“Ngươi là ai?” Trương Mỹ Huân giật mình, nhanh chóng bước sang một bên, căng thẳng nhìn Lam Tiểu Bố. Nhưng ngay sau đó sự nghi ngờ trong mắt cô đã biến thành không tin, "Ngươi là Lam Tiểu Bố?"
Lam Tiểu Bố chỉ đơn giản dịch dung mà thôi, mấy tháng trước Trương Mỹ Huân còn học cùng lớp với Lam Tiểu Bố, cũng không có gì lạ khi nhận ra.
“Đúng vậy, ta là Lam Tiểu Bố.” Lam Tiểu Bố mỉm cười, hắn cảm thấy nhận ra hắn cũng không thành vấn đề, đây là Hồ Châu, hắn sẽ liền tiến vào núi Côn Lôn. Trước khi bước vào, hắn muốn nhờ Trương Mỹ Huân nhắn cho Tô Sầm. Trương Mỹ Huân là bạn thân nhất của Tô Sầm, điều này Lam Tiểu Bố vẫn biết.
“Ngươi dịch dung làm cái gì??” Trương Mỹ Huân nói trong vô thức.
Lam Tiểu Bố nghi ngờ nhìn Trương Mỹ Huân, "Chẳng lẽ bên ngoài không có truy nã ta?"
Điều này hẳn là không đúng, hắn đã giết cháu trai của Cử Kiệt, và hắn ta chắc chắn bị truy nã. Hắn không tin rằng Cử gia sẽ tốt như vậy không đem chuyện hắn làm nói ra.
Trương Mỹ Huân lập tức nói: "Lệnh truy nã của ngươi đã được xóa bỏ, ngươi có thể lên Diễn đàn Giang Hồ để tìm hiểu ..."
Nói đến đây, Trương Mỹ Huân nhớ đến việc Lam Tiểu Bố dám giết ông nội và cháu trai của Cử Kiệt, trong tiềm thức lùi lại một bước. Bất quá cô nghĩ đến chính mình tới làm cái gì, nhanh chóng đứng lại.
Lam Tiểu Bố sửng sốt một chút, sau đó liền nhớ tới. Năm 2033, quốc gia này đã thông qua luật miễn trừ trách nhiệm hình sự. Những đoạn phim, tài liệu hắn ta đưa lên Diễn đàn Giang Hồ đủ chứng minh Cử gia đã phá hoại lợi ích của đất nước và nhân dân, mang tội nặng. Vì có bằng chứng như vậy, thì dù thân chủ có bị nghi ngờ hay không, vì đã trừ hại cho dân, mà đã trừ hại cho dân thì có thể vô tội. Nếu hắn ta có thể chứng minh một số điều, hắn ta chỉ là người bị hại phòng vệ, thì hắn ta có thể nhận được công lao lớn.
“Cử gia bây giờ thế nào?” Lam Tiểu Bố hỏi ngay. Hắn rất hài lòng vì những gì hắn đã làm đã có hiệu quả.
“Cử gia đã bị xóa sổ chỉ trong một đêm, và ta không rõ ai đã làm điều đó.” Trương Mỹ Huân háo hức nói, “Lam Tiểu Bố, ngươi chưa gặp Tô Sầm sao?
“Tô Sầm xảy ra chuyện gì vậy?” Lam Tiểu Bố đã bỏ lại hết mọi chuyện khi nghe thấy tên của Tô Sầm.
Trương Mỹ Huân càng lo lắng hơn khi nghe được lời của Lam Tiểu Bố, "Tô Sầm một mình đến tìm ngươi. Cô ấy đến Hồ Châu thì mất tin tức, bây giờ cô ấy đã bị liệt vào danh sách mất tích, ta..."
“Cái gì?” Lam Tiểu Bố cảm thấy đầu óc ong ong, Tô Sầm biến mất?
Khi Trương Mỹ Huân đang định nói gì đó, Lam Tiểu Bố đột nhiên thoáng thấy một bóng dáng quen thuộc trong mắt của mình, cái kia một thân hắc y, Lam Tiểu Bố tuyệt đối sẽ không nhận sai.
Hắn ta lập tức lấy ra một cái túi trong ba lô, nhét vào tay Trương Mỹ Huân, "Trương Mỹ Huân, ta đi tìm Tô Sầm, cái này giao cho ngươi, ta không cần nữa."
"A ..." Trương Mỹ Huân vừa nói ra chữ ah, liền phát hiện Lam Tiểu Bố đã vội vàng chạy ra ngoài. Cô vô thức mở túi vải ra, khi nhìn thấy trong túi vải có hơn trăm nghìn tiền mặt, cô càng thêm kinh ngạc, vội giật lấy túi vải đuổi theo ra ngoài.
...
"Ngươi là Lam Tiểu Bố? Ngươi không cần nói gì, cứ đi theo ta, nếu không, ngươi sẽ biết hậu quả." Nhìn thấy Lam Tiểu Bố vội vàng chạy tới, hắc y nhân không có vẻ gì là kinh ngạc, ngược lại xoay người tiến vào trong xe hơi.
Không chút do dự, Lam Tiểu Bố bước lên xe, ngay câu đầu tiên đã hỏi: "Bạn học Tô Sầm của ta có phải bị ngươi bắt đi?"
Trước khi bước vào cuộc đấu giá Thiên Âm, hắn đã nhìn thấy người đàn ông mặc đồ đen này. Người mặc đồ đen đã đợi hắn ở bên ngoài Đấu giá Thiên Âm mấy tiếng đồng hồ, nhưng đối phương lúc đó không quen hắn nên không ra tay ngăn cản hắn ta.
"Ngươi đến rất đúng giờ, nếu không, chúng ta sẽ dẫn bạn học nữ kia của ngươi đi. Nhân tiện, ta tên là Cơ Đầu, lần sau, ah..."
Lời nói của Cơ Đầu mới nói được nửa chừng thì đột nhiên bị kẹt lại, Lam Tiểu Bố đã nắm cổ hắn, "Không có lần sau, nói cho ta biết, bạn của ta bây giờ đang ở đâu?"
Trong mắt Cơ Đầu hiện lên một tia kinh hãi, nguyên khí trái đất bộc phát, dựa vào việc hắn đã tu luyện nhiều năm đã có nền tảng võ công thâm hậu, hắn cũng đã bước vào Tôi Kình Đoạn cách đây một tuần. Mà vừa rồi, hắn lúc nào cũng nhìn chằm chằm Lam Tiểu Bố, thậm chí có thể sẵn sàng nổ súng bất cứ lúc nào.
Nhưng mà như vậy, Lam Tiểu Bố túm lấy cổ của hắn, hắn ngay cả phản kháng đều không thể. Lam Tiểu Bố này mạnh đến mức nào? Chẳng lẽ đã vượt qua Tôi Kình Đoạn rồi. Cũng không rõ vượt qua Tôi Kình Đoạn là ở cấp độ nào.
"Uh, uh ..." Cơ Đầu uh vài lần mà không nói được lời nào.
Lam Tiểu Bố buông lỏng tay, Cơ Đầu ho khan vài tiếng rồi nhanh chóng nói: "Ta đưa ngươi tới đó, không phải thứ ta muốn bắt người, là Hậu Tướng của Sinh Ngạc Bang, Cốt Đinh..."
Lam Tiểu Bố buông tay, "Vậy thì dẫn đường đi."
Nếu Tô Sầm gặp bất kỳ tổn hại nào, hắn ta sẽ cho Sinh Ngạc Bang biết thế nào là hối hận.
...
Những gì Trương Mỹ Huân nói với Lam Tiểu Bố rất đơn giản, chỉ nói rằng Cử gia đã bị xóa sổ trong một đêm. Trên thực tế, bản thân Lam Tiểu Bố cũng không biết những công bố của mình đưa tới bao nhiêu oanh động, khiến Cử gia bị diệt môn chỉ trong một đêm đơn giản như vậy.
Vào ngày thứ ba sau khi Lam Tiểu Bố công bố video và thông tin, Cử gia đã hoàn toàn bị diệt, và ngay cả những thành viên Cử gia không ở Thâm Phủ cũng biến mất một cách khó hiểu.
Nhưng Lam Tiểu Bố nhiều video và tư liệu không xem qua, nhiều video cho thấy Cử gia chỉ là tay sai của Thiên Âm, trong video đó có rất nhiều tư liệu đen liên quan đến Thiên Âm.
Nhưng Thiên Âm khác với Cử gia, tầm ảnh hưởng của Thiên Âm lan rộng ra toàn thế giới, thậm chí nghe nói Thiên Âm có đội quân đánh thuê của riêng mình. Loại thế lực này, tuyệt đối không phải muốn diệt là diệt.
Tuy nhiên, hiện tại Thiên Âm cũng đang gặp rất nhiều rắc rối, nhìn bề ngoài thì họ là đấu giá hội công bằng và công khai nhất, lần nào cũng có thể bán được những thứ tốt, cấp cao nhất. Trên thực tế, một cách bí mật, Thiên Âm không biết đã làm bao nhiêu việc. Thiên Âm rất mạnh, nhưng có rất nhiều người đang đối phó với Thiên Âm, và Thiên Âm cũng quá bận rộn.
Điều khiến Thiên Âm nhẹ nhõm là những thứ đã bị rò rỉ trên Diễn đàn Giang Hồ chỉ một phần nhỏ. Điều này là do Cử Kiệt chỉ là người đứng đầu một chi nhánh của Thiên Âm, tất cả những gì bị rò rỉ ra ngoài đều là do Cử Kiệt chịu trách nhiệm. Nếu toàn bộ tài liệu đen của Thiên Âm bị lọt ra ngoài thì dù Thiên Âm có mạnh đến đâu cũng không cách nào dừng chân rồi.
...
Sinh Ngạc Bang thực lực hùng hậu, thậm chí đưa Lam Tiểu Bố đến Việt Thị trực tiếp bằng máy bay riêng. Sau đó, đưa Lam Tiểu Bố đến Tòa nhà Bạch Ngạc bằng máy bay trực thăng.
Việt Thị là một thành phố biên giới, tại đây loại người nào cũng có. Tòa nhà Bạch Ngạc không phải là tòa nhà cao nhất Việt Thị, nhưng nó là tòa nhà nổi tiếng nhất. Tòa nhà Bạch Ngạc là sản nghiệp của Sinh Ngạc Bang, và nó cũng là căn cứ của Sinh Ngạc Bang. Có một con Bạch Ngạc khổng lồ đứng trên quảng trường của tòa nhà, đây cũng là một trong những danh lam thắng cảnh ở Việt Thị được rất nhiều du khách chụp ảnh tại đây.
Lam Tiểu Bố bước vào tòa nhà từ mái nhà nên hắn không nhìn thấy con Bạch Ngạc khổng lồ.
Cơ Đầu, người dẫn đường, vẻ mặt ảm đạm, chưa bao giờ hắn phải chịu ủy khuất như vậy trước đây. Nghĩ đến cảnh Lam Tiểu Bố dùng tay tóm cổ mình lúc trước, trong lòng lại càng cảm thấy khó chịu. Chờ thứ đồ vật đem tới tay về sau, nhất định phải nhờ đại ca xử lý Lam Tiểu Bố, cho Lam Tiểu Bố biết hắn là ai.
Có nhân viên bảo vệ ngay lối vào thang máy trên tầng cao nhất. Hắn ta nhìn thấy Cơ Đầu và nói ngay lập tức, "Đại ca đã đợi lâu rồi."
Cơ Đầu chỉ gật đầu, nhìn lại Lam Tiểu Bố nói: "Ngươi đi theo ta, đừng nhìn nơi không nên nhìn, đừng nói cái gì không nên nói."
“Chỉ đường đi, đừng lải nhải trước mặt ta.” Lam Tiểu Bố dùng một chân đá vào chân sau của Cơ Đầu, Cơ Đầu lảo đảo tiến lên, vừa vặn nắm được cửa thang máy.
Lam Tiểu Bố hôm nay dám tới sào huyệt của Sinh Ngạc Bang, chỉ đoán rằng không ai trong Sinh Ngạc Bang có thể nghĩ thực lực của hắn đã vượt qua rất nhiều so với những nội kình võ giả bên trong. Sinh Ngạc Bang coi hắn ta như một nội kình võ giả, nhưng trên thực tế hắn chỉ còn một bước nữa là bước vào cảnh giới Tiên Thiên.
“Ngươi.” Cơ Đầu quay đầu trừng mắt nhìn, bảo vệ vô thức đưa tay vào bên trong người, nhưng thấy Cơ Đầu không có động tác, tay cũng không có lấy ra.
Cơ Đầu thực sự không có động tác, hắn chỉ nói 'Ngươi' với Lam Tiểu Bố, sau đó xoay người đi vào thang máy, hắn biết rằng Lam Tiểu Bố sẽ đi theo. Không cần phải gấp, hắn sẽ có nhiều cơ hội tra tấn Lam Tiểu Bố, vậy làm cho Lam Tiểu Bố đắc ý một hồi thì sao?
Thang máy mở ra, và lối ra là một cánh cửa dẫn đến phòng họp. Khi Lam Tiểu Bố đi theo Cơ Đầu vào phòng họp lộng lẫy này, trong phòng họp đã có bốn người ngồi rồi, còn một người đứng ở một bên, cũng không có ngồi xuống.
Ngồi ở phía trên là một người đàn ông hơi gầy, ánh mắt có chút quỷ dị, như có thể nhìn thẳng vào nội tâm người khác.
Cơ Đầu, người dẫn đường, tránh sang một bên, hai gãi đàn ông cường tráng không biết từ đâu xuất hiện ngay lập tức đứng phía sau Lam Tiểu Bố. Nhìn động tác của bọn họ, dường như bọn họ sắp nắm lấy cánh tay của Lam Tiểu Bố. Trước khi cả hai kịp ra tay, Lam Tiểu Bố nhấc chân nhanh chóng đạp hai cái.
Răng rắc! Răng rắc! Hai tiếng giòn tan vang lên, hai tên cường giả vừa đi phía sau Lam Tiểu Bố đã bị đá bay ra ngoài, thanh âm xương gãy làm cho ngươi nghe ghê răng.
Ngay cả khi hai người đã trải qua huấn luyện, cũng là nhịn không được hét lên.
Tiếng mở chốt bảo vệ vang lên, một khẩu súng lục nhắm vào Lam Tiểu Bố, chính là người đứng ở bên cạnh giơ súng. Lam Tiểu Bố nhìn chằm chằm vào khẩu súng lục, hắn có cảm giác với thực lực hiện tại, hắn có thể né tránh đạn.
Thật tiếc không nhìn thấy Tô Sầm, nếu nhìn thấy Tô Sầm thì Lam Tiểu Bố đã giết hắn từ lâu rồi, tại sao lại đứng đây nghĩ đến việc né đạn.