Chương 519
Đường Hàn Khiết mỉm cười trong vô thức, chàng trai tốt?
Anh có lẽ đã không còn xứng đáng với từ đơn giản và có chút ngu ngốc này nữa.
Nhưng ngay sau đó, Zorn lùi lại hai bước, cúi người cúi đầu trước Đường Hàn Khiết: “với cả chuyện năm đó, tôi thật sự muốn xin lỗi cậu”
Đường Hàn Khiết lắc đầu: “không sao, tôi năm đó quả thực kém cỏi”
Zom nói với một biểu cảm phức tạp: “không… Thực ra, ở các sân đấu quyền anh hồi đó có một luật bất thành văn, cậu là người mới tập chưa từng đánh nhau, thật ra tôi không nên ra tay tàn nhãn như vậy với cậu. Nhưng có người đã trả một cái giá cao để làm tôi…lúc đó tôi thật điên rồ, vì vậy… tôi vẫn nên nói lời xin lỗi với cậu”
Đường Hàn Khiết sững sờ một giây, trong đầu dường như có rất nhiều ý nghĩ xẹt qua, nhưng lại dường như không có gì cả.
Năm đó, năm đó, và bây giờ khi nhắc đến năm đó, Đường Hàn Khiết gần như cảm thấy đó là chuyện ở kiếp trước của mình.
Anh cố ý nhướng mày, và hỏi ngược lại: “là một người phụ nữ họ Từ?”
Zorn kinh ngạc, “Cậu, cậu biết sao?!”
Sự thật đã bày ra trước mặt, Đường Hàn Khiết không khỏi ngạc nhiên nói: “Đoán cũng đoán được…”
Zor nói xong những gì cần nói, liền im lặng rời đi, nhưng Đường Hàn Khiết cảm thấy hình như chưa thể đi…
Từ Uyển Nhan là một người phụ nữ rất độc ác và nhiều chuyện, Đường Hàn Khiết quá ghét cô ta, nên anh ta quy tất cả những điều bất hạnh đã xảy ra với mình đều do cô ta làm.
Nhưng chuyện đến nước này, lúc bản thân vô tình kể ra một loạt tội ác của cô ta… Đường Hàn Khiết mới nhận ra trong lòng không một gợn sóng…
Cổ họng anh thắt lại, và anh muốn chạy đến ngay tới trước mặt Elly và nói to với cô ấy rằng: “Em nhìn xem, người phụ nữ đó không còn khiến tâm trạng anh thất thường nữa rồi!
Điều này có thể chứng minh cho em thấy rằng, anh đối với cô †a từ lâu đã không phải là yêu nữa rồi!”
Nhưng anh ấy không thể.
Đường Hàn Khiết cúi đầu buồn bã, đột nhiên bắt đầu nghi ngờ bản thân, bởi vì cho dù vậy, dù Elly đã đưa ra tối hậu thư, anh ấy vẫn muốn tận mắt chứng kiến khoảnh khắc Từ Uyển Nhan bị pháp luật xử tử.
Anh vẫn muốn mình vẽ ra một dấu chấm hết cho quá khứ đau thương đó.
Cho đến khi phòng thay đồ không còn ai. Đường Hàn Khiết mới nhíu mày rồi đứng dậy rời đi.
Nhưng đến cửa anh ấy lại gặp một người mà mình không thể ngờ đến – vị hôn phu mặt người dạ thú của Elly, Herbert Đường Hàn Khiết cau mày cảnh giác, đứng yên tại chỗ, anh ta muốn làm gì?
Hervbert nhìn có vẻ không còn sự thù địch như hồi chiều nữa, anh ta nở một nụ cười làm điên đảo chúng sinh, nhưng Đường Hàn Khiết lại cảm thấy toàn thân lạnh toát.
“Tôi chỉ là vô tình ngang qua, sao anh căng thẳng vậy”
Giọng nói u ám của Herbert lướt qua tai Đường Hàn Khiết, anh ấy nghĩ đến con rắn hổ mang cực độc bị trúng một đòn khi đi săn kia.
“Tránh ra” Đường Hàn Khiết không muốn nói nhiều với anh †a, tiến lên một bước nhìn anh ta.
Nhưng Herbert không hề tỏ ra bất mãn với sự bất cần của anh ấy mà chỉ nhún vai một cách không thú vị rồi lùi lại một bước, thậm chí anh ta còn lấy ra một chiếc khăn tay màu đen tuyên, trên đó có thêu một biểu tượng thể hiện cho địa vị cai quý của anh ta.
“Vết thương của anh đang chảy máu”