• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đừng nói là A Phỉ, đổi lại là bất cứ ai cũng không tin được.

Hai người không nói gì thêm, đều tự trở lại giường mình nghỉ ngơi, mãi cho đến hôm sau mở ra thí luyện cũng không nói chuyện.

Giống như dự đoán của A Phỉ, lần này lại là một hạng mục thí luyện cấp E, hơn nữa còn giống hệt lần trước, quyết đấu bóng rổ.

Kim Chân Hoán không tham gia thí luyện lần này, ngược lại lão Cổ có tham gia. Song vòng thí luyện đầu tiên lão Cổ đã rời khỏi, Lý Tu koong ngoài dự đoán đi đến cuối cùng, vượt qua vòng thí luyện cuối.

Kỹ năng và thuộc tính chọn một trong hai, tất nhiên Lý Tu lại lựa chọn kỹ năng. Song kết quả khiến hắn không khỏi buồn bực.

Phần thưởng kỹ năng vẫn là Nhiệt Huyết Sôi Trào. Vì kỹ năng trùng lặp nên bị coi như không có.

"Phần thưởng thí luyện kỹ năng cấp E không phải cùng một kỹ năng đó chứ? Nếu biết trước chẳng thà chọn thuộc tính cho rồi." Lý Tu cũng không để ý lắm. Khi về đến phòng, hắn tiếp tục chuẩn bị cho thí luyện sau.

Thí luyện tiếp theo là cửa ải quan trọng nhất. A Phỉ nói chắc chắn là độ khó cấp B hoặc cấp A. Nếu loại thí luyện có độ khó như vậy rơi vào thi đấu thể chất thì sẽ hơi phiền toái với Lý Tu.

Song Lý Tu tin chắc rằng, bất cứ thí luyện nào đều có mức độ kỹ xảo nhất định. Chỉ cần không phải nghiền ép tuyệt đối thì vẫn có cơ hội vượt qua thí luyện.

A Phỉ vẫn không có ý định trò chuyện với Lý Tu. Đến tận khi thí luyện tràng mở ra lần nữa, nàng cũng không để ý đến Lý Tu.

Đến vòng thí luyện này, người thí luyện bình thường chẳng còn mấy ai, cộng thêm mười một nhân viên quản lý tham gia thí luyện, tổng cộng cũng chỉ có ba mươi lăm người mà thôi.

Kim Chân Hoán cũng tham gia thí luyện lần này. Hắn đã hạ quyết tâm, nhất định phải đánh bại Lý Tu trong thí luyện.

"Hoan nghênh gia nhập thí luyện tràng Hải Thiên, thí luyện độ khó cấp B, quy tắc thí luyện như sau..." Trên màn hình xuất hiện ký hiệu cấp B và quy tắc thí luyện.

Khi nhìn thấy thí luyện cấp B, sắc mặt A Phỉ trở nên khó coi. Thí luyện cấp B bình thường đều yêu cầu khá cao về thể chất. Rất nhiều người thí luyện trải qua hơn trăm lần cường hóa cơ thể còn chẳng qua nổi vòng đầu tiên, huống chi là thể chất như Lý Tu.

Xem xong quy tắc thí luyện, sắc mặt A Phi càng trầm xuống.

Thí luyện này này cũng là dạng điền kinh từng xuất hiện trước đó. Song không phải là tám trăm mét mà là bốn trăm mét vượt rào.

Không phải cơ chế đào thải nhóm xếp cuối nữa, không vào được top mười đều phải chết, thời gian chạy vượt quá ba mươi tám giây cũng phải chết, đụng trúng rào cũng chết luôn.

Bốn trăm mét vượt rào chạy trong ba mươi tám giây là khái niệm gì? Trước kia kỷ lục thế giới bốn trăm mét vượt rào nam là 46.78 giây, 38 giây có nghĩa là nhanh hơn gần mười giây so với kỷ lục thế giới, đây là tốc độ nhân loại có thể đạt tới sao?

Hơn nữa còn có mười một nhân viên quản lý thể chất vượt trên Lý Tu. Luận về chạy bộ, họ chắc chắn sẽ không thua Lý Tu. Dù Lý Tu chạy không quá ba mươi tám giây thì cũng không thắng nổi mười một nhân viên quản lý, huống chi còn có Kim Chân Hoán nữa.

Theo A Phỉ thấy, đây chắc chắn là quyết đấu thể chất. Thể chất của Lý Tu còn kém lắm, tuyệt đối không có cơ hội thắng.

"Xin lỗi, không ngờ lại là loại thí luyện này." Cuối cùng A Phỉ cũng lên tiếng, bày tỏ sự áy náy của mình.

"Sao phải nói xin lỗi?" Lý Tu kinh ngạc hỏi.

"Ngươi không hiểu ư? Thí luyện lần này ngươi không thắng nổi đâu. Nếu ngươi còn có tâm nguyện gì chưa hoàn thành có thể nói cho ta biết ngay bây giờ. Nếu ta còn có sau này, ta sẽ nghĩ cách giúp ngươi hoàn thành." A Phỉ nói.

"Không cần, tâm nguyện của ta ta sẽ tự mình hoàn thành." Lý Tu lạnh nhạt nói.

"Nàng nói không sai. Ngươi không có cơ hội đâu, vẫn nên giao phó di ngôn đi. Lần này ta sẽ không cho ngươi cơ hội nữa." Kim Chân Hoán tỏ vẻ nắm chắc phần thắng.

Lần này Kim Chân Hoán cuối cùng cũng có niềm tin tuyệt đối. Hắn thấy bốn trăm mét vượt rào thử thách về thể chất lớn hơn kỹ xảo rất nhiều.

Với thể chất của Lý Tu, đừng nói so sánh với hắn, chỉ với những nhân viên quản lý này thôi cũng thua chắc rồi, thậm chí có khả năng còn không đạt tiêu chuẩn ba mươi tám giây.

"Có vẻ lần này ngươi tự tin nhỉ." Lý Tu nhìn Kim Chân Hoán, ung dung nói.

Vẻ ung dung của Lý Tu khiến Kim Chân Hoán cực kỳ khó chịu, bĩu môi nói: "Có thực lực tuyệt đối thì đương nhiên là tự tin rồi. Ngươi đã chuẩn bị đối mặt với cái chết chưa?"

"Còn chưa, ít nhất vòng thứ nhất ta sẽ không thua." Lý Tu lạnh nhạt nói.

Kim Chân Hoán cũng khinh thường nói: "Sao ngươi tự tin thế? Với thể chất của ngươi mà đòi chạy trong vòng ba mươi tám giây á? Dù ngươi có đạt tiêu chuẩn ba mươi tám giây thì cũng chẳng nhanh hơn được những nhân viên quản lý kia, cuối cùng vẫn phải chết thôi. Giờ ngươi muốn xin lỗi cũng không kịp nữa rồi, ta không cứu nổi ngươi đâu."

Lý Tu không nói gì, chỉ lặng yên khởi động đợi thí luyện bắt đầu.

Thời gian đếm ngược nhanh chóng kết thúc. Khi vách ngăn vô hình bên ngoài vạch xuất phát biến mất, tất cả mọi người bắt đầu chạy thục mạng về phía trước.

Lý Tu đang chạy, ánh mắt hắn kiên định, hai tay vung theo biên độ rộng, mỗi bước đều tràn đầy sức mạnh và nhịp điệu.

Trải qua mấy lần thí luyện cường hóa, thể chất vốn rất tốt của Lý Tu được nâng cao ở mức nhất định, tốc độ rõ ràng đã nhanh hơn nhân loại bình thường.

Nhưng so với những nhân viên quản lý này vẫn còn chậm hơn một chút. Ở trước rào thứ nhất đã bị kéo ra một khoảng nhất định, về cơ bản tất cả nhân viên quản lý đều chạy trước Lý Tu, Kim Chân Hoán chạy ở vị trí đầu tiên.

Ngưới phía sau liều mạng đuổi theo nhưng làm thế nào cũng không đuổi kịp, trong lúc sốt ruột không cẩn thận đụng vào rào, cơ thể lập tức nổ tung.

Tiếng kêu thảm thiết và tiếng nổ không ngừng vang lên. A Phỉ không muốn nhìn tiếp nữa. Nàng không muốn tận mắt thấy Lý Tu thất bại tử vong, lựa chọn sử dụng kỹ năng bỏ quyền, giữa đường thoát khỏi thi đấu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK