Lúc này, Lãnh Tử Thâm đang ngồi trong một phòng bao như vậy.
Sự tức giận trên khuôn mặt cho dù rất lâu rồi nhưng vẫn chưa biến mất.
Một chưởng, Lãnh Tử Thâm đã đập chiếc bàn trước mặt thành những mảnh vụn.
“Đáng ghét, Nhất Nguyên viện đáng chết, Hàn Liên đáng chết. Tôi muốn hắn ta phải chết, tôi muốn hắn †a không rời khỏi được núi Giám Bảo.”
Người ngồi phía đối diện Lãnh Tử Thâm lại là Yên Hoài sư tỷ của Linh Bối.
Nhìn dáng vẻ tức giận của Lãnh Tử Thâm, Yên Hoài sư tỷ thận trọng, dè dặt nói: “Lãnh sư huynh, đương nhiên huynh có thể giết chết hắn ta. Dựa vào thực lực của huynh, muốn giết chết hắn ta, chắc chắn không phải là vấn đề.”
Lãnh Tử Thâm khuôn mặt lạnh như băng nhìn Yến Hoài, đi lên, lạnh lùng bóp cổ cô ta.
“Ngươi đang chế giễu ta đúng không?”
Yên Hoài vội vàng nói: “Muội không chế giễu huynh. Tuyệt đối không có ý chế giễu huynh.”
Lãnh Tử Thâm lạnh lùng nói: “Ngươi đang cười nhạo ta. Ta có tu vi ngoại kình cảnh, Hàn Liên kia chỉ cần một cước là có thể đá tôi bay xa mười trượng, thực lực của hắn ta không hề yếu. Sư đệ của hắn †a, chiết tiệt, cái tên đáng ghét kia, cho dù ta đã xem xong trận đấu của hắn ta với Dụ Lãng, nhưng ta vẫn không biết được mức độ của hắn ta. Tôi cảm thấy hắn ta rất nguy hiểm, vô cùng nguy hiểm. Một người như ta, sao có thể giết chết được hai người bọn họ.”
Mắt Yên Hoài đảo đảo: “Huynh có thể tìm đồng môn của huynh để giúp đỡ? Đồng môn của Âm Dương viện, sư đệ hoặc sư huynh của huynh.”
Lãnh Tử Thâm trầm mặc một lúc, sau đó bỏ tay ra khỏi cổ Yên Hoài, vuốt ve khuôn mặt xinh đẹp của Yên Hoài, lạnh lùng nói: “Đúng, ngươi nói rất đúng.
Ta có thể tìm người giúp đỡ, nhưng tìm ai đây? A, ta nghĩ ra rồi, ta có thể tìm tên điên kia giúp đỡ. Chỉ cần ta nói với hắn ta, Nhất Nguyên viện có hai học viên rất lợi hại, hắn ta chắc chắn sẽ xông đến tìm hai người họ đánh nhau. Lúc đó, ta chỉ cần đi theo sau hắn ta, đợi bọn họ đánh xong, ta lại ra tay. Tất cả đều được giải quyết.”
Yên Hoài cười tươi như hoa: “Lãnh Tử Thâm sư huynh, huynh thật thông minh, người huynh nói là Nghiêm Hào sư huynh đúng không?”
Lãnh Tử Thâm cười nói: ‘Đúng vậy. Ngươi thật thông minh, chính là hắn ta. Ta nghe nói hắn ta cũng đã đến núi Giám Bảo, ừ, cứ làm như vậy đi. Yên Hoài, muội thật xinh đẹp, muội lại khiến tôi bị kích thích rồi”
Nói xong, Lãnh Tử Thâm bắt đầu cởi quần áo của mình.
“Yên Hoài, muội sẽ giúp tôi có được Linh Bối kia, đúng không?”
Người kia nói: “Đương nhiên rồi, Lãnh Tử Thâm sư huynh, tất cả đều nghe theo huynh”
Lầu trúc, nhã thất, gió mát vờn nhẹ.
Hàn Liên gắp một miếng cá cho vào miệng.
“A, thật sảng khoái. Đại sư huynh không đến thật là tổn thất của huynh ấy. Món ngon thế này huynh ấy không được ăn, haha, ta sẽ không đóng gói mang về giúp huynh ấy đâu.”
Hàn Liên nói rồi liền bắt đầu càn quét ăn, tướng ăn của hắn cực kỳ khó coi, khiến Linh Bối ngồi đối diện cũng khế cau mày.