Mục lục
Dị Thế Tà Quân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Đường Nguyên đột nhiên mím môi cười. Sau một lúc mím môi cười, tựa hồ không khống chế nổi liền giơ tay bị lấy miệng, cười đến cả người run rẩy. Sau một lúc nữa tựa hồ không thể khống chế mà gập cả người lại mà cười.

Đường Nguyên trong khoảng thời gian này được Quân đại thiếu soi sáng, tựa hồ cỏ vẻ trò giỏi hơn thầy. Bởi vậy người khác nghe không hiểu mấy câu này của Quân đại thiếu gia, chứ Đường mập thì hiểu quá rõ ràng, hỏi sao hắn không cười chứ.

Mấy người không rõ trắng đen thì lại nhìn hắn cực kỳ khinh thường.

Tên Đường mập này quả thật chẳng có nghĩa khí, hắn là một bọn với Quân Mạc Tà, giờ phút này thấy tên kia xấu mặt mà hắn lại tõ vẻ vui sướng khi thấy người ta gặp họa! Mức độ nhân phẩm của tên này, quả thật là khiến người ta khinh bỉ.

- Quân công tử tài hoa xuất chúng như vậy, há có thể nhận thua vậy sao? Bất kể như thế nào cũng không thể không đem một bài thơ của mình ra cho mọi người đánh giá chứ.

Tên Hàn Chí Đông lúc nãy thấy vậy liển nhảy ra hò hét cổ động, hắn muốn làm mọi cách để cho Quân Mạc Tà lần này phải xấu mặt một lần.

- Chẳng lẽ Quân công tử không muốn cùng chúng ta tỉ thí trận này sao?

Mai Cao Tiết lạnh lùng nhìn hắn.

- Quân tam thiếu là người trong gia đình mê võ, không hiểu biết văn chương cũng là điểu khó tránh.

Một tài tử của Văn Tinh thư viện ha hả cười đắc chí, nhìn thấy Quân Mạc Tà xấu mặt khiến hắn cực kỳ thấy thoải mái.

- Nếu nhận thua, cũng là chuyện trong dự liệu của mọi người mà, chẳng lẽ mọi người còn cảm thấy bất ngờ sao?

Lời vừa nói ra, tựa như một câu chuyện cười siêu cấp, Khiến cho kẻ muốn cười lẫn kẻ không muốn cười đều cất tiếng cười to, trong tiếng cười mang đầy ý giễu cợt.

Thật sự ta rất khinh thường các ngươi!

Những lời này Quân Mạc Tà đương nhiên sẽ không nói ra. Có điều các ngươi muốn bị chửi, bổn công tử không cố gắng lấy hơi chửi một trận thì cảm thấy rất xin lỗi các ngươi rồi.

Quân Mạc Tà hừ lạnh một tiếng, ra vẻ xúc động nói:

- Nếu các vị tỏ vẻ cung kính như vậy, mà bổn thiếu gia từ chối thì bất kính, phải xấu hổ một phen rồi. Có điều, chuyện "Nghiên cứu học vấn" là chuyện cho tới bây giờ bổn thiếu gia chưa từng làm qua. Vậy cũng không làm một bài thơ như đề bài, mà tùy tiện "ngâm" một khúc góp vui cho mọi người vậy.

-Tùy tiện "ngâm" một khúc? Quân công tử quả thật là có tài. Giơ tay nhấc chân liền đã thành thơ. Bội phục. Bội phục.

Lại là Hàn Chí Đông, từ khi hắn đấu câu đối mà thua liền hận lên Quân Mạc Tà. Nếu không phải Quân Mạc Tà, mình tại sao sẽ chật vật như thế? Nếu là vì vậy mà mất đi tiền đồ, liền chẳng khác gì là bị Quân Mạc Tà hủy đi cả đời mình!

Hiện giờ có cơ hội báo thù, như thế nào có thể buông tha? Giờ phút này hắn sớm không phải vì chuyện thắng thua của Văn Tinh thư viện, mà là vì bản thân muốn mượn cớ cho hả giận.

- Văn Tinh thư viện, tài tử.

Quân Mạc Tà nghiêng đầu cười cười, đột nhiên thốt ra một câu với ý vị sâu xa:

- Đều có "Nhân phẩm" như vậy sao? Tại sao ta cảm thấy rằng còn không bằng lúc ta đây cưỡi ngựa chạy rông, khi nam bá nữ, làm một tên ăn chơi trác táng không có việc xấu nào không làm đây? Người như vậy mà chính là nhân tài mới xuất hiện của Văn Tinh thư viện chuẩn bị tiến cử cho quốc gia sao? Ta không rõ, với cái tính "Làm chúa một phương" đó có thể mỗi ngày làm chú rể, hàng đêm đổi một cô dâu không chứ?

Những lời này của hắn nhẹ nhàng nói ra, tựa hồ là vô tình mà nói, cũng tựa như lời chửi đổng. Nhưng có câu người nói vô tình, người nghe hữu ý. Một đạo linh quang chợt lóe lên trong mắt Hoàng đế bệ hạ, hắn mặt liền biến sắc rồi lại lâm vào trầm tư ngay sau đó.

Các vị các đại lão cũng đều ngẩn người ra, tựa như có suy nghĩ gì.

Ở một khắc này, tất cả mọi người là không hẹn mà cùng nhớ tới, bao năm qua mỗi kỳ Kim thu tài tử yến, ở phương diện hiếu thắng thì phe Văn Tinh thư viện lúc nào cũng thể hiện mãnh liệt nhất.

Lập tức ánh mắt trầm tư của mọi người đều chuyển đến trên người Quân Mạc Tà, người nầy đến tột cùng là vô tâm mà nói ra? Hay là cố ý chỉ ra đây?

Mà nhìn xuống dưới kia thì càng làm cho người ta thất vọng. Cái vẻ mặt của đám văn nhân kia, quả thật là vừa hèn mọn vừa bỉ ổi quá rồi.

Nói xong một câu, Quân Mạc Tà vừa nhíu mày vừa chậm rãi bước ra khỏi chỗ của mình. Cổ hắn nghếch lên thể hiện một bộ dáng vô cùng điệu đà, tỏ vẻ như hồi nãy mình có nói gì đó không ta.

Hắn chân đi hai hàng, kết hợp với cái eo lắc lư và cái mông đưa đẩy, trông không khác dáng đi của Donal Duck là mấy.

Sau đó hắn tiếp tục bước tới, tay trước đưa lên tay sau hạ xuống, một đằng đưa ra sau lưng thì tay kia co lại trước ngực. Động tác vừa đi vừa lắc của hắn nhìn thì thấy có vẻ cứng nhắc như khúc gỗ, lại khá là trôi chảy, vừa kỳ quặc lại vừa tự nhiên.

Nếu như có thêm một người trái đất xuất hiện ở đây, chắc chắn sẽ lập tức nhận ra điệu bộ đó chính là những bước nhảy thành danh của siêu sao Michael Jackson "Moonwalk, Robot". Hai đại tuyệt kỹ này được kết hợp lại làm một, lần đầu tiên ra mắt công chúng ở thế giới này.

(ND: Thái không bộ = Moonwalk hay trượt về sau là một điệu nhảy thể hiện hình ảnh người vũ công đang làm động tác như bước về phía trước trong khi thực ra người đó đang di chuyển về phía sau.:0 (106):

Ky giới bộ = Robot dance, một điệu nhảy bắt chước hoạt động của robot:69:)

Nếu có một fan hâm mộ của MC ở đây, chắc hẳn sẽ rú lên kinh ngạc: Xem hai tay vung vẩy này, quả thật y như là chạm điện nha. Xem cái cổ gật gù lên xuống, quả thật là trâu bò mà. Còn về bước đi, ặc ặc! Phải nói là linh hồn Michael Jackson chứ không phải Quân Tà đã nhập vào Quân Mạc Tà mới đúng.

Chậc, đáng tiếc, đáng tiếc là ở cái thế giới này đào không ra một kẻ am hiểu nghệ thuật, khiến cho Quân đại thiếu gia có cảm giác đang múa lửa trước mắt người mù rồi. Có tài mà không gặp thời a, hazzzzzz…!

Có điều giờ lão tử sắp chửi ầm lên, cần quái gì nói đến hình tượng sao? Tất nhiên là càng hư hỏng càng tốt! Lão tử cũng chẳng mong chờ mấy kẻ không dám khai trình độ văn hóa của mình kia đứng ra ủng hộ, hôm nay nếu không chửi cho sướng miệng, lão tử nhất định sẽ không thèm về nhà!

Nhìn thấy mọi người ở đây đang cố thể hiện bộ mặt nghệch của mình ra, không ngờ còn có thêm cảm giác không đành lòng nữa: Tên tôn tử này của Quân Chiến Thiên thật sự là kẻ dở hơi khó gặp, Quân gia sao mà "sản xuất" được một tên "hàng hiếm" này? Quả thật hết chỗ nói rồi.

Liền tại lúc này, chỉ thấy cái eo của Quân đại thiếu lúc la lúc lắc, cả người đang ở động tác cứng ngắc như là điện giật, tay phải giựt về như bị người ta rút gân, sau đó bàn tay làm một cái thế "Lan hoa chỉ" (ND: Bàn tay duỗi ra, sau đó ngón giữa co lại chạm vào ngón cái, tư thế yêu thích của mấy tên bóng lại cái:00 (12):). Sau đó hắn búng tay cái tách, tay trái đưa về che ở dưới rốn, eo đưa ngang, dùng ánh mắt "quyến rũ" bắn ra tứ phía.

Không phải không thừa nhận, nếu động tác này của Quân đại thiếu gia mà biểu diễn trước công chúng của kiếp trước, quả là hàng thật giá thật còn hay hơn cả mấy tên vũ công nổi tiếng thế giới. Mấy động tác này nếu không có bản lĩnh vững vàng chắc chắn làm không nổi. Còn nếu có kẻ nào thắc mắc nguyên nhân Quân đại thiếu gia sao lại làm được hả? Chỉ cần ngươi có được một phần thân thủ như Quân đại thiếu gia, ngươi liền có thể làm được thực dễ dàng.

Nhưng hỡi ôi, những động tác yêu cầu độ khó cao, những động tác tràn đây tính nghệ thuật thời đại này, trong mắt những tên "Chày gỗ" này thì…

Bọn họ trực tiếp liên tưởng đến những động tác vận động trên giường, mà ngay cả đám đàn bà con gái kia cũng không ngoại lệ.

Họ chằm chằm nhìn vào động tác kích thích của các bộ phận nửa dưới thân kia vừa bình phẩm "Quả thực là rất khó coi rồi!"

Đã vậy, Quân Mạc Tà vừa lắc vừa hú, lại tựa như những tiếng rên rỉ quái dị, khiến cho cả nhóm công chúa lẫn các vị tài nữ đang có mặt ở đây đều mặt đỏ tai hồng, hầu như đều thầm mắng "Tên này thật sự là rất vô sỉ hạ lưu, lại có thể trước mặt nhiều người như vậy mà làm trò khiêu khích chúng ta"

Độc Cô Tiểu Nghệ hai mắt phún lửa, Linh Mộng công chúa mặt mày trắng bệch, hai nàng đều có một loại khát vọng: lập tức đứng ra xô hắn ngã xuống, rồi hăng hái đạp lên mặt hắn một hồi! Thật là quá mất mặt, quá xấu hổ! Quả thực chính là làm bại hoại thuần phong mỹ tục mà.

-"Muốn nói chuyện tình cảm với anh.

- Không xinh đẹp đừng tới.

- Đừng nói chuyện yêu đương cùng anh!

- Anh vốn là người rất xấu!

- Cũng đừng yêu thầm anh!

- Anh chính là truyền thuyết.

- Đừng có trêu chọc anh!

- Anh làm mày hộc máu

Dị Thế Tà Quân

Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ

Quyển 3: Thiên Phạt sâm lâm

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK