Nếu Đường Tăng không ngu ngốc thì sao lại không tin tưởng Tôn Ngộ Không thần thông quảng đại, có hỏa nhãn kim tinh, ngược lại là lỗ tai mềm đi nghe lời Trư Bát Giới nói.
Nếu Trư Bát Giới không ngu ngốc thì sao có thể đường đường là một Thiên Bồng Nguyên Soái mà ngay cả người hay yêu cũng không phân biệt được, lại còn động sắc tâm.
Không sai, hai người này làm thầy trò thật đúng là xứng đôi vừa lứa."Người đâu, kéo con heo này xuống nhốt cùng một chỗ với những con heo khác, đêm nay nướng mấy con, còn có thịt Đường Tăng, để cho tất cả chúng ta trường sinh bất lão". — Bạch Cốt Tinh từ trên cao nhìn xuống.
"Trường sinh bất lão".
"Trường sinh bất lão".
Đám tiểu yêu reo hò, háo hức muốn ăn thịt Đường Tăng, bọn họ lập tức kéo Trư Bát Giới xuống, đúng rồi, hiện tại hắn đã biến thành một con heo không thể nói chuyện.
Mặc dù không biết nói chuyện nhưng ý thức của hắn với tư cách là con người vẫn còn.
Nghe được đêm nay sẽ bị nướng ăn tươi nuốt sống, Trư Bát Giới lập tức sợ hãi, bởi vì vậy mà cả người không thể ngừng run rẩy.
"Các ngươi xem, con heo này béo bao nhiêu chứ, như này thịt của nó nhất định là rất ngon". — Tiểu Yêu vỗ vỗ thân heo nói, bọn họ cũng không biết con heo này là Trư Bát Giới, Bạch Cốt Tinh cũng không nói cho bọn họ biết.
Trư Bát Giới cực kỳ hoảng hốt, mắt heo đều mở to ra, trong lòng điên cuồng kêu lên: Không, không, ta không ngon, các người buông ta ra, ta là thần tiên, ta là Thiên Bồng Nguyên Soái.
Nhưng mà lời nói của hắn rơi vào tai đám tiểu yêu lại chỉ là tiếng kêu éc éc, đám tiểu yêu thấy heo giãu dụa lợi hại, thiếu chút nữa là chạy thoát, lập tức giận dữ rút ra một cây roi quất lên người Trư Bát Giới.
Trư Bát Giới kêu to một tiếng, âm thanh vô cùng thê lương.
Lại liên tiếp thêm mấy roi, Trư Bát Giới cũng không dám giãy dụa nữa, ngoan ngoãn bị đưa vào trong chuồng heo.
Vừa vào đã ngửi thấy mùi hôi thối ngút trời, trước mặt có hơn mười con heo, đực cái đều có.
Thân heo của Trư Bát Giới vừa mạnh vừa béo, có thể nói là "cao phú soái" bên trong giới heo.
Vừa đi vào hắn đã bị bốn năm con heo nái trong chuồng heo vây quanh.
Có lẽ do cùng là heo nên Trư Bát Giới có thể nghe hiểu lời chúng nó nói gì.
"A, có một mỹ nam tới, ta tuyên bố, hắn là của ta".
"Ngươi mơ đẹp thật, ngươi đã có ba trượng phu rồi, tiểu ca ca này là của ta".
"Mỹ nam, ta muốn sinh heo con cho ngươi".
"Ta cũng muốn, ta cũng muốn".
Đám heo nái không ngừng dùng mặt và thân heo vòm quanh Trư Bát Giới, trong mắt hiện lên ngôi sao nhỏ đầy ái mộ, bốn năm con heo nái vây quanh hắn, một màn này giống như một nữ nhân nhà lành bị mấy tên lưu manh côn đồ vây quanh đùa giỡn.
Trong mắt Trư Bát Giới tràn đầy vẻ hoảng sợ.
Nếu đổi mấy con heo nái trước mắt thành mấy mỹ nhân, hắn nhất định sẽ mừng như điên, nhưng trước mắt chính là heo nái nha, mặc dù bản thể của hắn cũng là heo, nhưng rốt cuộc vẫn không giống nhau.
"Các ngươi tránh ra, đừng hôn ta".
"Đừng tới đây, đừng lại đây".
"Aaa..."
Trong chuồng heo, có tiếng heo kêu vô cùng thê lương.
Tiểu Yêu nhìn thoáng qua, cười nói: — "Nếu con heo có thể giao phối với heo nái xong trước khi bị lên bàn ăn tối nay thì tốt rồi".
Đôi mắt của một con tiểu yêu khác sáng lên: — "Đúng vậy, đến đây, chúng ta nhốt nó và heo nái một chỗ".
Trư Bát Giới bị cưỡng chế nhốt cùng với heo nái, tâm như tro tàn, thà chết để bảo vệ sự trong sạch của mình, hắn rơi lệ trong lòng nói: Đại sư huynh, ngươi mau trở về, ta sai rồi, mau đến cứu ta đi.
Đường Tăng và Sa Tăng bị nhốt ở nơi khác cũng có cùng suy nghĩ.
"Sư phụ, chúng ta trách lầm đại sư huynh rồi". — Sa Tăng thở dài, trên mặt toàn là vẻ sầu khổ.
Danh Sách Chương: