• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cũng không phải tất cả ma linh đều chậm chạp giống như con này. Có một số ma linh có thể phát hiện ra sự tồn tại của con người ở khoảng cách hơn trăm mét, giết chết nhân loại bình thường dễ dàng như thái rau.

Nhưng chỉ cần đi theo dấu chân ma linh kia, xác suất gặp phải những ma linh khác sẽ thấp hơn rất nhiều, hơn nữa tám chín phần mười có thể đi tới thành phố của nhân loại.

Bình thường sau khi ma linh giáng thế, cuối cùng đều sẽ tập trung về phía nhân loại.

"Tần Thi, đại sự không ổn rồi. Phía tây phát hiện một con ma linh khổng lồ, đang vượt qua rừng núi đi về phía thành phố Thái La của chúng ta, cách Thái La còn chưa đầy ba trăm mét nữa." Một người đàn ông trung niên phúc hậu vội vàng vọt vào trong một phòng tập thể hình, kêu lên với một cô gái đang tập thể hình ở đó.

Phòng tập thể hình này ít nhất cũng phải rộng hơn một ngàn mét vuông, hơn nữa không chỉ có một tầng. Song phòng tập thể hình lớn như vậy lại chỉ có một mình cô gái được gọi tên là Tần Thi.

Thoạt nhìn cô gái chỉ chừng hai mươi tuổi, mặc đồ thể thao ôm sát, tóc buộc đuôi ngựa gọn gàng, cơ thể cao gầy cân đối, toàn thân đều là đường cong mượt mà, chắc nịch.

"Thành chủ đại nhân, đây cũng không phải lần đầu tiên ma linh tập kích Thái La, chuẩn bị chiến đấu là được rồi, việc gì phải hoảng hốt thế?" Tần Thi cầm khăn mặt lên, lau đi mồ hôi trên mặt, nhíu mày nói.

"Lần này khác. Ma linh kia to lắm, to không tưởng nổi..." Thành chủ Thái La là Trịnh Đức rất sốt ruột.

"Chẳng có gì khác hết. Có ta ở đây, không một ma linh nào có thể uy hiếp đến Thái La hết." Tần Thi bỏ khăn mặt xuống, cầm lấy rương ma trang bên cạnh.

Rương ma trang lập tức sáng lên, tách ra thành từng kiện giáp bọc lấy cơ thể Tần Thi.

Rất nhanh, cơ thể Tần Thi đã được ma trang đỏ rực hoàn toàn bao quanh, sau đó nàng đi ra bên ngoài.

"Tần Thi, ngươi đúng là đáng tin cậy. Thành phố Thái La tự hào vì ngươi. Giải quyết xong ma linh, ta nhất định sẽ tổ chức cho ngươi một bữa tiệc khánh công thật hoành tráng..." Trịnh Đức đi theo sau Tần Thi, cười bồi nói.

"Không cần, chuẩn bị đủ hồng ngọc ta cần là xong. Nhớ lấy, ta chỉ lấy hồng ngọc đạt tiêu chuẩn trứng bồ câu màu đỏ tươi." Tần Thi nói xong, ma trang sau lưng lập tức phun ra năng lượng kinh khủng, khiến cơ thể nàng bay thẳng lên không trung, bay về hướng mà Trịnh Đức nói giống như máy bay chiến đấu.

"Thứ đàn bà đáng ghê tởm, trong mắt chỉ có hồng ngọc. Sớm muộn gì cũng kéo được ngươi lên giường, người và hồng ngọc đều là của bổn vương, không cái nào thoát được đâu." Nhìn Tần Thi bay về phía xa chỉ còn lại một chấm đỏ, đáy mắt Trịnh Đức toát lên vẻ độc địa.

Thành phố Thái La là một trong năm thành phố lớn của liên bang Nam Thập Tự. Liên bang Nam Thập Tự có nguồn đã quý dồi dào, thành phố Thái La cũng không ngoại lệ.

Trước khi ma linh giáng thế, tuy nơi đây thừa thãi đá quý nhưng phần lớn người dân đều không giàu có, địa vị quốc tế cũng không cao.

Nhưng ở thời đại ma linh, liên bang Nam Thập Tự nhờ vào tài nguyên đá quý phong phú, trở thành một trong bốn thế lực lớn của thế giới.

Song liên bang Nam Thập Tự là một liên bang, không có người thống trị thực tế mà do các thành chủ của năm thành phố lớn quản lý khu vực của riêng mình. Chỉ có lức đối mặt với kẻ thù bên ngoài thì họ mới bắt tay hành động.

Dưới năm thành phố lớn còn có rất nhiều thành phố nhỏ, cũng đều tự chủ quyền, tình hình rất hỗn loạn.

Tần Thi cũng không phải ma trang sư được thành phố Thái La bồi dưỡng, làm việc cho thành chủ Thái La đều chỉ vì hồng ngọc mà thôi, xem như là quan hệ thuê mướn.

Mà nhắc đến cũng lạ, tuy liên bang Nam Thập Tự giàu đá quý nhưng cũng rất ít xuất hiện ma trang sư xuất sắc.

Ma trang sư bản địa có thể sử dụng ma trang cấp B và cấp A đều rất ít, càng khỏi cần nói đến ma trang sư có thể điều khiển ma trang cấp S như Tần Thi.

Cũng may liên bang Nam Thập Tự thật sự quá giàu có, các thành phố lớn đều chiêu mộ không ít ma trang sư đỉnh cấp, Tần Thi chính là một trong số đó.

Tuy ma trang sư của liên bang Nam Thập Tự rất ít nhưng người thí luyện lại rất nhiều. Chuyện này cũng có liên quan tới việc họ nắm giữ một lượng lớn tài nguyên đá quý và cửa thí luyện.

Tần Thi đi thẳng về phía Tây, rất nhanh đã thấy một ma linh cực kỳ to lớn. Nó đạp bước trên rừng núi, như người khổng lồ hủy diệt thế giới.

Đã có mười mấy ma trang sư của Thái La đang chiến đấu cùng với ma linh. Thật ra cũng không tính là chiến đấu.

Mười mấy ma trang sư điều khiển ma trang cấp E và cấp D, còn chẳng có năng lực phi hành, đứng trên mặt đất phóng ma quang về phía ma linh to lớn.

Sức mạnh của ma quang đánh lên người ma linh vốn không thể tạo ra bất cứ ảnh hưởng gì với ma linh, không để lại nổi một dấu vết trên bộ giáp trắng như ngọc của ma linh.

Ma linh chịu công kích nhìn về phía ma trang sư tấn công nó. Một trong ba con mắt xếp thành hàng phóng ra một cỗ ma quang, lập tức đánh một ma trang sư cả người lẫn ma trang nát vụn, ngay cả rừng rậm cách đó mười mấy mét cũng trực tiếp hóa thành tro bụi.

"Ma linh to lớn như vậy đúng là lần đầu nhìn thấy. Hình thể khổng lồ đó mà nhảy vào thành phố của con người, dù không phát động công kích, chỉ là giẫm lên thôi, e rằng cũng sẽ gây tai ương hủy diệt cho cả thành phố." Nhìn cơ thể khổng lồ kia, Tần Thi cũng không khỏi kinh ngạc.

Lơ lửng trên không trung, Tần Thi không bắt đầu công kích ngay, chỉ lạnh lùng nhìn những ma trang sư bị ma linh tàn sát từng người một. Tần Thi biết rõ, thành phố Thái La không chỉ có mấy ma trang sư kém cỏi như vậy.

Trịnh Đức vốn không chịu phái ma trang sư đỉnh cấp chân chính ra, e rằng cuộc chiến này chỉ có thể dựa vào chính nàng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK