Mục lục
Boss Yêu Nghiệt Chớ Mập Mờ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tại căn tin.
Tô Tiểu Mễ vừa ngồi xuống, liền chất vấn Hạ Tử Vi, "Nói, cậu mua có phải hay không?"
Hạ Tử Vi lớn tiếng cười, "Mình làm gì nhàm chán như vậy, hơn nữa, nếu mình muốn giúp cậu giải quyết nhu cầu thân thể, mình cũng sẽ không gửi đến công ty. Mình khẳng định sẽ gửi về nhà cho cậu!"
Hạ Tử Vi nói, Tô Tiểu Mễ cũng ý thức được, cô cũng không tin Hạ Tử Vi có thể đào cho cô một cái hố như vậy, nếu là đào hố, cô cũng tin tưởng Hạ Tử Vi sẽ đào một cái hố ở nhà, làm một cái hố trong công ty rõ ràng sẽ vùi lấp cô trong những lời đồn đãi, hủy đi hình tượng tốt đẹp mà cô đã tạo dựng trước giờ.
"Nhưng nếu không phải cậu, vậy thì là ai?" Tô Tiểu Mễ càng thêm buồn bực.
"Hiện tại mọi người trong công ty đều biết Tô Tiểu Mễ cậu chưa thỏa mãn dục vọng, mua một lúc ba búp bê tình dục nam, thật là đủ uy mãnh, còn không nhìn ra Tiểu Mễ nhà chúng ta ham muốn lại cao như vậy." Hạ Tử Vi coi như không có gì, tiếp tục trêu ghẹo.
"Chớ có hả hê, cậu cũng không phải không biết cách làm người của mình. Đừng nói dùng những thứ đó, nhìn thôi mình cũng đã thấy ghê tởm!" Nghĩ tới đây, tức giận trong lòng Tô Tiểu Mễ như lại càng tăng lên gấp bội.
"Biết rồi... biết rồi, mình sao lại không hiểu cậu. Cậu làm sao có thể làm ra những chuyện như vậy." Hạ Tử Vi bày tỏ sự tin tưởng nguyên vẹn đối với chị em tốt.
"Nhưng là ai muốn hãm hại mình? Cậu nói xem, xung quanh chúng ta ai có khả năng nhất? Mình nhất định phải tìm ra cái tên hãm hại người này, mình muốn chứng minh mình trong sạch." Tô Tiểu Mễ nắm chặt tay, quyết tâm tìm ra thủ phạm
"Đầu óc cậu bây giờ cháy khét hết rồi! Mình tới chính là muốn nói cho cậu biết, muốn tra ra chuyện này phải bắt đầu từ cái này." Vừa nói, Hạ Tử Vi vừa lấy ra một miếng giấy nhăn nheo gì đó
Tô Tiểu Mễ nhìn thấy, đó là một trang giấy, phía trên là một cái tên cửa tiệm cùng địa chỉ.
"Cái này là mình nhặt lại từ cái hộp cậu đem ném vào thùng rác đó. Đây cũng là địa chỉ cửa tiệm kia, cậu chỉ cần tìm được nơi đó, hỏi chủ tiệm, cậu sẽ biết người gửi là ai."
"Nhưng cái này là địa chỉ trang web, vừa nhìn liền biết chính là dùng nick để mua." Tô Tiểu Mễ cảm thấy nhức đầu, mua hàng trên mạng, có ai dùng tên thật, phần lớn là tạo tài khoản để mua hàng.
"Cậu thật ngốc! Tìm được người mua trước, sau đó sẽ tra địa chỉ IP, khoa học kỹ thuật hiện nay phát triển như vậy, mình không tin là tìm không ra." Hạ Tử Vi ở một bên nhắc nhở.
"Đúng nha, Hạ Tử Vi, không hổ là chị em tốt của mình, yêu cậu chết mất thôi!" Vừa nói, Tô Tiểu Mễ hưng phấn nhào tới ôm cô một cái.
"Làm trò, mình đối với phụ nữ không có hứng thú, tra nhanh đi, nhưng mình đề nghị cậu len lén tra. Nếu là người của công ty hãm hại cậu mà động tác của cậu công khai như vậy sẽ làm bức dây động rừng."
"Ừ, mình biết rồi, mình sẽ cẩn thận, yên tâm đi!" Tô Tiểu Mễ cầm tờ giấy, nhanh chóng trở lại bàn làm việc.
*********
Vào một buổi tối, Hạ Tử Vi thông qua người chú làm bên bộ phận thông tin, nhờ một anh chàng trẻ tuổi tài cao tra ra được địa chỉ IP của một hộ gia đình. Hạ Tử Vi dùng "sắc đẹp" hấp dẫn, đối phương liền rất rộng rãi đem địa chỉ cho cô.
"Chúng ta đi thôi, đến nhà một người quen." Hạ Tử Vi nhìn đồng hồ đã 9h30" tối, chạy tới đó cũng phải mười giờ.
"Mình thật không biết mình có "bằng hữu" gì ở nơi này." Tô Tiểu Mễ đứng thẳng lên nói.
"Đi thì biết."
"Tử Vi, nếu không chúng ta ngày mai đi đi, hiện tại đã trễ thế này, vạn nhất đối phương là một tay sát thủ, hai ta làm sao bây giờ a?" Tô Tiểu Mễ lo lắng nói.
"Ừ, nhưng mình cảm thấy chỉ có phụ nữ mới có thể làm chuyện như vậy, hơn nữa là đố kỵ hoặc là muốn hãm hại cậu, mình đã mơ hồ cảm nhận được người đó là ai rồi, đi thôi!" Hạ Tử Vi nắm tay cô kéo lên xe.
"Người nào vậy? Cậu nói cho mình biết đi!" Tô Tiểu Mễ không thể chờ đợi hỏi.
"Cứ đi rồi cậu sẽ biết, tới bước này rồi còn gấp cái gì." Tới nơi, Hạ Tử Vi mở cửa xe, đi ra ngoài, cô cũng chỉ là phỏng đoán, nhìn địa chỉ, cô càng thêm xác nhận, bởi vì Ngải Niệm Như đang cư ngụ cùng một khu vực.
Tiếng chuông cửa vang lên mấy tiếng, liền có người mở cửa, người trong nhà cười nói gọi: "Vương tiên sinh..." Nhưng khi nhìn đến hai người đang đứng trước mặt mình là Tô Tiểu Mễ cùng Hạ Tử Vi, sắc mặt của cô đột nhiên tối sầm lại.
"Tại sao lại là các người?" Ngải Niệm Như nhìn hai cô rất không khách khí.
"Thật sự là cô!"
"Là cô!"
Tô Tiểu Mễ thật ra thì cũng đã sớm đoán được, nhưng là cô thật không biết mình đã đắc tội gì với Ngải Niệm Như, từ đầu đến cuối, cô chưa từng làm khó gì cô ta.
"Tối như vậy, hai vị lại có tâm tình tới đây, bất quá tối nay tôi không có tâm tình chiêu đãi hai vị." cô khẩn cấp muốn đuổi hai cô đi, giờ phút này người cô đang chờ cũng sắp đến, cô không hy vọng bị người trong công ty bắt gặp.
"Ngải Niệm Như, tại sao cô muốn hãm hại tôi?" Tô Tiểu Mễ tiến lên, bắt đầu chất vấn.
"Cô nói gì vậy? Tối mịt rồi lại đến nhà tôi, chỉ trích tôihãm hại cô, cô muốn gì đây?"
"Cô còn giả bộ, tôi thông qua địa chỉ IP đã tra được những thứ kia chính là cô gửi đến công ty, tại sao cô phải làm như vậy?"
"Tôi không biết cô đang nói cái gì, bản thân mình chưa thỏa mãn dục vọng mua đồ chơi tình dục còn tới trách móc người khác. Thật là không biết xấu hổ!" Ngải Niệm Như rất nhanh phản bác.
"Ngải Niệm Như, cô dám lập lại lời nói vừa rồi một lần nữa?" Tô Tiểu Mễ trong mắt lần đầu tiên như phun ra lửa, cô thật nhẫn nhịn cô ta quá lâu rồi. Bình thường trong công việc gây một chút chuyện nhỏ còn chưa tính, nhưng là cô ta cư nhiên vũ nhục nhân cách của cô.
"Muốn làm cái gì? Nơi này hiện không hoan nghênh các người, lần sau có cơ hội tôi sẽ chiêu đãi nhị vị!" Ngải Niệm Như không muốn dây dưa nữa, cô có việc khác trọng yếu hơn.
"Cô không nói rõ ràng, đừng mơ tưởng chúng tôi rời khỏi đây lúc này." Tô Tiểu Mễ ngăn cửa lại.
"Được rồi, được rồi... là tôi mua cho cô. Cũng chính tôi gửi những thứ đó cho cô. Hiện tại, tôi xin hai người rời khỏi đây có được không?"
"Cô tại sao lại đối với tôi như vậy? Cô nhất định phải xin lỗi tôi, còn phải cho mọi người trong công ty biết là cô hãm hại tôi, nếu không chuyện này không xong đâu." Tô Tiểu Mễ cứng rắn nói
"Tại sao ư? Bởi vì tôi ghét cô! Ghét cô ra vẻ một nhân viên hoàn hảo, ghét cô ra vẻ mình là người đơn thuần nhất! Nếu không phải là do cô cắt đứt, tôi cùng Lâm Khải bây giờ đã là một đôi. Đều là bởi vì cô, ngoài mặt giả bộ giống như thánh nữ, sau lưng lại đi câu dẫn Lâm tổng. Tôi chỉ là để cho đồng nghiệp nhận rõ bộ mặt thật của cô mà thôi."
"Cô thật là... cô nói hươu nói vượn, tất cả đều chỉ là phán đoán của cô."
"Cô cũng chớ làm bộ nữa, ngày đó cô thấy tôi vào phòng Lâm tổng, trong lòng cô liền không yên, không bao lâu đã tới gõ cửa, tôi liền biết là cô cố ý."
Tô Tiểu Mễ nhìn cô. Rốt cuộc hiểu rõ, thì ra là ngày đó cô ta vào phòng Lâm Khải là có ý đồ, mà cô lại đi phá hư chuyện tốt của Ngải Niệm Như.
"Hiện tại cô cũng đã rõ, biết rõ rồi thì đi đi!" Ngải Niệm Như lại một lần nữa đuổi các cô đi.
"Chuyện này vẫn chưa xong đâu, ngày mai ở công ty, cô nhất định phải cùng đồng nghiệp giải thích rõ, nếu không đừng trách tôi không khách khí." Tô Tiểu Mễ lần này không muốn tiếp tục nhịn nhục để giữ hòa khí nữa. Việc này xâm phạm đến tôn nghiêm của cô, cô nhất định phải nhận được một câu trả lời hợp lý.
"Được rồi, ngày mai hãy nói, hiện tại tôi muốn ngủ!" Cô lần nữa muốn đóng cửa. Đột nhiên, thanh âm Hạ Tử Vi vang lên cắt đứt hết thảy mọi hành động.
"Vương thúc thúc!" Hạ Tử Vi kinh ngạc nhìn Vương thúc thúc, hắn làm sao tới nơi này?
"Tử Vi, là con a!" Vương thúc thúc vẻ mặt có chút lúng túng.
Hạ Tử Vi đầu óc chuyển một cái, liên tưởng đến vừa rồi Ngải Niệm Như kêu Vương tiên sinh, cô lập tức hiểu rõ.
"Vương thúc thúc, bác tới đây có chuyện gì không?" Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.
"Bác tới tìm đồng nghiệp." Hắn đột nhiên vỗ đầu một cái, "Ai nha, con xem, bác nhớ lộn chỗ rồi, không phải là tầng lầu này."
Nói xong, hắn liếc mắt nhìn Ngải Niệm Như, rồi nhìn Hạ Tử Vi nói, "Hôm nào Vương thúc mời con ăn cơm, bây giờ bác có việc phải đi." Hắn giống như trốn tránh gì đó, vội vàng đi khỏi chỗ này.
Hạ Tử Vi quay đầu lại nhìn Ngải Niệm Như, cô hiểu được, nhưng là cô không thể nào tưởng tượng được Ngải Niệm Như lại dám làm chuyện như vậy.
"Ngải Niệm Như, cô còn trẻ lại xinh đẹp, thu tay lại đi!" Hạ Tử Vi muốn khuyên giải, nói.
"Tôi không biết cô muốn nói gì." Ngải Niệm Như đáp lời.
"Vương thúc thúc là ai tôi biết rất rõ, ông ấy đi tới nơi này cũng tuyệt không phải nhầm nhà, mà lúc cô mở cửa có gọi "Vương tiên sinh" chính là ông ta."
"Chuyện của tôi không cần cô quan tâm, tôi hi vọng các cô không đem chuyện này công bố ở công ty."
"Cô cũng không muốn đồng nghiệp trong công ty biết những chuyện không hay của mình. Vậy khi cô hãm hại Tiểu Mễ sao không nghĩ một chút cho cô ấy? Tại sao cô lại ích kỷ như vậy? Chuyện cô cùng Hà Kình ở công ty tôi cũng mắt nhắm mắt mở cho qua, dù sao cũng là chuyện của người khác. Nhưng bây giờ cô nhằm vào đồng nghiệp, nếu để cho mọi người trong công ty biết, thật không biết..."
"Câm mồm!"
"Dám làm còn sợ người khác biết?"
"Các người rốt cuộc muốn như thế nào?"
"Ngải Niệm Như, tôi không muốn quản cuộc sống riêng của cô, nhưng cô làm ảnh hưởng đến tôi. Yêu cầu của tôi là ngày mai tại công ty nói xin lỗi, hơn nữa giải thích cho mọi người biết tôi trong sạch, nếu không cô cũng đừng trách tôi. Cô làm những chuyện tùy tiện kia mọi người trong công ty cũng sẽ biết hết." Tô Tiểu Mễ đứng ở một bên nói.
Ngải Niệm Như tựa vào cửa, nhìn các cô, giọng nói có chút tái nhợt," Được, tôi sẽ trả lại trong sạch cho cô, nhưng hãy để tôi giữ một chút thể diện, cô không cần quan tâm tôi sẽ dùng phương thức gì, được không?"
Ngải Niệm Như nhìn cô, cuối cùng bổ sung," Tô Tiểu Mễ, coi như tôi cầu xin cô một lần có được không? Còn có, Hạ Tử Vi, tôi hi vọng hai người xem như chuyện ngày hôm nay không biết gì cả, có thể không? Tôi không muốn người của công ty biết, tôi thề, về sau tuyệt đối không làm tổn thương đến các người nữa."
Ngải Niệm Như đột nhiên cầu khẩn làm cho Tô Tiểu Mễ cùng Hạ Tử Vi cũng ứng phó không kịp. Đối với khẩn cầu của cô ấy, hai người cuối cùng cũng mềm lòng, chỉ cần cô đáp ứng trả lại trong sạch cho Tô Tiểu Mễ, như vậy cuộc sống riêng tư của Niệm Như, các cô cũng không muốn trông nom.
*********
Một tuần lễ sau, Ngải Niệm Như nghỉ việc, mà Tô Tiểu Mễ cũng được giải oan. Cũng trong tuần lễ đó, rất nhiều những nữ nhân viên độc thân cũng nhận được quà y như Tô Tiểu Mễ, đều thấy rất kỳ quái. Ngải Niệm Như nói với mọi người, đây là cô trước khi nghỉ việc muốn đùa giỡn một chút!
Một tuần lễ sau, ngoài chuyện Ngải Niệm Như nghỉ việc, còn có những chuyện tình lớn hơn đang phát sinh...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK