• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi Tô Sầm tỉnh dậy, cô thấy đang ở trong một căn phòng lớn của khách sạn, cô lập tức nhớ ra chuyện đã xảy ra trước khi ngất đi, vì vậy cô sợ hãi ngồi dậy.

  Khi biết rằng mình đã bình an vô sự, cô đã vô cùng hoảng hốt. Tại sao những người bắt cô lại để cô ở một khách sạn xa hoa như vậy? Lam Tiểu Bố như thế nào? Liệu hắn có bị giết bởi những kẻ sát nhân đó không?

  Tô Sầm lao xuống tầng một của khách sạn với tốc độ nhanh nhất, chân cô run lên vì đói. Nhưng cô không quan tâm đến điều đó, cô muốn biết ai đã thuê căn phòng này và liệu cô có còn ở trong tay những người đó hay không.

  Mười phút sau, Tô Sầm lê đôi chân yếu ớt trở về phòng, đây là khách sạn Cát Đốn, căn phòng dùng chính thẻ căn cước của cô để thuê. Vị trí hiện tại của cô không phải Việt Thị, mà là thành phố Cửu Nguyên, nơi tiếp giáp với Việt Thị. Cô rất muốn quay về Việt Thị để tìm hiểu tin tức của Lam Tiểu Bố, nhưng khi nhớ tới cảnh tượng đẫm máu, chân cô lại càng run lên.

  Nhìn xung quanh thấy túi xách đựng toàn bộ đồ đạc của mình, Tô Sầm lấy điện thoại di động ra sạc ngay.

  Khi mở máy lên, cô chưa kịp gọi điện thì điện thoại đã đổ chuông, là Trương Mỹ Huân gọi tới.

  Nghe thấy giọng nói của Tô Sầm, giọng nói đầy kích động của Trương Mỹ Huân run lên, "Tô Sầm, thật may vì cậu không có việc gì. Ta đã nói với gia đình cậu rồi. Ta nghĩ gia đình cậu đã báo cảnh sát rồi. Bây giờ cậu đang ở đâu?"

  "Ta đang ở Cửu Nguyên ..." Tô Sầm trả lời.

  "Không sao, không sao ..." Trương Mỹ Huân hiển nhiên rất nhẹ nhõm, "Cậu ngàn vạn không được đến Việt Thị, biết không? Một sự kiện lớn gây chấn động thế giới đã xảy ra ở Việt Thị ngày hôm qua."

  “Có chuyện gì vậy?” Tô Sầm còn đang ngẩn người, rõ ràng cô đang ở Việt Thị, nhưng khi tỉnh lại, cô đã ở Cửu Nguyên.

  "Cậu có biết Sinh Ngạc Bang? Quên nó đi, cậu chắc chắn không biết, ta cũng không biết Sinh Ngạc Bang là gì. Tin tức được đưa ra hôm nay, Sinh Ngạc Bang là một trong những bang phái lớn nhất ở Đông Nam Á. Một đại bang phái như vậy, ngày hôm qua ở căn cứ của họ, Tòa nhà Bạch Ngạc, toàn bộ bang phái đã bị xóa sổ, tên Bang chủ, Ngũ Tướng, Nhị thập tử, dù sao, ta cũng không rõ lắm, biên giới thực quá hỗn loạn. Cậu tranh thủ thời gian trở lại đi, nhân tiện, lúc ta đang tìm cô ở bệnh viện Côn Hồ, ta đã nhìn thấy Lam Tiểu Bố ... "

  “Cậu nói Lam Tiểu Bố đã đến bệnh viện Côn Hồ?” Giọng Tô Sầm run lên, cô đã nhìn thấy Lam Tiểu Bố trước khi hôn mê, sau đó tỉnh lại liền xuất hiện ở đây. Sinh Ngạc Bang? Không phải đám người đã bắt cóc mình ngày hôm qua là Sinh Ngạc Bang sao? Chính họ đã nói ra điều đó.

  “Đúng vậy, hắn sẽ về sớm thôi, cậu về Hải Dương trước đi.” Trương Mỹ Huân đương nhiên không biết Lam Tiểu Bố đã đi đâu, cô chỉ giục Tô Sầm mau trở về.

  ...

  Diễn đàn Giang Hồ lại dấy lên ồn ào, Sinh Ngạc Bang bị tiêu diệt.

  Quần chúng ăn dưa không thể giải thích được thì đang hỏi, Sinh Ngạc Bang là bang phái gì? Nó mạnh đến mức nào?

  Đối với những người bình thường, việc biết về Sinh Ngạc Bang thực sự rất khó. Nhưng những người ở Đông Nam Á thì không ai không biết về Sinh Ngạc Bang?

  Một số đại lão bàn phím bắt đầu phổ cập trên diễn đàn về Sinh Ngạc Bang là gì và sức mạnh của Sinh Ngạc Bang ra sao. Điều này thậm chí còn liên quan đến Thiên Âm cách đây không lâu, nhiều người đang so sánh, Sinh Ngạc Bang mạnh hơn hay Thiên Âm mạnh hơn?

  Việc Sinh Ngạc Bang bị tiêu diệt gây kinh ngạc đến nỗi ngay cả một sinh viên như Trương Mỹ Huân cũng biết về nó, vì vậy Thương gia hẳn sẽ không thể không biết.

  Lúc này sắc mặt Thương Hồng Trạch rất xấu, một lúc lâu sau mới nói: "Hữu Thủy, gọi Phi Hùng trở lại ngay lập tức. sự tình phương thuốc Thương gia chúng ra lui ra."

  “A?” Thương Hữu Thủy không nói chuyện, nhưng Thương Phương Kỳ lại a một tiếng, dò hỏi: “Gia chủ, nguyên khí của trái đất đã bộc phát, phương thuốc đó quá quan trọng đối với Thương gia của chúng ta, tại sao không muốn?

  Thương Hồng Trạch thở dài, " Chẳng lẽ ngươi còn không nhìn ra được sao? Là ai đã tiêu diệt Sinh Ngạc Bang?"

  “Ai vậy?” Phản ứng của Thương Phương Kỳ rất chậm, hoặc là hắn ta không biết thông tin về vấn đề này.

  Thương Hồng Trạch không trả lời, nhưng Thương Hữu Thủy ở bên nói: "Hẳn là Lam Tiểu Bố, không sai, Lam Tiểu Bố có thể tiêu diệt Sinh Ngạc Bang, rõ ràng hắn đã tu luyện đến tầng thứ cao hơn với sự trợ giúp của phương thuốc. Thương gia của chúng ta đi gây sự với hắn ta, chẳng phải là sẽ nối gót Cử gia sao? Chúng ta căn bản không có thù hận với Lam Tiểu Bố, sau khi Lam Tiểu Bố phát triển đến trình độ này, gia chủ làm ra lựa chọn thật đúng đắn."

  Thương Hồng Trạch gật đầu, "Đúng vậy, Lam Tiểu Bố không còn là chuyện chúng ta có thể xử lý, người này đã trở nên cường đại. Hơn nữa Thiên Âm cũng đang để ý chuyện này, chuyện của chúng ta rút khỏi vũng nước đục này càng sớm càng tốt. Haha, Để Thương gia chúng ta xem liệu Lam Tiểu Bố thắng hay Thiên Âm cuối cùng sẽ thắng."

  “Cho dù Lam Tiểu Bố có mạnh cỡ nào, so với Thiên Âm vẫn kém xa.” Thương Phương Kỳ vô thức nói.

  Thương Hữu Thủy lắc đầu, "Không nhất định, tuy rằng phương thuốc do Thiên Âm bán ra, nhưng hiện tại nó không nằm trong tay Thiên Âm. Đương nhiên, không loại trừ Thiên Âm đã ghi lại một bản, bây giờ đòi lại một bản này chỉ là không muốn để cho hắn truyền bá ra ngoài mà thôi. "

  ...

  Lam Tiểu Bố rất muốn vào dãy núi Côn Lôn ngay lúc này để tìm đĩa bay. Nhưng hắn biết rằng hắn vẫn còn một việc phải làm, đó là trước tiên hắn phải đến thành phố Đông Khánh, hắn phải xử lý sự tình Lâu gia.

  Có thể đối với Lam Tiểu Bố mà nói, kiếp trước Tô Sầm đã nợ hắn quá nhiều, nhưng đã là vợ chồng thì còn tính toán gì?

  Hắn từng nói nếu có kiếp sau hắn sẽ cưới Tô Sầm, nhưng giờ hắn ra đi, ly khai cái tinh cầu này và đến với mênh mang vũ trụ không biết đường về.

  Kiếp này hắn đã thất hứa, dù không liên quan gì đến Tô Sầm, hắn cũng không muốn để người vợ kiếp trước rơi vào tay Lâu gia. Nếu hắn không quan tâm đến vấn đề này, hắn sẽ không thể vượt qua rào cản này trong lòng. Hắn chỉ hy vọng sau khi rời khỏi trái đất, Tô Sầm có thể sống cuộc sống này một cách nhẹ nhàng và bình yên, không phải chịu những nỗi đau như kiếp trước.

  Căn bệnh của Tô Sầm ban đầu có thể điều trị được, nhưng chỉ vì không có tiền nên bệnh của Tô Sầm mới chậm rãi chuyển biến xấu. Chờ hắn đã có được năng lực nhất định về sau, tiền chữa bệnh của Tô Sầm đã là thiên văn sổ tự, cho đến khi chiến tranh hạt nhân bộc phát, hắn cũng không thể cứu được Tô Sầm. Chỉ cần hắn giúp Tô Sầm giải quyết những lo lắng trong cuộc sống này, với sức mạnh của Tô gia, Tô Sầm hoàn toàn sẽ không giẫm lên vết xe đổ.

  Đông Khánh đã được gọi là thành phố của cao nguyên từ thời xưa. Mặc dù độ cao so với mặt biển chưa tính là cao nhất, thậm chí hầu như không được xếp vào top 10, nhưng sự thịnh vượng của Đông Khánh cũng không kém cạnh các thành phố hạng nhất như Tân Thành và Thâm Phủ.

  Lâu gia kiếm được nhiều tiền nhờ khai thác khoáng sản, hơn nữa nhiều mỏ khai thác của họ không nằm ở Trung Quốc. Dù là mỏ khai thác ở châu Phi hay châu Úc, đều có bóng dáng của gia tộc bọn họ .

  Đến Đông Khánh muốn tìm Lâu gia thì quá đơn giản, Đông Khánh Lâu gia không ai không biết.

  Lúc này, Lam Tiểu Bố đang đứng bên ngoài Lâu gia, trong lòng có chút buồn rầu. Nếu đồng dạng giống như Cử gia, hắn ta có thể lẻn vào ban đêm. Ngay cả đồng dạng với Sinh Ngạc Bang, hắn ta cũng có thể đi vào hang ổ của Sinh Ngạc Bang.

  Nhưng Lâu gia thì khác, Lâu gia là một kiểu sinh hoạt gia tộc điển hình.

  Một tảng đá khổng lồ đứng sừng sững xuất hiện trước mặt Lam Tiểu Bố, trên đá có khắc ba ký tự lớn bằng vàng, Lâu gia thôn.

  Đúng vậy, Lâu gia vẫn là theo hình thức một thôn trang. Lâu gia thôn đều là người của Lâu gia, không có họ nào khác ở đây.

  Nhìn từ bên ngoài, tất cả đều là những biệt thự độc lập, điều này cho thấy sự giàu có của Lâu gia thôn từ một góc nhìn khác.

  “Ngươi đang tìm ai vậy?” Nhân viên bảo vệ ở cổng vào Lâu gia thôn thấy Lam Tiểu Bố đã quan sát ở đây một lúc nhưng không có đi đến, vì vậy hắn ta chủ động đi về phía Lam Tiểu Bố.

  Không có người đưa tới, thì không được phép vào Lâu gia thôn.

  “Người đứng đầu Lâu gia thôn là ai?” Lam Tiểu Bố quyết định thẳng thắn, hắn không thèm tốn thời gian nghĩ cách vào Lâu gia thôn và tìm Lâu Như Ngọc như thế nào. Thay vì dành thời gian đó, tốt hơn hết nên quang minh chính đại đi vào và đem sự tình đẩy ra nói.

  “Ngươi là ai?” Bảo vệ chau mày, lập tức đề cao âm điệu. Tên này thậm chí còn trực tiếp hỏi trưởng thôn của Lâu gia thôn, không biết hắn đến từ đâu?

  Lam Tiểu Bố nhẹ giọng nói: "Nhờ ngươi vào báo lại, nói Lam Tiểu Bố có chuyện muốn bàn, nếu không muốn truyền tin, hoặc là trưởng thôn không muốn gặp, ta liền rời đi ngay lập tức."

  Lam Tiểu Bố chắc chắn rằng sự tình hắn ta giết Cử Kiệt, trưởng thôn của Lâu gia thôn đã nghe về điều đó.

  "Ngươi là Lam Tiểu Bố? Bác sĩ Lam?" Nhân viên bảo vệ rùng mình, giọng điệu lập tức trở nên cung kính.

  Không nói đến trưởng thôn, hắn một cái bảo vệ cũng đã từng nghe nói qua Lam Tiểu Bố, đây nhất định là một cái tàn nhẫn nhân vật.

  Lam Tiểu Bố không trả lời, vừa rồi hắn đã rằng hắn là Lam Tiểu Bố.

  Nhân viên bảo vệ rõ ràng chỉ là vô thức hỏi thăm, không nghĩ tới Lam Tiểu Bố trả lời, lập tức nói: "Trưởng thôn của chúng tôi tên là Lâu Học Mậu, ngài chờ một lát, tôi lập tức giúp ngài thông báo một tiếng."

  Cái này là uy hiếp, hắn có thể ngăn trở người khác, nhưng cho hắn mấy lá gan cũng không dám ngăn trở Lam Tiểu Bố.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK