Sau khi đóng cửa khoang sinh tồn, Lam Tiểu Bố bắt đầu quan sát đĩa bay. Cổ Đạo cho đã ăn quá no bụng, đã ngủ rất say ở một bên.
Không gian đĩa bay không hề nhỏ, có chỗ ngủ, cửa sổ quan sát ngoài tinh không. Ở góc đĩa bay, Lam Tiểu Bố tìm thấy một thanh trường đao cực kỳ sắc bén. Ngay khi thanh trường đao ở trong tay, Lam Tiểu Bố đã biết nó được làm từ Tinh Chinh. Vật liệu này không được tìm thấy trên Trái đất, nó là một sản phẩm của người ngoài hành tinh.
Sau khi lượn một vòng trong không gian đĩa bay, Lam Tiểu Bố lại ngồi vào phòng điều khiển, "Theo tốc độ của Côn Lôn, để rời khỏi hệ Ngân Hà phải mất vài năm. Nếu so sánh thì là tốc độ ánh sáng cùng tốc độ của Côn Lôn căn bản cũng không phải là một cái khái niệm. Trên thực tế Tiểu Bố rất rõ ràng rằng đây không phải là vấn đề về tốc độ, mà là vấn đề về quỹ đạo không gian.
Khi tốc độ vượt quá tốc độ ánh sáng, không gian có thể bị gấp lại. Và khi càng vượt quá tốc độ đó, nó càng gấp lại nhiều hơn. Khoảng cách một năm ánh sáng, nếu không gian có thể gấp lại, có thể đi với vận tốc ánh sáng, có thể đạt được trong vài ngày, thậm chí vài giờ. Tất nhiên, đây là một nghịch lý. Theo kiến thức mà Lam Tiểu Bố có được, trên lý thuyết nếu thấp hơn tốc độ ánh sáng, quỹ đạo không gian không thể gấp lại được. Không gian gấp không được, cái kia khoảng cách một năm ánh sáng với vận tốc ánh sáng cũng không có khả năng vài ngày liền đạt tới.
Sự gấp khúc không gian rất huyền ảo. Một khi vượt qua sự gấp khúc không gian, vị trí của ngươi có khả năng sẽ cách xa với vị trí ban đầu hàng vạn dặm.
Lam Tiểu Bố nhàm chán, thản nhiên hỏi: "Côn Lôn, nếu chúng ta cứ đi như thế này, chúng ta sẽ rất lâu mới rời khỏi hệ Ngân Hà. Ngươi có thể rời khỏi Ngân Hà nhanh hơn bằng cách sử dụng bước nhảy không gian được không?"
Côn Lôn trả lời ngay lập tức: "Có thể, nhưng Côn Lôn chỉ là sản phẩm của nền văn minh khoa học công nghệ bậc năm, việc tính toán quỹ đạo trong không gian gấp khúc sẽ không hoàn hảo. Nếu như bước qua không gian gấp khúc, chúng ta có khả năng sẽ lạc vào vũ trụ bao la. Cũng có khả năng bị sai chỗ khiến không gian xoắn thành bã vụn."
Lam Tiểu Bố chỉ do dự một chút nói: "Côn Lôn, mặc kệ có hay không hoàn hảo, chúng ta hiện tại liền rời khỏi không gian hệ Ngân Hà."
Theo tốc độ và phương thức di chuyển của Côn Lôn ra khỏi Dải Ngân hà hiện tại, nhanh thì mất bảy tám năm, chậm thì có thể mất hàng chục năm. Rất có thể hắn đã chết trên đĩa bay vì thời gian quá lâu. Mặc dù linh hồn của hắn vẫn còn sống, nhưng ý nghĩa của cuộc sống như thế này còn gì ...
Về phần xoắn thành bã vụn, chỉ có thể nói là hắn xui xẻo.
Không đúng?
Lam Tiểu Bố chợt nhận ra có gì đó không ổn, chưa kịp định thần xem có chuyện gì, Côn Lôn đã nói: "Kích hoạt thông đạo không gian gấp khúc và đổi hướng di chuyển..."
Côn Lôn có chút rung động lắc lư, nhưng Lam Tiểu Bố hoàn toàn không quan tâm. Lúc này, sống lung hắn lạnh ngắt, da đầu có chút tê dại.
Hắn nhớ ra một sự tình khủng khiếp, đó là khi hắn giảo sát linh hồn của Rian, và nuốt chửng toàn bộ kí ức của Rian. Tại sao hắn không thể dùng thủ đoạn kim châm linh hồn?
Khi linh hồn của Rian muốn đoạt xá hắn ta trước đó, hắn ta đã sử dụng một lần thủ đoạn kim châm linh hồn khiến hắn ta ngất đi. Sau đó, khi tỉnh dậy, hắn ta bị một nhát đâm linh hồn lần thứ hai.
Nói một cách hợp lý, hắn ta đã tiếp nhận tất cả ký ức của Rian, loại thủ đoạn này hắn cũng biết mới phải. Cho dù quá trình hấp thu trí nhớ thiếu một ít, vẫn còn vài mảnh rời rạc, nhưng thực tế hắn không có nửa điểm ấn tượng. Điều này khiến Lam Tiểu Bố nhớ lại một sự việc trước đây, Rian đến đây để tìm địa tinh, và địa tinh chính là trái đất. Mục đích cuộc tìm kiếm Trái đất của Rian là gì? Hắn không thể tìm được những ký ức này.
Nếu chính bản thân Rian cũng không biết mục đích tìm kiếm Địa tinh để làm gì, vậy hắn đến để làm gì vậy?
Kí ức về hai chuyện trọng yếu đã bị phá vỡ, và chỉ có hai khả năng: Thứ nhất, khi hắn chiến đấu với linh hồn của Rian, một phần kí ức của hắn đã bị mất. Thứ hai, Rian vẫn còn sống, lý do tại sao hắn ta không nhận được thông tin này là vì thông tin này quá quan trọng, Rian buộc phải cưỡng ép khóa trí nhớ của hắn ta lại.
Cái thứ nhất khả năng không tồn tại, hắn chắc chắn rằng tất cả ký ức của Rian đã bị hắn nuốt hết. Khi hắn ta có được trí nhớ của Rian, đích thực là hắn ta đã mất đi một bộ phận. Nhưng cho dù không hoàn chỉnh, vẫn có một số mảnh vỡ, không phải ngẫu nhiên mà hai thứ quan trọng đều bị mất đi, thậm chí một mảnh vụn nhỏ nhất cũng không tồn tại. Chỉ có khả năng thứ hai, đó là Rian vẫn còn sống.
Lam Tiểu Bố giờ phút này đâu còn quan tâm đến việc chiếc đĩa bay có bị không gian gấp khúc xoắn diệt hay không? Hiện hắn đang rất lo lắng. Nếu không tìm thấy dấu vết của linh hồn Rian, trái đất vẫn còn trong tình trạng nguy hiểm.
Nhưng hắn sẽ không tìm kiếm trong Tử Phủ của mình, chỉ có thể dựa vào cảm giác của mình.
Không, hắn ta vẫn còn một thủ đoạn khác, đó là xé rách linh hồn hắn ta. Thủ đoạn này đã được học khi Rian đoạt xá hắn ta. Bây giờ hắn không thể tìm thấy nơi linh hồn của Rian được cất giấu, nhưng hắn ta có thể xé nát linh hồn của chính mình. Rian là sự tồn tại của linh hồn, ngay cả khi hắn chưa chết triệt để thì có thể vẫn tồn tại trong linh hồn của hắn.
Lam Tiểu Bố đối với chính mình rất tàn nhẫn, trước tiên cầm lấy mấy lọ nguyên tố linh dược đặt ở bên người, sau đó không chút do dự xé nát linh hồn của mình.
Cơn đau kinh hoàng ăn sâu vào xương tủy khiến Lam Tiểu Bố hét lên một tiếng chói tai, toàn thân chấn động, cơ bắp triệt để biến dạng.
“Chủ nhân, có cần Côn Lôn giúp không?” Đĩa Bay Côn Lôn hỏi ngay sau khi nghe thấy giọng hét của Lam Tiểu Bố.
Lam Tiểu Bố run giọng nói: "Tăng tốc rời khỏi hệ ngân hà nhanh hơn, đừng lo lắng cho ta, ngươi chỉ cần đi càng xa càng tốt, nếu ta mất mạng, nhất định phải tiến vào không gian điệp gia, tự động hủy diệt mọi thứ ... "
“Vâng.” Côn Lôn đáp lại, sau đó không còn một tiếng động.
Lam Tiểu Bố lại xé nát linh hồn của hắn, đau đớn kinh hãi khiến Lam Tiểu Bố hôn mê bất tỉnh. Khi nói đến sự tra tấn của linh hồn, trừ phi tử vong, nếu không là tuyệt đối sẽ không hôn mê.
"Một lần, hai lần..."
Lam Tiểu Bố mặt tái nhợt như tờ giấy, hai mắt đỏ hoe, lăn lộn trên đĩa bay. Cổ Đạo bị đánh thức, ngây người nhìn Lam Tiểu Bố.
Trải qua vô số lần xé nát linh hồn của hắn, cuối cùng Lam Tiểu Bố cũng phát hiện ra có gì đó không đúng, có cái gì đó trong sâu thẳm thần thức của hắn không thể chạm vào, bởi vì hắn liên tục xé nát linh hồn của hắn, khiến cho điểm không thể tiếp xúc được bộc lộ ra đến.
Xé rách cho ta …
Lam Tiểu Bố hầu như không do dự, hắn đã chịu đựng nỗi đau kinh hoàng như vậy, hiện tại lại phát hiện có gì đó không thích hợp, làm sao có thể dừng tay?
"A ..." Một tiếng thét chói tai truyền đến từ sâu trong tâm trí Lam Tiểu Bố, nhưng Lam Tiểu Bố lần này cảm thấy thoải mái hơn, hắn lại càng điên cuồng xé rách nơi sâu trong ý thức mà hắn không thể chạm tới.
"Dừng lại ... nếu giết ta, ngươi cũng không thể sống sót ..." Giọng nói của Rian vang lên.
Thay vào đó, Lam Tiểu Bố thở phào nhẹ nhõm, tiếp tục xé rách, sau đó thôn phệ.
Không ít ký ức vọt tới, cho dù đại não đau như sắp nứt ra, Lam Tiểu Bố lại cảm thấy khắp thân thể nhẹ nhõm, sự nhẹ nhõm này không phải thể xác, mà là tinh thần.
Một ngày sau, Lam Tiểu Bố ngồi dậy, cầm một lọ nguyên tố linh dược lên uống một hơi, sau đó nhắm mắt lại bắt đầu cảm nhận được những mảnh ký ức mới nhận được.
Trong vũ trụ có hai chủng tranh chấp, một là phát triển văn minh khoa học kỹ thuật làm chủ tuyến, hai là phát triển văn minh tu tiên làm chủ tuyến.
Khi nền văn minh khoa học và công nghệ tiếp tục nâng cao tuổi thọ của con người, nền văn minh tu tiên bị đình trệ, khiến nhiều nhân loại sinh tồn trong vũ trụ nghĩ rằng nền văn minh tu tiên đã đạt đến kỷ nguyên diệt vong, và chỉ có khoa học và tiến bộ công nghệ có thể khiến nhân loại tiến xa hơn.
Rian đến từ tinh cầu văn minh khoa học công nghệ ngũ cấp, Xích Lôi Tinh. Ở tinh cầu văn minh khoa học kỹ thuật, người ta không khuyến khích việc tu tiên, trong hoàn cảnh bình thường, việc tu tiên là một vết nhơ.
Nhưng cha của Rian là Đại đế của Đế quốc Tieyi, đệ nhất đế quốc của Xích Lôi Tinh, con trai của một người quyền lực như vậy nếu muốn tu tiên đương nhiên không ai dám ý kiến. Và ngay cả Rian cũng không phải quang minh chính đại tu tiên. Hắn là dùng tu võ làm cơ sở, tìm kiếm tu tiên văn minh.
Sau khi Rian đến Uẩn Đan Cảnh, hắn ta biết được một bí mật lớn, nơi sản sinh ra nền văn minh tu tiên chính là trên Địa tinh. Đã có vô số nhân vật trong truyền thuyết trên Địa tinh, thậm chí có Thánh Nhân tồn tại. Tuy nhiên, một trận Chư Thần đại chiến trong vũ trụ nổ ra, những nhân vật cực kỳ cường đại với thọ nguyên vô hạn này đã biến mất, thậm chí còn trở thành truyền thuyết. Nền văn minh tu tiên cũng theo đó đoạn tuyệt, chỉ có một số mảnh vụn của kiến thức tu tiên lưu truyền đến trong vũ trụ.
Muốn tu luyện lên cảnh giới cao hơn, hoặc muốn tìm phương pháp tu luyện chân chính thì phải tới Địa tinh, chỉ khi tìm được truyền thừa của nền văn minh tu tiên trên Địa tinh thì mới có tư cách tiến vào tầng cao hơn. .
Rian đến Trái đất để tìm chính thức truyền thừa của nền văn minh tu tiên. Điều hắn không ngờ là khi đến Trái đất, thi cốt đã lạnh, chỉ còn lại một linh hồn. Kết quả là khi linh hồn đoạt xá Lam Tiểu Bố, hắn lại bị Lam Tiểu Bố giảo sát.
Lam Tiểu Bố thở phào nhẹ nhõm, hắn không chỉ tìm ra bí mật về hành trình tới Trái đất của Rian, mà còn tìm ra phương pháp tu luyện kim đâm linh hồn. Chính xác mà nói, đây không phải là kim đâm linh hồn, mà là Đoán Hồn Thuật.
Đoán Hồn Thuật là phương thức rèn luyện hồn phách, khi tu luyện đạt nhị giai có thể ngưng tụ linh hồn chi lực hóa thành châm đến công kích đối thủ, chiêu này còn được gọi là Thần Hồn Thích.
Rian đã tu luyện đến Nhị giai, nhưng đọc qua trí nhớ của Rian, muốn đem Đoán Hồn Thuật tu luyện tới Nhị giai rất khó. Lý do tại sao Rian tu luyện tới Nhị giai là bởi vì Rian không ngừng tăng cường linh hồn của chính mình bằng thôn phệ linh hồn của người khác. Nguyên nhân khiến người hái thảo mộc trong đĩa bay chết trước đó là do hồn phách của hắn ta đã bị linh hồn của Rian thôn phệ.
Đây cũng là lý do tại sao tuổi thọ của Rian đã đến, nhục thể của hắn đã tử vong, nhưng linh hồn của hắn ta vẫn còn sống. Sau khi Đoán Hồn Thuật đạt đến Nhị giai, nó có thể tồn tại từ 150 đến 180 năm. Không chỉ vậy, sau khi tu luyện Đoán Hồn Thuật, vô luận là trí nhớ hay lý giải đều sẽ được cải thiện gấp trăm lần ngàn lần. Chính vì vậy, những mảnh ký ức còn sót lại sau cái chết của Rian gần như đã hủy diệt Lam Tiểu Bố.
Nghĩ đến đây, Lam Tiểu Bố âm thầm nghĩ mà sợ. Trên thực tế, ý chí của hắn ta cực kỳ mạnh mẽ, còn Rian thì quá mức suy yếu. Nếu không, hắn sợ rằng mình sẽ không thể ngăn cản Rian đoạt xá.