- Đã đến đây rồi cớ sao lại vội vã rời đi? Ở lại đây thêm một lát đi!
Một âm thanh buồn bực cất lên:
- Trần đại công tử, thân là gia chủ của nơi này, ngươi cũng cần cho ta một cái công đạo chứ!
Trần Thần hừ lạnh một tiếng nói:
- Cẩn thận!
Lời này hắn nói chính là hướng tới Quân Mạc Tà.
Quân Mạc Tà vừa mới bay ra, trước mặt đã có hai thân ảnh đón đường!
- Cẩn thận? Không cần phải cẩn thận, đại thúc ta đi!
Quân Mạc Tà thanh âm cười to, ngửa bàn tay ra, bang bang hai tiếng, hai đạo nhân ảnh giống như bóng cao su thông thường dội ngược lên trời, ở giữa không trung lần lượt phun ra hai ngụm máu tươi, mà thân ảnh Quân Mạc Tà đã muốn nhảy lên trên đỉnh lâu!
Kế hoạch đã được bày ra từ trước, lâm trận Trần Thần đột nhiên trở mặt, không những làm Tam Đại Thánh Địa và những người còn lại của Trần gia bất ngờ, tất cả đều nằm ngoài dự tính, thậm chí cả Quân Mạc Tà cũng có chút trở tay không kịp! Trần Thần phản bội, đối phương tất nhiên đại loạn, nhưng Quân đại thiếu gia sớm vạch ra kế hoạch, cũng mặc kệ mà làm!
Cái gọi là ném chi lấy đào, báo chi lấy lý, Trần Thần nếu như đã thật tình chờ đợi mình, như vậy không thể làm cho hắn quá mức thái quá, nghĩ như vậy cần dựa theo kế họach vạch ra, thông qua Trần Thần chậm rãi dẫn Tam Đại Thánh Địa ở chỗ này dồn lực phòng thủ, sau đó lại từng bước từng bước ung dung tính toán theo ý mình, một mẻ hốt hết!
Bất quá Quân Mạc Tà cũng không có cảm giác ủ rũ, mất mát. Ngược lại, hắn lại thực sự cao hứng. Sự tình hôm nay, tuy nói là nằm ngoài dự đoán, nhưng lại làm cho Quân đại thiếu gia cảm giác chuyến đi này không tệ.
Tà Quân Quân Mạc Tà, vô luận kiếp trước hay kiếp này, cừu nhân thật sự là rất nhiều, nhưng bằng hữu thì đúng là quá ít, hai đời cộng lại, nhiều nhất bất quá cũng chỉ dăm ba người mà thôi, như hôm nay, một người có thể gọi là bạn, lại hiếm có hơn, lại là địch nhân. Cho dù là thuộc phe cánh của địch, chưa chắc không có người đáng quý! Hôm nay có Trần Thần, lần trước thì có Lãnh Đồng, người duy nhất trong lục đại Thánh Giả giả may mắn thoát chết!
Tuy rằng lập trường cùng thủ đoạn của Quân đại thiếu gia sẽ không bất luận vì kẻ nào mà thay đổi, nhưng Trần Thần lại khiến cho Quân Mạc Tà một loại cảm giác quái dị là không muốn giết chết hắn…
Cho nên Quân Mạc Tà rõ ràng bị một người thay đổi triệt để, làm một phiên dời sông lấp biển, dứt khoát đem mọi chuyện lớn nhỏ diệt sạch! Nếu không, chỉ cần tin tức truyền đi ra, cao thủ Tam Đại Thánh Địa sẽ liên tục không ngừng tiến đến!
Cứ như vậy thì kế hoạch lúc trước cũng không khác nhau là bao nhiêu!
Nhiều nhất chẳng qua là làm cho đám người Quân Mạc Tà gặp phải áp lực nhiều hơn một chút mà thôi!
Cho nên Quân Mạc Tà mới tại đây hét lớn, dứt khoát bắn ra một ít khúc tiếu ngạo giang hồ! Vì muốn hoàn thành tâm nguyện của Trần Thầnlại làm cho chuyện này trở nên phức tạp, làm cho tâm ý kiếp trước trong lònh hắn được phát tiết ra một lần!
Từ xưa đến nay có bao nhiêu người có thể chân chính tiếu ngạo giang hồ?
Ta! Ta muốn tiếu ngạo giang hồ!
Cúc Hoa thành, xem ra trước tiên phải tắm mưa máu! Vốn đang muốn đùa giỡn một hồi, xem ra không thể được nữa!
Quân Mạc Tà ở đây vừa mới nhảy lên nóc Đạn Quang Lâu, chung quanh đồng thời có bốn người phi thân mà lên. Chưởng phong vù vù. Tất cả đều hướng những chỗ yếu hại trên người hắn đánh tới! Những người này hiển nhiên là muốn bắt sống hắn, chiêu thức tuy rằng sắc bén nhưng lại không sử dụng binh khí, ít nhiều xem như là hạ thủ lưu tình.
Bị vây tứ phía, các đợt tấn công dầy đặc sắp tới gần, thân hình Quân đại thiếu gia lại như lông vũ quỷ dị bay lên, rồi sau đó đứng yên ở giữa không trung cao ngất! Trong nháy mắt hắn dừng lại, sau đó hai tay hai chân cùng ra đòn!
Đúng vậy, chính là xông ra ngoài ngay lập tức!
Giống như là sẵn có ý định, hơn nữa có thể tùy ý công kích, coi thường khoảng cách, coi thường không gian, coi thường phương hướng …
Bên phải một quyền đánh nát mặt phải vị Thiên Huyền cao thủ bằng tay phải rồi sau đó lao tới hoàn toàn không có gì trở ngại đánh thẳng vào trên ngực của hắn! Cả thân thể đang trong tư thế tấn công, đại hán kia trên mặt hiện ra một loại thần sắc quái dị, thậm chí còn chưa kịp kêu đau, cả thân thể liền bị xẻ ra thành năm mảnh, bay ra ngoài!
Chính là bay ra ngoài! Quân Mạc Tà dưới quyền kình bá đạo của mình, làm cho thân thể và đầu của đại hán kia "cách cách" phân ra làm sáu phần rơi xuống!
Trong lúc nhất thời, máu tười phun ra như mưa!
Một quyền phanh thây ngay sau đó, hai chân gần như đồng thời đá vào lồng ngực hai tên địch nhân, vài tiếng răng rắc thanh thúy phát ra của khung xương gãy vụn vang lên, hai cái bóng người khoa tay múa chân phun ra máu tươi, bị dội ngược trở về!
Quân Mạc Tà mượn lực của một cước này, tung người trên không một cái, lại bay vọt lên! Thân hình hắn giống như tên lửa, thẳng tắp hướng lên thiên không!
Mặt trời phía trên chiếu xuống một thân ảnh tóc đen bay lên thẳng tắp, thân hình cực nhanh, thậm chí phát ra một tiếng: Hưu! Áo bào tung bay như một làn khói nhẹ…
Hai nhân ảnh mặc áo bào trắng chia ra trái phải mà bay tới, lúc này đã ở ngay cạnh hắn! Bốn chưởng đối nhau, sau đó mượn lực phi lên trời đuổi theo!
Hai cái bóng trắng kia là hai lão già bạch y thực lực cực kì thần bí khó lường! Bọn hắn vốn đã tận lực đánh giá cao thực lực của Đông Phương Đại Thư này, lấy đội hình này, cho dù là đối phó chủ nhân Phương đại gia tộc Đông Phương Vấn Tình cũng có thừa, như thế nào cũng không ngờ rằng, hơn mười vị cao thủ cùng nhau ra tay thế nhưng ở trong nháy mắt bị đối phương lấy thực lực cường hãn đánh trả đến luống cuống tay chân!
Bọn hắn nguyên bản không muốn ra tay,mà chỉ thờ ơ áp trận phía ngoài, tính toán này đã hoàn toàn thất bại, nếu hai người bọn hắn không ra tay thì tên này thực sự có thể thoát thân, như vậy thì mất mặt vô cùng!
Đáng tiếc cho dù hai người bọn có có tự mình ra tay cũng không thể khắc chế địch nhân! Hai người tuy rằng lao tới vô cùng nhanh nhưng vẫn bị Đông Phương Đại Thư ung dung tránh đi!
Vị Đông Phương Đại Thư này thật sự là rất sắc bén a!
Hai lão nhân áo trắng đồng thời hừ lạnh một tiếng, bay vút lên, chuẩn bị cho lần truy kích thứ hai!
Quân Mạc Tà thẳng tắp bay lên từ đầu đến cuối không dừng lại, tốc độ có thể nói là nhanh vô cùng, nhưng trong lúc đó, hai lão nhân áo trắng đồng thời cũng bay lên, tốc độ đã đạt tới cực điểm trong nháy mắt, Quân đại thiếu gia khóe miệng lại mỉm cười một cách quỷ dị cổ quái, thân mình lại đột nhiên bất động!
Cứ như vậy lơ lửng trên không trung!
Việc này đúng là ngoài dự đoán của mọi người! Càng làm trái ngược với nguyên lí cơ bản của võ học! Phải biết xu thế của bay vọt, quan trọng nhất là nhất cổ tác khí! Thời điểm mà tốc độ cao nhất, cho dù là bản thân muốn dừng lại cũng không có khả năng!
Cái gọi là tĩnh như xử nữ, động như tha thỏ. Hai loại trạng thái này hoàn toàn tương phản, nếu đang đứng yên mà tăng tốc cực nhanh, chỉ cần là cao thủ khinh công là có thể làm được, không chút khó khăn, nhưng nếu ngược lai, từ tốc độ cực cao mà đột ngột dừng lại thì chỉ có cao thủ khinh công đã đạt mức cực điểm thượng thừa, tu vi bản thân cũng đạt đến mức thu phát tùy tâm, tâm muốn là làm chí cảnh thì mới có thể làm được!
Lấy thực lực Huyền Huyền đại lục phân chia ra mà nói, không phải không ai làm được, nhưng ít nhất cũng phải là Thánh Cấp cường giả, lại phải là Thánh Giả cực kì am hiểu khinh công mới có thể làm được!
Dựa vào tình hình trước mắt mà nói, Quân Mạc Tà tại thời điểm mấu chốt này liều mạng dừng lại! Hai lão nhân áo trắng thực lực mặc dù cũng rất mạnh nhưng muốn tiến tới Thánh Cấp lại còn có một khoảng cách cực xa, hai lão đang toàn lực truy kích phía dưới, cũng không thể nào có khả năng dừng lại! Hai lão nhân cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn thân hình của đối phương càng ngày càng gần, càng về sau hai người một trên một dưới bay đến hai bên Quân Mạc Tà thì vẫn duy trì tốc độ bay lên, thế nhưng lúc này Quân Mạc tà cũng không khách khí mà ra tay công kích!
Khóe miệng Quân Mạc Tà mỉm cười lạnh như băng, tay trái hung hăng đánh vào đỉnh đầu của lão già kia!
Hai lão nhân áo trắng không còn cách nào khác, cho dù đối mặt với thế cục tồi tệ vẫn có thể chấn nhiếp tâm thần, hét lớn một tiếng, song chưởng đồng thời đánh ra! Nhằm vào bụng Quân Mạc Tà đánh tới!
Quân Mạc Tà từ trên cao nhìn xuống, lão giả áo bào trắng suy nghĩ nếu muốn ngăn sát chiêu của Quân Mạc Tà thật sự là không thể vì đã ngoài tầm công kích, đành phải áp dụng chiến thuật vây Ngụy cứu Triệu. Nếu Quân Mạc Tà chỉ băn khoăn, sợ bị mình đánh về phía bụng hai chưởng, thu tay lại thì mình có thể né tránh một kích đánh vào đỉnh đầu!
Tuy rằng song chưởng của mình chắc chắn có thể dồn đối phương vào chỗ chết nhưng chính mình lại trúng một chiêu ở trên đầu thì hẳn phải chết không cần nghi ngờ gì, nhưng chỉ cần Đông Phương Đại Thư trúng một chiêu của mình, bất kể như thế nào cũng sẽ chịu tổn hại tương đối, ngay lúc này kẻ địch xấu xa, cục diện tồi tệ, một khi sức lực chiến đáu không còn, tính mạng tất nhiên cũng sẽ không kéo dài!
Nếu không thành công, chính là cùng bại!
Hắn chắc chắn rằng Quân Mạc tà nhất định không muốn cùng mình liều mạng, biết rõ có thể lợi dụng điểm này, cũng không dám tiếp tục ra chiêu!
Nhưng thật sự lại hoàn toàn nằm ngoài dự kiến của hắn! Hắn như thế nào cũng không nghĩ ra, Đông Phương Đại Thư có bản lĩnh đột nhiên thay đổi tư thế của cơ thể, đột nhiên tà tà bay lên!
Lão nhân áo trắng thân thủ như sấm, song chưởng tung ra. Phanh một tiếng đã đánh tới, Quân Mạc Tà mặc dù đứng ở trên không nhưng vẫn đột ngột bay lên. Giống như thân thể nhẹ như tờ giấy, thoải mái bay lên theo gió.
Mà Quân đại thiếu gia cũng chỉ có thân mình bay lên, chưởng phong vẫn như cũ nặng nề ép xuống! Lão nhân áo trắng sợ đến vỡ mật, lúc đó thân thể hắn còn đang bay lên, lại bởi vì vừa rồi liều mạng ra chưởng nên khiến cho xu thế bay lên mạnh hơn ba phần. lúc này giống như cố tình bay lên đưa đầu ra cho người ta đập! Trong lúc cấp bách, hắn nhanh trí lắc đầu né đi thì cảm thấy một luồng chưởng phong xẹt qua bên tai, sau đó như có cả ngàn cân thiết chùy nện thẳng vào vai phải của hắn!
Rắc một tiếng, xương vai hắn gãy vụn, lão nhân áo trắng trừng mắt một lúc không thể tin vào mắt mình, với tốc độ bay lên của hắn càng làm tăng thêm tốc độ đánh xuống. Giờ khắc này, hắn thậm chí quên đi đau đớn trên thân mình, trong lòng hoàn toàn không thể tin được!
Trong chưởng lực đánh tớinày, hắn cảm giác được, huyền lực của đối phương giống như là khoái đao cắt đậu hũ, lại đem huyền khí hộ thân trên người hắn chặt đứt như thế chẻ tre, cơ hồ hoàn toàn không có bất kì cản trở nào, liên tục đánh vào trên vai mình!
Tuy bản thân mình vội vàng ứng biến chống chiêu, nhưng dù sao mình cũng là một vị Tôn Giả cấp hai a!
Hộ thân huyền khí của Tôn Giả, lại bị một chưởng trước mắt đánh tan?
Cho nên trong lúc hắn rơi xuống chỉ kịp kinh hô một tiếng: Tôn giả? Cấp ba? Sau đó liền oanh một tiếng, nhanh chóng rơi thẳng và Đạn Quan Lâu, hắn như một tảng đá, nặng nề nện người xuống Đạn Quan Lâu tạo thành một cái hố to!
Nhưng một câu cuối cùng này của hắn, lại làm cho vị lão nhân kia sợ tới mức hồn bay lên trời!
Dị Thế Tà Quân
Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Quyển 5: Đoạt Thiên chi chiến