Chương 277
Loại người của Lục Xuyên Mạn nên dùng thủ đoạn ăn miếng trả miếng, anh ta phải nhận hết tất cả hình phạt tàn thì mới biết được có đôi khi nhân gian còn đáng sợ hơn cả địa ngục Hoắc Anh Tuấn phải kéo dài những quãng đời còn lại của anh ta, mỗi một ngày phải sống trong nỗi ân hận và lo lăng sợ hãi.
Hoắc Anh Tuấn nới lỏng cà vạt của mình, lôi điện thoại dự bị của mình ra rồi gọi điện cho Trình Ngụy.
Trong quán bar BVLGARI, Trình Ngụy đang nhìn người đàn ông ngồi trên bàn tròn đối diện mình với vẻ mặt không vui.
Anh ta vốn không biết người họ Lục này là người như thế nào, anh ta vốn cho rằng bên phía GS đã thay đổi người kết nối công việc quảng cáo. Hoäc Anh Tuấn rất bận rộn với công việc, thật sự không có thời gian để mỗi lần đều đích thân đến gặp mặt anh ta.
Nhưng Trình Ngụy không ngờ rằng người đàn ông này lại ám chỉ anh ta, muốn bảo anh ta phản bội bán đứng Hoắc Anh Tuấn.
Anh ta là thứ gì mà cũng cảm thấy mình cũng xứng đáng để so sánh với Hoắc Anh Tuấn?
Trong lòng Trình Ngụy, Hoäc Anh Tuấn chính là vị thần cứu khố cứu nạn. Anh ta tuyệt đối không cho phép bất kỳ ai giãm đạp lên Hoäc Anh Tuấn.
Trình Ngụy vẻ mặt lạnh lùng, đang muốn giáng đòn đánh cho con người không biết tự lượng sức mạnh của mình thì điện thoại đột nhiên rung lên.
Đến khi nhìn thấy dòng số trên màn hình, vẻ mặt của Trình Ngụy hơi thay đổi. Còn chưa nhận điện thoại, cả người anh ta đã toát lên dáng vẻ vô cùng cung kính lễ phép.
Đi ra khỏi phòng, Trình Ngụy nghe điện thoại: “Chủ tịch Hoäc có gì dặn dò sao?”
“Có phải cái người họ Lục đang ở cùng với anh không?”
Trình Ngụy ngẩn ra: “Đúng vậy, ở phòng A6 quán bar BVLGARI. Anh ta là gián điệp thương mại hay là gì? Có cần tôi bắt anh ta lại trước không?
Hoắc Anh Tuấn nói ít nhưng ý nhiều: “Hãy để anh ta lại, tôi sẽ đích thân ra tay”
Mặc dù quen biết Hoäc Anh Tuấn bao nhiêu năm qua, nhưng hình như đây là lần đầu tiên Trình Ngụy nghe thấy giọng nói tràn ngập vẻ hận thù vào giờ phút này của anh. Hơn nữa vừa nãy những lời nói hấp dẫn của Lục Xuyên Mạn càng khiến cho anh ta chắc chắn con người này nhất định là kẻ đê tiện thấp hèn khiến cho chủ tịch Hoắc vô cùng tức giận.
Đương nhiên về chuyện này anh ta cũng nên bài ưu giải nạn cho chủ tịch Hoắc. Nếu như năm đó không phải Hoäc Anh Tuấn giúp đỡ anh ta thì anh ta đã vợ con ly tán, nhảy từ trên cao xuống trở thành bộ xương khô từ lâu rồi Trình Uy nghiêm mặt nói: “Chủ tịch Hoắc, anh muốn đối phó với anh ta như thế nào? Ở bên này tôi có thể làm trước.
Hoäc Anh Tuấn hừ lạnh: “Đương nhiên phải khiến cho anh ta hối hận khi sống trên thế giới này…”
Nói rồi Hoäc Anh Tuấn lại khởi động xe và cúp điện thoại. Trình Ngụy thì đứng im tại chỗ với vẻ mặt nghiêm nghị, cảm xúc dâng trào.
Làm sao có thể khiến cho chủ bẩn bàn tay của mình vì chuyện và người không đáng giá này được!
Anh ta nhất định phải giúp chủ tịch Hoắc trút giận trước đã!