Chương 30: Hắn sẽ không mặc cho kẻ khác xâu xé
Dịch: CP88
Mang đi nơi khác không xin phép không sao nhưng vui lòng ghi rõ tên dịch giả hoặc dẫn link. Đây là sự tôn trọng tối thiểu bạn nên làm dành cho dịch giả. CP88 xin chân thành cám ơn!
***
Dĩ nhiên là ở chung thì cũng phải chuẩn bị cái đã.
Yến Bắc Thần cho An Hạ nghỉ một ngày, để cô quay về đại trạch thu dọn đồ đạc, đồng thời lựa chọn căn nhà mà mình thích. Buổi trưa, hai người về đến Nam thành, An Hạ được đưa về đại trạch, Yến Bắc Thần thì đến công ty.
Trước khi đi công ty, Yến Bắc Thần bảo An Hạ chiều nay sau khi tan làm sẽ về đại trạch ăn cơm, sau đó đón cô đi luôn.
Đưa An Hạ về xong, tài xế lái xe đưa Yến Bắc Thần đến công ty.
Yến Bắc Thần đến công ty cũng đã là buổi chiều. Lý Trạch vừa chuẩn bị đi họp, tự nhiên thấy Yến Bắc Thần lẽ ra đang ở Hải thành công tác lại lù lù xuất hiện trước mặt.
Yến Bắc Thần nhìn thấy Lý Trạch, ném một túi đồ nặng trịch qua.
"Đặc sản. Không cho cậu hết đâu, nhớ chia cho mấy cô ấy nữa."
Lý Trạch còn cầm văn kiện trên tay, cứ thế đón được một đống đặc sản, ba vị thư ký đứng bên cạnh phản ứng cực kỳ nhanh, nhanh nhẹn lấy đặc sản trên tay Lý Trạch đi.
Đặc sản bị lấy đi, Yến Bắc Thần đứng trước mặt anh ta, Lý Trạch dẫu gì cũng đã là trợ lý nhiều năm của Yến Bắc Thần, chỉ hỏi một câu.
"Sao sếp đã về rồi?"
Yến Bắc Thần đi Hải thành công tác, hiện tại chắc chắn là việc bên đó còn chưa xử lý xong.
"Ở đó có đám người tiểu Uông tổng rồi, cũng không cần tôi nữa, cứ thế mà về thôi." Yến Bắc Thần nói.
Yến Bắc Thần nói xong, Lý Trạch bồi vào một câu: "Ở đây thật ra cũng không cần sếp cho lắm."
Yến Bắc Thần: "..."
Yến Bắc Thần cười cầm đống văn kiện trên tay Lý Trạch, nói: "Tiểu Lý, đừng nói thế chứ, tôi ở tập đoàn dù sao vẫn khá hữu dụng cho cậu. Ví như ngày đó tôi mà ở đây, Uông tổng cũng sẽ không nổi giận lên đầu các cậu."
"Nếu hôm đó mà ngài ở đây thì Uông tổng cũng không cần nổi giận." Lý Trạch nói.
Yến Bắc Thần: "..."
"Sao hôm nay tôi nói câu nào là cậu lại vả đôm đốp tôi câu đấy thế nhỉ?" Yến Bắc Thần nhìn Lý Trạch nói.
Yến Bắc Thần đánh giá một câu, Lý Trạch có cảm giác huyệt thái dương của mình giật giật hai cái. Anh ta nhìn Yến Bắc Thần, rốt cuộc cũng biết mình có nói gì cũng vô dụng.
"Sếp đã xin lỗi Uông tổng chưa?" Lý Trạch xử lý chuyện quan trọng trước.
"Chưa." Yến Bắc Thần nói.
Lý Trạch nhìn hắn một cái.
"Bây giờ cậu đi họp đúng không? Tôi đi cùng, đến lúc đó họp xong trực tiếp nói xin lỗi là được rồi." Yến Bắc Thần cười nói, "Tôi cũng đã xin lỗi tiểu Uông tổng và trợ lý Trương, bọn họ đều đã tha lỗi cho tôi."
Dáng vẻ hiện tại của Yến Bắc Thần cực kỳ giống một đứa nhỏ sau khi làm sai đã chịu đi xin lỗi, đang chờ một câu khen ngợi.
Lý Trạch không buồn tiếp lời hắn, chỉ nói: "Vậy đi họp trước."
Dứt lời, hai người đi về phía phòng họp.
Hai người đã là bạn tốt nhiều năm, từ sau khi tốt nghiệp thạc sĩ, Lý Trạch vẫn luôn làm trợ lý cho Yến Bắc Thần ở tập đoàn Yến thị. Năng lực làm việc tốt, trên cơ bản mọi công việc của Yến Bắc Thần đều do một tay anh ta xử lý. Nhưng dù là như thế, thì Yến Bắc Thần vẫn là tổng tài của tập đoàn Yến thị, khi ở riêng sao cũng được, nhưng ở nơi công cộng Lý Trạch vẫn khá để ý vấn đề thân phận.
Hai người cùng đi về phía phòng họp, Lý Trạch đi sau Yến Bắc Thần, lấy tập văn kiện Yến Bắc Thần đang giữ về, nói sơ qua những chuyện đã xảy ra trong thời gian qua ở tập đoàn.
Yến Bắc Thần trước giờ luôn không có mấy hứng thú với công việc, nhưng Lý Trạch đã nói thì hắn cũng sẽ chịu lắng nghe. Lý Trạch báo cáo xong xuôi, nói: "Mấy hôm trước Ngô tổng gặp vấn đề về sức khỏe, đi bệnh viện khám rồi nằm viện, nếu sếp có thời gian thì đi thăm đi."
Trước mắt ba người có quyền lợi lớn nhất trong ban giám đốc của tập đoàn Yến thị là Uông tổng, Ngô tổng và Trình tổng. Mà trong ba vị này, có quan hệ mật thiết nhất với Yến Bắc Thần chính là Ngô tổng.
Yến Bắc Thần từng đi nước ngoài du học, Ngô tổng là giáo sư thỉnh giảng ở trường đại học khi đó của hắn, tính là một nửa thầy giáo. Về sau Yến Bắc Thần về nước, trở thành tổng tài của tập đoàn Yến thị cũng là nhờ nhận được sự hỗ trợ của Ngô tổng.
Cuối cùng vẫn là có tình nghĩa thầy trò, Yến Bắc Thần nghe Lý Trạch nói xong, ý cười trên mặt giảm đi đôi chút.
"Nghiêm trọng không?"
Lý Trạch ít khi thấy được vẻ nghiêm túc xuất hiện trên mặt Yến Bắc Thần, anh ta không nhiều lời, nói ngắn gọn: "Phẫu thuật đơn giản, xong xuôi thì cần nghỉ ngơi một thời gian, bây giờ đang ở bệnh viện Thiên Nhạc."
Tập đoàn Yến thị làm về y dược và các thiết bị y tế, dĩ nhiên là có lấn sân sang cả về bệnh viện. Bệnh viện Thiên Nhạc chính là bệnh viên tư nhân do tập đoàn Yến thị điều hành, ở Nam thành là một trong những bệnh viện có trang thiết bị tiên tiến nhất.
"Biết rồi." Yến Bắc Thần đáp.
Kết thúc chủ đề này ở đó, Yến Bắc Thần so với vừa rồi dường như im lặng hơn đôi chút. Hai người tiếp tục đi về phía phòng họp, Lý Trạch nhìn Yến Bắc Thần, hỏi.
"Ngài đột nhiên quay về thế này, có phải phía tiểu Uông tổng có chuyện gì không?"
Yến Bắc Thần đưa mắt về phía này.
Không cần biết Yến Bắc Thần trong mắt người khác thế nào, hay Lý Trạch châm chọc bao nhiêu cái dáng vẻ này của hắn, nhưng sâu trong thâm tâm, Lý Trạch biết Yến Bắc Thần không vớ vẩn như vẻ bề ngoài.
Hắn làm việc không theo bất cứ quy tắc chuẩn mực nào, cũng là có lý do của nó.
Khi trước Yến Bắc Thần được đẩy lên vị trí tổng tài của tập đoàn Yến thị, để đổi phó với anh em Yến Nam Tân, đám người Uông tổng cũng đã giúp ích không ít cho hắn. Nhưng kết quả vẫn mất đi quyền lực, ngoại trừ chỗ cổ phần ba hắn để lại, Yến Bắc Thần không có được bao nhiêu quyền lợi. Mà chỗ cổ phần này của hắn, so với ba người Uông tổng hợp lại cũng không lớn hơn bao nhiêu. Điều này có nghĩa rằng, nếu ba người kia liên thủ, Yến Bắc Thần chỉ có thể mặc người xâu xé.
Nhưng Yến Bắc Thần lại không phải một kẻ vô dụng để mặc cho kẻ khác xâu xé.
Hắn có dã tâm của chính mình, cũng có tính toán của riêng mình. Chỉ là do trưởng thành trong hoàn cảnh đặc biệt khiến hắn có thể giấu đi thật kỹ, không để lộ chút nào ra bên ngoài.
Đương nhiên là Lý Trạch đứng về phía hắn vô điều kiện, nhưng mà anh ta cũng biết, trước khi nắm chắc mười phần, dù có là anh ta đi chăng nữa, Yến Bắc Thần cũng sẽ không vì tín nhiệm mình mà đặc biệt tiết lộ bất cứ điều gì.
Sau khi Lý Trạch hỏi ra một câu này, ánh mắt Yến Bắc Thần nhìn về phía anh ta rốt cuộc có hơi thay đổi. Đôi mắt hắn vốn đã hẹp dài thâm sâu, dưới ánh mặt trời chiếu vào, lại lóe lên một thứ ánh sáng không thể nhìn thấu.
"Có chút."
Lúc hai người đối mặt, Yến Bắc Thần thu lại thứ ánh sáng kia, khôi phục vẻ mặt như mọi ngày, để lại một câu.
Nói xong, ý cười trên mặt hắn chợt nở rộ, nâng tay vẫy về một chỗ cách đó không xa.
"Uông tổng~ Chào buổi chiều."
Lý Trạch nhờ đó mà hồi thần, nhìn theo hướng hắn vẫy tay. Uông tổng và trợ lý đang đi về phía này, đích đến cũng là phòng họp.
Nhìn thấy Yến Bắc Thần quay về, Uông tổng dường như cũng không mấy ngạc nhiên. Mà sự tức giận ngày hôm đó sau khi biết chuyện con trai mình gặp phải, nhờ nhiều năm lăn lộn trong thương trường mà hiện tại không hề lộ ra chút nào với Yến Bắc Thần.
"Yến tổng." Uông tổng cười lên tiếng chào hỏi Yến Bắc Thần.
"Tôi muốn nói xin lỗi ông..."
Uông tổng vừa lên tiếng chào, Yến Bắc Thần đã bước đến trước mặt ông ấy, thái độ nhận sai, cười giả lả nói xin lỗi Uông tổng.
Lý Trạch nhìn Yến Bắc Thần một mặt đầy ý cười, ánh mắt dần khôi phục sự bình thản của mọi ngày, cũng cười đi về phía hai người.
***
88: 2 chương phúc lợi mừng 500 lượt vote wattpad đầu tiên của Ngân hà tĩnh lặng kkk, cứ 500 lượt vote lại phát phúc lợi một lần nên mọi người đừng quên đọc xong chương nào thì thuận tay ấn bình chọn một cái cho Bát nha, yêu thương yêu thương nhiều nhiều:*:*:*