Mục lục
Boss Yêu Nghiệt Chớ Mập Mờ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tô Tiểu Mễ không nghĩ tới chính là, khách hàng Lâm Khải cư nhiên mang cô gặp chính là một vài quan to, cô cũng mới sâu sắc cảm nhận được những người đó hủ bại và giả dối đến cỡ nào.
Ở đó một khắc, cô thật sâu bày tỏ đồng tình với Lâm Khải, bởi vì cùng những người đó ăn a KIIII... Ai...!! Đối với Tô Tiểu Mễ mà nói, thật thống khổ.
"Lâm tổng, thật là tuổi trẻ tài cao, Dung Khoa quốc tế có nhân tài như anh thật là hiếm thấy, đến thảo luận mọi chuyện cũng cảm thấy dễ dàng hơn hẳn, uống một ly!" Một người trong đó ước chừng cùng tuổi với ba ba Tô Tiểu Mễ cười mị mị nói, sau đó rót một ly rượu mời Lâm Khải uống.
Tô Tiểu Mễ thấy Lâm Khải đã uống rất nhiều, hiện tại cô đang là phụ tá của hắn, liền cảm thấy cần thiết giúp hắn một tay.
Tô Tiểu Mễ hơi mỉm cười nói: "Lâm tổng có chút say, nếu như ngài không ngại, ly này tôi uống thay anh ta!"
Người kia từ đầu đến cuối quan sát cô mấy lần, sau đó mặt mày hớn hở nói: "Phụ tá của Lâm tổng rất hào sảng (hào hiệp + sảng khoái) a, có mỹ nữ nguyện ý uống rượu, tôi Trần Siêu thích nhất rồi, chưa bao giờ để cho mỹ nữ uống không đủ!"
Tô Tiểu Mễ không nghĩ quá nhiều, bưng ly rượu lên uống một hơi cạn sạch, Lâm Khải nhìn cô nháy mắt, cô lại hồ đồ không hiểu.
"Oa, xem ra tửu lượng của Tô tiểu thư không tệ, tôi đây rất thích uống rượu với mỹ nữ, đến đây... Rót đầy, rót đầy..." Người đàn ông kia vừa nói xong, lập tức có người rót đầy rượu cho cô.
Tô Tiểu Mễ nhìn Lâm Khải lần nữa, cô rốt cuộc hiểu rõ tại sao Lâm Khải lại nháy mắt với cô.
"Chúng ta sớm rút lui đi!" Tô Tiểu Mễ nháy mắt lại.
"Lúc này đi không thích hợp, miếng đất này chúng ta nhất định phải có, cẩn thận ứng phó, không cần một hơi nâng cốc uống cạn, kiên trì một chút nữa!" Ánh mắt Lâm Khải trả lời lại.
"Tô tiểu thư là người phương nam đi, người phương nam da mềm mại lại trắng nõn." Người kia có vẻ hơi say, đạo mạo ban đầu sớm ném qua một bên, giờ phút này trong mắt tất cả đều là sắc dục.
Tô Tiểu Mễ cũng mỉm cười, Lâm Khải ở bên cạnh cô, ánh mắt khẽ phiếm hồng, lại chưa từng rời tầm mắt khỏi cô, loại vẻ mặt này làm cho cô có chút bấn loạn.
"Tô tiểu thư, uống một ly này!" Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn
Cô quay đầu lại liếc mắt nhìn Lâm Khải, hắn không có lên tiếng, Tô Tiểu Mễ chỉ đành phải bưng ly rượu lên, uống một hơi, cô lúc này chính là một người uống rượu thành thục một hơi liền uống cạn, uống xong mới nhớ tới vừa rồi Lâm Khải giao đãi.
"Tô tiểu thư, tôi thích cô rồi đó, uống rượu thật là sảng khoái lại hào khí! Tôi thích! Tôi thích!" Trần Siêu một lúc liền nói mấy câu tôi thích.
Lúc này, Lâm Khải bưng ly rượu nói: "Thời gian không còn sớm, chúng ta uống một ly cuối cùng!"
Lời của hắn vừa dứt, Trần Siêu trực tiếp cắt đứt suy nghĩ của hắn: "Lâm tổng, gấp cái gì a, tôi còn chưa uống đủ với Tô tiểu thư đây."
Vừa nói, hắn tự mình rót rượu cho Tô Tiểu Mễ, tay của hắn mơn trớn tay của cô, cả người Tô Tiểu Mễ rung lên, nhìn ánh mắt sắc mị của Trần Siêu kia, cảm thấy ghê tởm.
Cô đem ánh mắt cầu cứu nhìn Lâm Khải.
"Như vậy đi, lần sau chúng ta cùng uống nữa, ngày mai Tô chủ quản còn phải đi công tác, quá muộn sợ sẽ không kịp chuyến bay." Lâm Khải ở một bên giải thích.
"Vậy thì thật là tốt a, ngày mai lên máy bay có thể ngủ bù nha, không cần đi làm, rất dễ dàng!"Trần Siêu lại lè nhè nói.
Sau khi Trần Siêu nói xong, rất ý vị nhìn Lâm Khải, sau đó nhìn Tô Tiểu Mễ, hướng về phía Lâm Khải cười. Ánh mắt như thế Lâm Khải sao lại không hiểu, lăo hồ ly này thật hạ tiện.
Hắn cười mà không nói gì, ám hiệu của Trần Siêu rõ ràng như vậy, Lâm Khải cũng không trả lời gì nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK