• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Art: Weibo @_YYYe_

Chương 27: Sao em lại đỏ mặt thế?

Dịch: CP88

Mang đi nơi khác không xin phép không sao nhưng vui lòng ghi rõ tên dịch giả hoặc dẫn link. Đây là sự tôn trọng tối thiểu bạn nên làm dành cho dịch giả. CP88 xin chân thành cám ơn!

***

Bờ biển vào đêm thật sự rất dễ chịu.

Dù họ không ở bờ biển mà ở bên cạnh bể bơi.

Họ ngồi ở đây, xa xa là bầu trời và biển sâu tối đen, tuy rằng đều tối đen, nhưng cảm giác không giống nhau, có một đường phân cách rất rõ ràng.

Trên đường phân cách đó, có ánh sáng của một ngọn hải đăng chiếu xuống mặt biển, lặng lẽ tuần tra.

Chơi nửa tiếng, pháo bông trong hộp đã gần hết, Yến Bắc Thần thò tay vào, lấy ra cây pháo bông cuối cùng.



Yến Bắc Thần nhìn An Hạ cầm pháo bông chiếu sáng cho hắn, nói.

"Chạm(*) cái nào."

(*) ở đây tác giả dùng từ "亲", còn có nghĩa là hun hun á

An Hạ: "..."

An Hạ và Yến Bắc Thần chơi pháo bông cả tối, bể bơi nồng nặc mùi thuốc pháo, thậm chí là ban đêm lạnh lẽo cũng bị đốt đến mức nóng lên.

Cái nóng đó dường như sau câu nói của Yến Bắc Thần còn lan sang cả hai má An Hạ, cô khựng lại, ngước mắt nhìn Yến Bắc Thần đối diện, nhất thời không phản ứng.

Bảo mẫu nhỏ bỗng nhiên im lặng, chỉ còn cây pháo bông trên tay là tiếp tục cháy lách tách. Yến Bắc Thần chẳng hề để ý câu nói vừa rồi của bản thân ảnh hưởng thế nào đến bảo mẫu nhỏ, sắc mặt không có gì thay đổi, hắn cầm cây pháo bông chưa đốt, đưa đến cây pháo bông của bảo mẫu nhỏ.

Hai cây pháo bông chạm vào nhau, ánh lửa rất nhanh lan sang bên này, "xoẹt" một tiếng, cây pháo bông của Yến Bắc Thần cũng đã được đốt lên.

Hai cây pháo bông đặt một chỗ khiến cho không gian càng sáng hơn, Yến Bắc Thần cầm cây pháo đã được đốt, nhìn An Hạ.

"Em đang nghĩ đi đâu thế?" Yến Bắc Thần hỏi.

An Hạ: "..."

Lúc Yến Bắc Thần đưa pháo bông của mình tới, An Hạ rốt cuộc đã phản ứng lại câu vừa rồi của hắn là có ý gì. Đợi sau khi thiếu gia đốt cây pháo bông của mình xong, An Hạ phát hiện mặt mình còn nóng hơn nữa.

Cô không trả lời câu hỏi của Yến Bắc Thần, mà thiếu gia dường như vừa tìm được điểm mấu chốt thú vị nào đó. Trong lúc cô trầm mặc, thiếu gia càng cười vui vẻ hơn, thậm chí sáp tới trước mặt cô.

"Bảo mẫu nhỏ."



"Sao mặt em đỏ thế?"

An Hạ ngước mắt nhìn hắn, xấu hổ cười.

Yến Bắc Thần cố tình hỏi như thế, rõ ràng là đang trêu cô.

An Hạ nhìn hắn cười, mím môi cúi đầu, cười ngượng ngùng.

An Hạ đốt xong cây pháo bông cuối cùng, hai người quay về phòng khách.

Chơi pháo bông cả một tối, giờ này cũng không còn sớm nữa. Vào đến phòng khách, Yến Bắc Thần nói với An Hạ: "Em đi ngủ trước đi, chiều nay tôi ngủ nhiều rồi."

Thiếu gia ngủ cả một chiều, còn nắm tay cô ngủ thêm nửa tiếng nữa, bởi thế nên tuy đã muộn nhưng vẫn dồi dào tinh thần, không hề có dấu hiệu mệt mỏi.

An Hạ nghe hắn nói xong, ngoan ngoãn gật đầu, xoay người đi về phòng mình.

"Bảo mẫu nhỏ."

Trước khi An Hạ mở cửa đi vào, Yến Bắc Thần gọi cô lại.

An Hạ quay đầu, nhìn hắn. Hôm nay bảo mẫu nhỏ chơi rất vui, dù đã kết thúc, ánh sáng trong mắt lại chưa tắt.

"Ngủ ngon." Yến Bắc Thần nói.

Đốm sáng trong mắt bảo mẫu nhỏ lại sáng hơn, nhìn hắn im lặng cười.

[Ngủ ngon.]

Bảo mẫu nhỏ cũng chúc lại hắn, chúc xong, cô xoay người mở cửa, đi vào phòng mình.

Bóng dáng nhỏ nhắn của cô gái biến mất sau cánh cửa, Yến Bắc Thần đứng trong phòng khách thêm một lúc, thu hồi ánh mắt, đi lên thư phòng ở tầng hai.

Đèn phòng được bật lên, ánh đèn nhu hòa chiếu xuống mặt bàn làm việc. Trên đó đặt hai chiếc máy tính, là Yến Bắc Thần mang theo khi đến Hải thành.

Yến Bắc Thần đi tới ngồi xuống.

Máy tính mở ra, góc phải lập tức nhảy ra một bức mail, là gửi từ mười phút trước đó. Yến Bắc Thần nhìn tên người gửi, ấn mở. Nội dung bên trong rất đơn giản, hai ba câu đã tóm tắt xong thông tin cần truyền đạt.

Xem xong nội dung, Yến Bắc Thần di chuyển chuột, xóa bức mail.

***

88: Bát nghĩ là Tây Phương ca ca muốn xử cái nạn repost nên mới bày ra cái trò dăm ba chương lại thêm sửa nội dung. Tuy thấy cực thay bả cơ mà thấy cách này cũng ok phết ha, mỗi tội tui lười quá với thấy cũng không cần thiết lắm, nên thôi:>>

Nay đăng 3 chương phúc lợi chúc mừng wordpress của bà Bát đạt 800 người theo dõi hihi, cám ơn mọi người rất nhiều vì ghé cái blog thi thoảng lại bị bỏ hoang của tui, mong là luôn nhận được sự ủng hộ của mọi người để Bát có động lực hoàn nhiều bộ truyện hơn nữa trong tương lai, yêu thương yêu thương nhiều nhiều:*:*:*

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK