ kinh hồn khiếp đảm, sợ hãi lùi về phía sau.

Ma trang sư là sự tồn tại tôn quý thế nào, hắn có nằm mơ cũng không ngờ một ma trang sư lại tới nơi này trở thành tân binh thí luyện.

Với trình độ khan hiếm của ma trang sư, dù nợ nần chồng chất thì cũng có thế lực cần ma trang sư bằng lòng trả nợ cho họ, sao lại luân lạc đến mức phải dùng tính mạng tới đây đổi lại mấy viên ma hạch?

Lão Cổ không nghĩ ra, cũng không kịp suy nghĩ nhiều nữa.

Bởi vì Lý Tu khoác ma trang sư lên mình bộc phát ra năng lượng kinh khủng, lỗ phun khí của động cơ sau lưng ma trang toát ra dị quang, đẩy cơ thể Lý Tu lao tới trước mặt lão Cổ trong nháy mắt.

Lão Cổ cũng được coi là không tệ trong số những người thí luyện nhưng đứng trước ma trang sư, hắn chẳng khác gì gà chó, bị Lý Tu tóm cổ nhấc lên.

Đồng tử của lão Cổ giãn ra, đau đớn giãy dụa, ngón tay như móc sắt bám lấy ma trang nhưng chẳng có tác dụng mảy may.

Một ma trang sư nhanh chóng di chuyển đến sau lưng Lý Tu, bàn tay hướng về phía lưng Lý Tu, lòng bàn tay ngưng tụ ra quang mang rực rỡ, bên trong như đang ấp ủ năng lượng kinh khủng nào đó.

Đó là ma quang - hệ thống vũ khí riêng biệt của ma trang. Ma linh không bị tổn thương bởi vũ khí hạt nhân, chỉ có ma quang mới giết chết được. Đồng thời, trừ ma linh, có thể tổn thương đến ma trang sư cũng chỉ có ma quang.

Hiện nay trên thế giới lưu truyền một câu nói, có thể đánh bại ma trang sư chỉ có ma trang sư.

Nhưng ma quang trong lòng bàn tay ma trang sư còn đang ngưng tụ, Lý Tu đã vung ngược tay ra sau, lòng bàn tay ngưng tụ ra ma quang hình cầu trong nháy mắt, căn bản không cần thời gian chuẩn bị lâu như ma trang sư kia. Ma quang hình cầu trắng lóa lập tức bay ra, đánh lên người ma trang sư.

Uỳnh!

Cơ thể ma trang sư bị ma quang nổ bay ra ngoài, đập mạnh lên vách đá, làm sập một mảng đá lớn, cả người rớt vào trong đống đá vụn.

Đồng tử của lão Cổ co lại, vẻ mặt không thể tin nổi. Ma trang sư sử dụng loại ma trang kiểu cũ này mà có thể lập tức đánh ra ma quang là sự tồn tại khủng bố cỡ nào? Hắn không tưởng tượng ra được.

"Xem ra nơi đây vẫn là do Thượng Đế định đoạt rồi." Lý Tu dứt lời, ngón tay siết lại. Phần cổ của lão Cổ lập tức bị bóp nát, chết không nhắm mắt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK