Chương 311
Vì Tạ Đình Phong đồng cảm với nỗi đau mà cậu ấy phải trải qua nên cậu muốn Hoắc Cao Lãng chỉ có niềm vui cứ không có khổ đau.
Nhưng điều đó không có nghĩa là Tạ Đình Phong mong muốn sau khi Hoäc Cao Lãng.
khoẻ lại có thể quay lại với xã hội như đại đa số người bình thường, sống cuộc đời có biết bao nhiêu người xung quanh giống như mong mỏi của Hoắc Anh Tuấn.
Nếu có ngày ấy, Lãng nhỏ sẽ có đồng nghiệp mới, có bạn mới, có sở thích mới, sẽ có rất nhiều suy nghĩ mới mà Tạ Đình Phong không hiếu… Và thậm chí là còn có cả người thích mới.
Tạ Đình Phong chỉ mới chớm nghĩ đến ngày đó thôi là đã thấy trái tim như bị một bàn tay nào đó giày xéo.
Như bây giờ có gì không tốt? Trong đôi mắt Lãng nhỏ chỉ chất chứa một mình cậu, người đầu tiên cậu ấy thấy mỗi sáng thức dậy là cậu, người trông cậu ấy ngủ trưa là cậu, người ăn cơm với cậu ấy là người chia sẻ mọi cung bậc cảm xúc với cậu ấy cũng là cậu.
Đây là cuộc sống hạnh phúc nhất mà Tạ Đình Phong có thể tưởng tượng ra được.
Đợi đến lúc Lãng nhỏ khỏe lại, cậu ấy không cần đi công tác, không cần tiếp xúc với mọi người. Khi đó mình sẽ đưa cậu ấy đến một hòn đảo không người, không thì hai cậu sẽ sống trong một ngôi biệt thự ở ngoại thành, hoặc là sẽ đưa cậu ấy ra nước ngoài…
Đi đâu cũng được, chỉ cần mọi cảm xúc mọi suy nghĩ của Hoắc Cao Lãng chỉ gói gọn trong mình cậu, chỉ cần Lãng nhỏ ngẩng mặt lên cười với cậu thì dù có là ai trong những người ngoài kia đều không được phép.
Thấy mãi mà bác sĩ Tạ không trả lời, Hoäc Anh Tuấn ngẩng lên thắc mắc lại nhận thấy Tạ Đình Phong đang nhìn chăm chằm vào phòng bệnh của Lãng nhỏ trên dãy hành lang dài chứ không hề nhìn anh.
Hoäc Anh Tuấn không hiểu ẩn ý sâu xa bao hàm trong ánh mắt của cậu ấy nhưng lòng anh vẫn trào dâng cảm giác phiền não khó chịu khó hiểu vào giây phút nhìn thấy ánh mắt đó.
Ánh mắt của bác sĩ Tạ… luôn luôn thế này à? Cậu ấy luôn luôn nhìn Lãng nhỏ bằng ánh mắt đó?
Anh nheo mắt nhìn lần nữa nhưng Tạ Đình Phong đã thôi không nhìn nữa như thể cảnh tượng vừa rồi chỉ là lầm tưởng của Hoắc Anh Tuấn.
Bỗng dưng cả hai đều giữ im lặng.
Hai người người đi trước kẻ đi sau trở về, cảm giác lạ lùng của Hoắc Anh Tuấn đó ngày càng lấn rộng hơn.
Anh cảm thấy có gì đó sai sai, kể cả Lãng nhỏ hay bác sĩ Tạ.
Có một khoảng thời gian khá dài sau khi Lãng nhỏ gặp chuyện đã cực kỳ bài xích phái nam tiếp xúc gần. Cả Hoắc Anh Tuấn lại gần cậu mà người cậu cũng cứng đờ nên Hoắc Anh Tuấn không biết làm thế nào. Sau đó tất cả y tá hay bác sĩ tâm lý tìm cho cậu đều là phụ nữ.
Vậy nên sau khi Dư Uyển Cơ chết, Hoäc.
Anh Tuấn cũng định mời một bác sĩ tâm lý nữ khác cho cậu, nhưng anh đã dừng ý định đó khi thấy cách Tạ Đình Phong và Hoäc Cao.
Lãng ở chung với nhau Bởi vì cách họ ở cùng nhau quá tự nhiên, tự nhiên như bạn bè đã quen lâu năm, tự nhiên đến mức làm Hoắc Anh Tuấn cũng quên mất ngoài Hoắc Anh Tuấn thì Tạ Đình Phong là người đàn ông đầu tiên tiếp xúc được với Lãng nhỏ sau khi cậu gặp chuyện.
Giờ nhớ ra điều đó mà Hoäc Anh Tuấn không biết nên vui hay buồn. Ít ra sau khi bác sĩ Tạ ở bên Lãng nhỏ, trạng thái của Lãng nhỏ đã tốt lên nhiều, biết nói biết cười, không còn bài xích đụng chạm của người khác nữa.
Nhưng có phải là nó và bác sĩ Tạ hơi bị thân quá không?