• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này Tần Thi mới phát hiện, ma linh to lớn đang cúi đầu tìm gì đó. Nhìn theo hướng ánh mắt ma linh, Tần Thi kinh ngạc phát hiện, giữa rừng rậm bị cuộc chiến phá hủy, có một ma trang sư đang chạy trốn rất nhanh.

Ma trang sư nọ vừa chạy vừa ngưng tụ ma quang ném về phía cái đầu của ma linh khổng lồ.

Tần Thi nhận ra được thứ ma trang sư kia đang mặc là ma trang thiết giáp cấp E đã cực kỳ lỗi thời, lại còn là loại sản xuất hàng loạt.

Động năng không đủ, tốc độ không cao, thủ đoạn công kích ma quang đơn giản, chỉ có hai loại là ma quang cầu và ma quang nhận.

Ma quang nhận chỉ có thể sử dụng khi cân chiến, còn ma quang cầu tuy là thủ đoạn công kích tầm xa nhưng tầm bắn lại cực ngắn, cự ly gây sát thương hiệu quả chỉ có chưa đầy một trăm mét.

Hơn nữa đường đạn của ma quang cầu cực kỳ bất ổn, rất khó tấn công mục tiêu một cách chuẩn xác.

Bộ ma trang này còn chẳng bằng mười mấy ma trang sư của thành phố Thái La lúc trước. Ma trang sư mặc nó hoặc là làm bia hình người, hoặc là thiên phú của bản thân quá tệ, không kích hoạt nổi ma trang cấp cao, cũng có khi là do không có ông chủ thực lực hùng hậu bằng lòng đầu tư cho họ.

Nhưng ngay sau đó, một ma trang sư như vậy lại khiến Tần Thi mở rộng tầm mắt.

Ma linh khổng lồ bị ma trang sư hấp dẫn, trong mắt không ngừng bắn ra ma quang màu trắng. Tuy một mắt của nó bị thương không thể bắn ra ma quang nhưng vẫn còn ma quang bắn ra từ hai con mắt khác, bất kể là tốc độ hay cường độ đều vượt trên ma trang sư kia.

Trong mắt Tần Thi, e rằng loại ma trang cấp E cũ rích này còn chẳng tránh nổi một lần công kích chứng đừng nói cắn răng đỡ lấy ma quang màu trắng của ma linh khổng lồ.

Nếu va chạm chính diện với ma quang thì dù loại ma trang cấp E này có bộc phát ra toàn bộ năng lượng cũng chỉ như món đồ sứ yếu đuối bất kham trước mặt ma linh cấp S.

Nhưng nàng lại chợt thấy ma trang sư nhanh chóng di chuyển trên mặt đất. Tuy tốc độ không nhanh nhưng sự linh hoạt và trôi chảy khiến người ta phải rùng mình.

Hắn liên tục né tránh công kích của ma quang, hầu như mỗi lần đều sượt qua ma quang trắng, thoạt nhìn cực kỳ nguy hiểm nhưng chẳng lần nào bị thương mảy may.

Thậm chí trong lúc đang né tránh hắn còn có thời gian ném ra ma quang cầu.

Ma quang cầu lắc la lắc lư bay về phía ma linh khổng lồ. Có thể nhìn ra được, đường đạn cực kỳ thiếu ổn định, dường như đã bắn hụt.

Dù ma linh khổng lồ đứng bất động thì cũng không thể bắn trúng được nó.

Suy nghĩ này của Tần Thi đã sụp đổ triệt để ngay sau đó.

Ma linh khổng lồ cũng cho rằng quả ma quang cầu kia không thể bắn trúng nó, cũng không thèm để ý tới. Ai ngờ ma quang cầu sắp xẹt qua bên cạnh đầu ma linh lại đột nhiên cua khét, lập tức đánh vào vết thương đã vỡ ra của ma linh.

Ma quang cầu dạng này vốn không thể tổn thương được đến ma linh khổng lồ nhưng bên trong vết thương lại chứa bộ não là nơi khá yếu đuối trên cơ thể nó.

Ma quang cầu nổ tung trên vết thương ở não bộ, khiến ma linh khổng lồ đau đớn ôm đầu kêu thảm, ma quang trong mắt bắn ra điên cuồng.

Tần Thi chưa từng thấy ma quang cầu nào phóng ra mà vẫn có thể chuyển hướng, nhìn đến ngây cả người.

Ma trang sư dốc toàn lực chạy trốn, né tránh ma quang bay loạn, đồng thời lại phóng ra mấy quả ma quang cầu.

Ma quang cầu lại bay về phía ma linh khổng lồ. Lúc này ma linh đã có vết xe đổ trước đó, trực tiếp vươn tay bắt lấy ma quang cầu.

Cảnh tượng thần kỳ xảy ra, ma quang cầu giống như có sự sống, vòng qua bên dưới bàn tay của ma linh khổng lồ, vạch ra một đường cong quỷ dị, như quỹ tích của cú Uppercut, đánh vào não bộ bị thương của ma linh lần nữa.

"Còn đứng ngây ra đó làm gì?" Tần Thi đang đứng ngẩn ra nhìn đột nhiên nghe được một tiếng quát lạnh. Lúc này nàng mới phản ứng lại, lập tức phát động công kích với ma linh bị thương đang hét thảm.

Không phải Tần Thi phản ứng chậm mà là nàng bị dọa cho đứng hình.

Nàng chưa từng thấy ai có thể điều khiển ma trang cấp E đến trình độ này. Dù là ma trang sư xếp hạng top mười trừ Thượng Đế, có thể hoàn thành thao tác như vậy hay không cũng rất khó nói.

Đặc biệt là ma quang cầu như ảo thuật, quả thật khiến nàng cảm thấy không thể tin nổi. Lần đầu tiên nàng phát hiện, hóa ra ma quang cầu còn có thể dùng bằng cách đó, ngay cả Thượng Đế cũng chưa từng thể hiện kỹ xảo như vậy.

Rõ ràng đối phương chỉ là người điều khiển ma trang cấp E nhưng lại khiến nàng có cảm giác đối phương cực kỳ đáng tin cậy, không có gì phải lo lắng cả.

Giờ Tần Thi đã hiểu rõ, vừa rồi vì sao ma linh khổng lồ lại đột nhiên buông lỏng bàn tay đang nắm lấy nàng, chắc hẳn là bị ma quang cầu của ma trang sư kia đánh trúng.

Nắm bắt thời cơ ma linh khổng lồ bị thương, Tần Thi phát động công kích điên cuồng, liên tục đánh nát hai mắt còn lại của ma linh.

Dưới công kích như vũ bão, cái đầu đã sứt mẻ của ma linh khổng lồ bị oanh tạc nát bấy, cơ thể to lớn cũng ầm ầm đổ xuống, khiến cả mặt đất đều chấn động.

Giải quyết xong ma linh khổng lồ, ánh mắt Tần Thi tìm kiếm ma trang sư vừa rồi nhưng đã không thấy bóng dáng hắn đâu nữa.

"Ma trang sư kia rốt cuộc là ai? Liên bang Nam Thập Tự có một ma trang sư như vậy sao?" Trong lòng Tần Thi đầy nghi vấn.

Khi Tần Thi đang chiến đấu cùng ma linh khổng lồ, Lý Tu đã bỏ đi theo hướng mà Tần Thi bay tới từ lâu rồi.

Chiến đấu với ma linh là sứ mệnh của ma trang sư, hơn nữa Lý Tu cũng không hy vọng thấy ma trang sư có thể điều khiển ma trang cấp S bị giết, cho nên mới ra tay tương trợ.

Không ngờ phản ứng của đối phương lại trì trệ như vậy, ngơ ngẩn lâu như thế cũng không chịu tham chiến trở lại.

"Bộ ma trang này phế quá rồi, phải nghĩ cách kiếm một bộ ma trang ổn ổn mới được." Trong lòng Lý Tu thầm tính toán.

Lúc này, Lý Tu mới nghĩ thí luyện đúng là có chút tác dụng. Hai quả ma quang cầu vừa rồi, một quả là lợi dụng nguyên lý Curveball trong bóng chày, quả kia dùng nguyên lý Knuckleball.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK