Viên châu bắt đầu một vòng tăng trưởng mới, giống như trái tim đập lên, truyền đến tiếng vang trầm thấp trong cơ thể hắn.
Đan điền của Cửu Thiên bây giờ đã là một hồ nước nho nhỏ, bên trong là ánh sáng bảy màu. Đây là sức mạnh của Thập Phương tiên sư, Cửu Thiên còn chưa hoàn toàn luyện hóa hết, dù sao cũng là tu vi cả đời của một vị tiên khí sư, Cửu Thiên chỉ đến một cảnh giới nào đó, mới có thể luyện hóa một phần. Cho đến một ngày, hắn cũng bước vào Tiên Khí Sư cảnh, hoặc là Thiên Canh Cảnh ngang bằng với Tiên Khí Sư, mới có thể hoàn toàn hấp thu hết tất cả sức mạnh.
Có những sức mạnh này tồn tại trong đan điền của hắn, tốc độ tu hành của Cửu Thiên cũng nhanh hơn rất nhiều. Đan điền được nuôi dưỡng, viên châu bản thân Cửu Thiên cũng không biết là cái gì này cũng sẽ tăng mạnh thêm một bước.
Những sức mạnh này tạm thời không được hấp thu, nhưng sức mạnh trong kim bài có thể trực tiếp rót vào trong viên châu. So sánh thì sức mạnh trong kim bài ôn hòa hơn, hấp thu vào cũng không có nguy hiểm gì.
Không khó để đoán, sức mạnh trong này, tuyệt đối là do người có cảnh giới cao hơn Tiên Khí Sư rót vào.
Càn Khôn cảnh, hay là Âm Dương cảnh, không biết được.
Có thể luyện hóa được sức mạnh đến trình độ như vậy, dễ dàng hấp thụ hơn Thiên Địa Chỉ Lực, thủ đoạn thật sự mạnh mẽ.
Cửu Thiên nhắm hai mắt lại, đắm chìm trong trạng thái hấp thu sức mạnh.
Mắt thường có thể thấy được, trong kim bài, từng đường vân sức mạnh màu bạc trên kim bài sáng lên, sau đó chui vào lòng bàn tay Cửu Thiên.
Canh khí được thả ra, hoàn toàn thành hình, canh y hết sức chân thật bao phủ lấy Cửu Thiên, trên canh y rõ ràng có đường vân Âm Dương trận, nếu như nhìn kỹ, còn có thể nhìn thấy Ngũ Hành trận bị Âm Dương trận bao phủ bên dưới.
Không ai biết, Cửu Thiên sau khi tiếp nhận truyền thừa của Thập Phương tiên sư, đã chính thức bước vào Ngoại Canh Cảnh, nhưng mà không phải Ngoại Canh Cảnh cấp một, mà là tu vi Ngoại Canh Cảnh cấp hai.
Đây là kết quả Cửu Thiên cật lực áp chế, không toàn lực phá giai.
Dù sao cũng không phải sức mạnh của mình, nếu như lên quá nhanh, thì không thể nào hoàn toàn không chế được, vậy thì được không bù nổi mất.
Thực lực mạnh mẽ, không chỉ là giai vị cao thấp, thứ càng mấu chốt là sử dụng và khống chế sức mạnh.
Cửu Thiên đi từng bước trong võ đạo vô cùng ổn, hắn cố gắng tiếp tục giữ vững loại trạng thái này.
Sức mạnh trong kim bài, Cửu Thiên cũng hấp thu vô cùng cẩn thận, luyện hóa từng chút từng chút, gắng đạt đến độ khống chế hoàn mỹ.
Qua nửa canh giờ, Tiểu Hắc bưng đồ ăn ra, đám người Hàn Liên ngửi thấy mùi thơm lập tức đi ra ăn cơm.
Nhưng Cửu Thiên không chút động đậy, vẫn lắng lặng ngồi ở chỗ kia.
Không ai quấy rầy Cửu Thiên, ngược lại nhìn canh y trên người Cửu Thiên, đầu tiên là hơi kinh ngạc, rồi sau đó trên mặt mỗi người đều tươi cười.
Hàn Liên nói: “Cửu Thiên sư đệ không ăn cơm có được hay không. Đệ ấy còn muốn hấp thu bao lâu?”
Đại sư huynh nhìn lại, nói: “Có lẽ cần ba năm ngày đi. Yên tâm, trong cơ thể Cửu Thiên sư đệ tràn đầy sức mạnh, lại đến Ngoại Canh Cảnh, sức mạnh trong cơ thể vẫn luôn nuôi dưỡng cơ thể đệ ấy, cho dù không ăn cơm cũng không sao.”
Hàn Liên ồ một tiếng, cong miệng cười.