"Trừ tập đoàn Oman, còn có khách sạn nào là loại hình cô yêu thích?" Lâm Khải tiếp tục hỏi.
"Cá nhân tôi tương đối vừa ý khách sạn Tứ Qúy và Duyệt Dung trang, phong cách phục vụ của bọn họ, còn có ý tưởng thiết kế, cũng tương đối hấp dẫn tôi."
"Tuy giá ở Tứ Qúy và Duyệt Dung trang thấp hơn Oman, thực chất bọn họ lại có rất nhiều điểm tương đồng."
"Có thể nói Oman rất sang trọng, còn Tứ Qúy và Duyệt Dung trang ít sang trọng hơn một chút!" Tô Tiểu Mễ phát biểu đơn giản cách nhìn của mình. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn
Lâm Khải nhìn cô hỏi tiếp: "Vậy khách sạn của Dung Khoa quốc tế, cô cảm thấy thế nào?"
"Khụ khụ!" Tiếng ho khan nho nhỏ của Tô Tiểu Mễ tạm ngừng, trong lòng lại thầm mắng mình: "Đáng chết, vừa rồi sao lại quên khen khách sạn công ty nhà mình, lần này chết chắc."
"Hãy nói thật, có thể sẽ không dễ nghe nhưng tôi cũng sẽ không trách cô, không cần nói lời giả dối dễ nghe." Giống như Lâm Khải đã nhìn thấu bộ dạng của cô.
Tô Tiểu Mễ nhắm chặt mắt lại, rồi mở ra, chết thì chết, liều mạng nói ra ngoài.
"Hướng đi của Dung Khoa quốc tế và khách sạn mà tôi đã nói là hai đường khác nhau, khách sạn của công ty chúng ta chủ yếu là lấy huy hoàng rực rỡ làm chủ, nhưng mà đối với người thực sự thích lấy hình thức nghỉ phép tới hưởng thụ thưởng thức mà nói, có lẽ theo đuổi hương vị đơn giản tự nhiên hơn, cái này cũng không quá quan tâm, dù sao khách sạn của công ty chúng ta cũng là loại tốt ở trong và ngoài nước, quan trọng hơn là, chúng ta vẫn lấy tiêu thụ địa ốc làm chủ."
Tô Tiểu Mễ khéo léo nói khái quát, mặc dù Lâm Khải đã nói hắn sẽ không trách, nhưng suy nghĩ của lãnh đạo thì ai đoán được chính xác a, dù sao đừng chọc giận hắn là được.
"Tôi hiểu ý cô." Đột nhiên, hắn phát ra một lệnh: "Thứ bảy tuần sau bắt đầu, cho cô thời gian mười ngày, tôi muốn cô đi Hàng Châu, Li Giang để thể nghiệm tất cả khách sạn Oman, Tứ Qúy và Duyệt Dung trang, sau khi trở về cho tôi biết cô thấy khách sạn nghỉ phép lý tưởng nhất là như thế nào?"
Một giây, hai giây...
Tô Tiểu Mễ vẫn còn thất thần đứng đó, Lâm Khải đang nói cái gì? Cho cô đi thể nghiệm khách sạn nghỉ phép trong lý tưởng của cô, bề ngoài, hào hoa... Trời ạ, đầu của cô bắt đầu mơ tưởng viễn vong.
Mặc dù tiền lương của Tô Tiểu Mễ cô cố gắng ra sức làm cũng đã có khoảng để dành nhỏ, thậm chí thỉnh thoảng có thể đến nơi xa hoa một chút, nhưng kêu cô cầm số tiền này đi đến khách sạn giá tiền không rẻ ở một đêm coi như hưởng thụ, lòng của cô vẫn sẽ có chút đau nha.
Lâm Khải gõ bàn làm việc một cái nữa, đem ánh mắt Tô Tiểu Mễ kéo về thực tế.
"Lâm tổng, ngài xác định là muốn tôi đi? Tại sao?" sau khi Tô Tiểu Mễ tỉnh lại, đem sự nghi ngờ hỏi ra, cô không tin công vụ tốt như vậy lại có thể rơi xuống trên người cô.
"Bởi vì tôi cảm thấy cô có sáng kiến khá nhất ở đây, cho nên tôi mong cô không để cho tôi thất vọng."
Lần này, cô nhìn thấy gương mặt Lâm Khải khiến người yêu thích như vậy, thầm nghĩ muốn khoa trương đi tới hôn mạnh vài cái, sau đó ôm hắn hô to: "Quá tuyệt vời!"
Thời điểm cô ở trạng thái hưng phấn mất hồn, Lâm Khải xoay người một cái đứng ở trước mặt cô, cảnh cáo cô một chút: "Tô chủ quản, trong phòng làm việc có thể nhận hoa, nhưng mà sau này phải hết sức tránh chuyện như vậy, chúng ta mới có thể đi đường khiêm tốn nhưng lại xa hoa, cô hiểu chứ?"
Một cổ mùi vị trên người hắn phả vào mặt, giống như cây cỏ thanh mát trong rừng làm cô vô ý muốn hút lấy nhiều hơn.