Cửu Thiên hơi nhíu mày. Xem ra, trong mắt các đệ tử khác, Nhất Nguyên viện không chỉ đơn giản là có danh tiếng xấu đâu.
Lãnh Tử Thâm cười mỉa rồi thu lại canh kình: “Ta không thèm tính toán với đồ rác rưởi. Làm thế chỉ khiến ta bị kéo xuống cùng đẳng cấp với ngươi thôi.
Đồ rác rưởi của Nhất Nguyên viện kia, bây giờ hãy cút đi, đừng để ta phải ra tay.”
Sau đó, Lãnh Tử Thâm quay đầu vừa chỉ vào Hàn Liên, vừa nói với Linh Bối: “Linh Bối cô nương, chắc cô không tin lời của một thăng ngu đâu nhỉ.”
Yên Hoài cũng mỉm cười: “Đúng vậy, Linh Bối sư muội. Nhất Nguyên viện xếp hạng 9, đệ tử đến đó đều có đầu óc không bình thường, không cần tin bọn họ.”
Linh Bối nhíu mày: “Nhưng sư tỷ, Minh Tâm viện chúng ta cũng chỉ xếp hạng 8 thôi, đâu cao hơn Nhất Nguyên viện bao nhiêu đâu chứ?”
Yên Hoài sững người, không đáp nổi lời nào.
Ngay lúc này, Hàn Liên liếc mắt nhìn quanh, hắn ta hét lớn: “Cười cái đéo, có bản lĩnh thì ra đây đánh với ông vài chiêu. Xếp hạng với thực lực có liên quan gì tới nhau sao? Ông đây nhường lũ ngu các ngươi một tay thì các ngươi cũng không đánh lại ông.”
Cửu Thiên thở dài, được rồi, Hàn Liên sư huynh lại bắt đầu hút thù hận rồi.
Ánh mắt của tất cả đệ tử xung quanh lập tức thay đổi, Lãnh Tử Thâm bật cười: “Não của ngươi đúng là có vấn đề thật.”
Lãnh Tử Thâm quay người rồi bỗng chỉ về phía một tên đệ tử: “Dụ Lãng, đệ lên chơi vài chiêu với sư đệ Nhất Nguyên viện này đi. Cho chúng biết tại sao thứ hạng của Nhất Nguyên viện lại thấp đến thế.”
Tên đệ tử bị điểm danh đứng dậy, nắm chặt đấm tay: “Lãnh Tử Thâm sư huynh yên tâm. Đệ sẽ cho hắn biết sự lợi hại của Âm Dương viện. Tiểu tử, dám tiếp vài chiêu của ta không. Chỗ này đánh không được”
Hàn Liên hừ một tiếng: “Chỉ với ngươi mà muốn đánh vài chiêu với tôi. Mơ đi, Cửu Thiên sư đệ, lên đùa với bọn chúng đi.”
Cửu Thiên sững người, hắn quay đầu nhìn Hàn Liên rồi nhỏ giọng hỏi: “Hàn Liên sư huynh, sao huynh lại muốn đệ lên.”
Hàn Liên sư huynh cười hihi: “Sư đệ, chẳng phải huynh đang bị thương sao. Thực lực của đệ mạnh, giúp huynh đánh bọn chúng một trận, cho chúng biết sự lợi hại của Nhất Nguyên viện chúng ta. Xong chuyện thì huynh cũng sẽ được tất cả nữ đệ tử ở đây ngưỡng mộ. Đợi đến khi đệ giải quyết xong chuyện lớn, chắc chắn huynh sẽ giúp đệ tìm mỹ nữ, thấy thế nào.”
Cửu Thiên khinh thường nhìn Hàn Liên, hắn không định lên đánh.
Hàn Liên sư huynh nhỏ giọng: “Cửu Thiên sư đệ, đệ là người hại huynh bị bọn đại sư huynh đánh mà, thiếu chút là ngỏm rồi. Chút chuyện này mà đệ không giúp huynh sao? Được rồi, vậy huynh tự lên vậy, nếu chúng đánh chết huynh thì đệ nhớ nhặt xác cho huynh đó.”
Nói xong, Hàn Liên sư huynh bất khuất muốn tiến lên.
Cửu Thiên thở dài một tiếng rồi ngăn Hàn Liên sư huynh lại: “Thôi vậy, để đệ lên.” .
||||| Truyện đề cử: Hậu Duệ Kiếm Thần |||||
Cửu Thiên từ từ bước tới trước mặt Dụ Lãng: “Nhất Nguyên viện, Cửu Thiên.”
Dụ Lãng cười lạnh rồi nhảy thẳng từ trên giường xuống. Cửu Thiên cũng nhảy ra, với hắn, độ cao ba †ầng cũng chẳng là vấn đề gì, hắn thuận lợi đáp đất.
Nơi này là hậu viện của lầu các. Một khoảng đất trống sạch sẽ ít nhất là 100 mẫu. Hai bên đặt rất nhiều giá vũ khí, hiển nhiên nơi đây là thao trường để đánh đấu.
Ngay sau đó, một đám đệ tử cũng nhảy xuống.