Mục lục
Dị Thế Tà Quân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

: Sheetly

Biên Tập: Sheetly

" Bây giờ còn sướng ko?" Đỗ Tuyệt nhàn nhạt hỏi, mang theo một chút chê cười. Lão đã vận dụng ba thành lực lượng của mình, phần này lực lượng đã đủ dùng, cho dù là cao thủ Chí tôn, cũng chưa chắc có thể chịu được. Quân Mạc Tà tuy rằng thực lực bất phàm, nhưng là đối với Chí tôn đẳng cấp, lực lượng như vậy tin rằng đã đủ. Có thể thật sự là vượt qua sức chịu đựng của con người...

"Đương nhiên... Sướng! Nếu ngươi có thể tăng thêm một chút khí lực... Thì càng sướng!" Quân Mạc Tà cắn răng, chảy mồ hôi, tựa hồ rất gian nan nói ra từng chữ.

"Tốt lắm. Quả nhiên xương cốt cũng đủ cứng đấy! Ngươi đã mở miệng, bổn tọa tất nhiên sẽ làm cho ngươi sướng đến cùng." Đỗ Tuyệt hít sâu một hơi, đột nhiên đẩy lực lượng thẳng tới tầng 5 cảnh giới! Chỉ có một chút dùng để đối phó Ưng Bác Không cùng Phong Quyển Vân, tuyệt đại bộ phận trọng tâm lực lượng đều dồn vào người Quân Mạc Tà.

Dưới chân Quân Mạc Tà "Két" Một tiếng, nhưng thân thể hắn rất nhanh thẳng lên, một bộ dạng quật cường như đi chưa đâm đầu vào tường thì chưa quay lại, chưa thấy quan tài thì chưa đổ lệ!

Đỗ Tuyệt mỉm cười nói: "Ngươi còn muốn chống đỡ đến chết sao?"

Đỗ Tuyệt cũng ko dám tùy tiện đem sự tình thật sự làm đến đường cùng, nếu là quả thật giết chết thiếu niên trước mắt này, hậu quả cũng không phải là chuyện chơi!

Quân Mạc Tà thoáng hạ thấp đầu, lại như nghiến răng nghiến lợi thông thường nói: "Vẫn í...t Lão già kia! Loại chiến đấu này thiếu gia kinh nghiệm quá nhiều rôi.... Chỉ bằng ngươi cái này... Loại uy áp như mèo ba chân mà cũng tự nhận là tài ba sao? Bản thiếu gia vẫn chưa đủ sướng, như thế nào? Lão già nhà ngươi không còn khí lực sao?"

Đỗ Tuyệt trong ánh mắt lóe lên một màu đỏ thẫm, thân thể vẫn đứng thẳng đột nhiên bỗng khẽ nhúc nhích mà không thể nhìn ra... Kỳ thật chính là đầu hắn hơi cúi xuống một chút. Nhưng áp lực lại là trong nháy mắt tăng gấp bội! Thân thể của lão, giống như là cao sơn tuấn nhạc sừng sững giưa mây trời! Nhưng uy áp như trời xanh mênh mông này cũng có thể khiến cho anh hùng cái thế phải khuất phục.

Thế nhưng thực tế Đỗ Tuyệt trong lòng cũng có chút ít buồn bực, thậm chí là có chút tiến thoái lưỡng nan. Nói là lấy lòng, nhưng thằng nhãi trước mặt có khi lại có thể chống cự được! Mình bây giờ đã xuất sáu phần lực lượng, thế mà hắn vẫn có thể gánh được!

Nếu như tùy tiện tăng thêm, thì lại vượt khỏi khả năng khống chế tự nhiên, bất cứ khi nào cũng có thể xuất hiện hậu quả ngoài ý muốn. Làm không tốt thì hậu quả kia cũng không phải là đang lấy lòng, mà là đang thị uy!

Thậm chí, nếu như làm cho thằng nhãi này chết tại chỗ, kết một cái thù oán không thể giải, thì lại rước lấy một kẻ thù không thể địch nổi!

Như nếu như hiện tại thu tay lại, thằng nhãi này không phục thì căn bản là sẽ không nhận ân tình của mình, cái lão bất tử sư phó kia lại không đi ra, trong mắt người ngoài há không phải mình thua một chiêu?

Vậy chính mình thật sự có thể mất hết mặt mũi...

Trước mặt bao nhiêu người, bản thân là Tuyệt Lộ tôn giả chẳng phải là thành trò cười?

Rõ ràng đã cảm thấy thằng nhãi này chỉ còn kiên trì được một hơi thở mong manh, như thế nào đến bây giờ vẫn không thể làm cho hắn chịu thua? Chẳng lẽ là kết quả của việc sư phụ của hắn thường dùng loại phương pháp này để tiến hành rèn luyện? Đi! Đúng là như thế!

Quân Mạc Tà lại rên rỉ một tiếng. Lại nhếch môi cười thảm một tiếng, nói:" Sướng cực kỳ, tiếp tục đi, tiếp tục đi..." Đỗ Tuyệt giận tím mặt!

Mấy trăm năm qua, có mấy người dám khiêu khích mình như vậy? Thằng nhãi vô liêm sỉ lông mao còn chưa rụng hết lại dám liên tục khiêu chiến cực hạn của mình? Trong mắt của lão thanh quang lóe lên, tròng mắt đột nhiên xuất ra nhàn nhạt sắc trắng bạc, lóe lên rồi biến mất, đồng thời, uy áp trong không khí giống như là một cái sườn núi nhỏ vừa mới hạ xuống, sau đó bị một ngọn núi nhỏ hung hăng đập vào trên sườn núi kia! Oanh!

Một âm thanh rung động vô hình, người xung quanh kinh ngạc chứng kiến, trên đỉnh đầu Quân Mạc Tà, có một không gian chừng 10 trượng đột ngột biến thành một màu tối đen! So với màu đen của mực còn đen hơn!

Hiện tại đang là ban ngày! Không những thế mặt trời trên cao rực rỡ chiếu rọi tia nắng xuống mặt tuyết đọng ở dưới có thể thấy được rõ ràng! Thế nhưng nếu như nhìn về phía đỉnh đầu Quân Mạc Tà thì lại có thể chắn chắn nó chính là... trong đêm!

Tám phần thực lực! Tám phần thực lực của Tuyệt Lộ tôn giả, tin chắc rằng cho dù Mai Tuyết Yên ở đây thì cũng phải cẩn thận ứng phó! Quân Mạc Tà cảm thụ được áp lực này, trong lòng đột nhiên có một niềm vui khó tả! Đúng vậy, đúng là vui mừng khôn xiết! Lúc Đỗ Tuyệt vừa mới thay đổi lực thiên địa uy áp, Quân Mạc Tà bắt đầu cảm nhận được sự khác thường.

Khi uy áp của Đỗ Tuyệt tới người, đầu tiên là Quân Mạc Tà cảm giác thấy áp lực trầm trọng, sau đó thì cảm thấy Hồng Quân Tháp trong đầu đột nhiên tự mở ra, xoay tròn tốc độ cao.

Chỉ là lúc này không giống như trước phóng xuất ra linh khí khổng lồ mà lại có một tia linh khí tách từ uy áp của Đỗ Tuyệt ra, bị Hồng Quân Tháp trong nháy mắt nuốt vào!

Mà tia linh khí này lại tinh thuần cực kì, xen lẫn có chút thâm thúy bàng bạc của khí quyển! Quân Mạc Tà biết ngay đây là cái gì: đây là thiên địa linh khí!

Đồng thời, Quân Mạc Tà cảm giác được Hồng Quân Tháp sau khi luyện hóa bộ phận lực lượng này, lúc đưa vào thân thể mình, tốc độ tăng trưởng linh lực của mình lại tăng gấp 10 lần lúc trước! Chuyện gì thế này??

Nhưng rốt cuộc là xảy ra chuyện gì thì mặc dù Quân Mạc Tà không rõ nhưng cũng không muốn đi tìm hiểu vấn đề này bây giờ! Hiện tại Quân Mạc Tà tựa như một cái hồ cạn nước, mà Đỗ Tuyệt lại dùng thực lực cường đại của hắn như hàng trăm cái máy bơm công suất lớn cưỡng ép phun nước vào kinh mạch của Quân Mạc Tà!

Chuyện tốt như vậy, biết tìm ở đâu ra?

Thực sự là sướng đến tận cửa, chuyện tốt sướng đến nghiêng ngả! Cho nên Quân Mạc Tà nói với Đỗ Tuyệt rằng mình rất sướng thì tuyệt đối là phát ra từ đáy lòng!

Vì thế Quân Mạc Tà sẽ không lãng phí cơ hội như vậy! Thậm chí, trong lòng hắn còn kêu gào: tiếp tục đi! Đừng có dừng lại! Càng dùng sức càng tốt! Ngươi kiên trì bao lâu ta cũng ko có ý kiến...

Ừm, nếu ngươi có thể tiếp tục đè nén ta, có thể là ta sẽ rất nhanh đột phá Tạo Hóa Công tầng thứ năm...

Vì vậy Quân Mạc Tà lập tức biểu hiện ra ngoài bộ dạng sắp sụp đổ, nhưng lại cứ không chịu sụp đổ, làm cho Đỗ Tuyệt sinh ra một loại ảo giác: thằng nhãi này sắp không chịu được rồi! Chỉ cần thêm một chút sức lực là hắn sẽ tiêu ngay...

Thế nhưng đã nhiều lần tăng thêm lực mà Quân Mạc Tà vẫn cái bộ dạng sống không được chết không xong như vậy, Đỗ Tuyệt cuối cùng cũng nổi giận... Vì vậy từng bước một tăng lực lượng của mình lên... Loại hiện tượng này thì Quân Mạc Tà cũng không rõ ràng, Đỗ Tuyệt thì lại càng mù tị...t

Xét cho cùng thì cũng chỉ bởi hai chữ: Linh khí! Hồng Quân Tháp vốn là rất mẫn cảm với linh khí, khi gặp nơi có linh khí nồng hậu thì mình cũng mở ra cho nó hấp thụ linh khí. Nhưng tại Thành Thiên Hương đất chật người đông này, Hồng Quân Tháp thực sự khinh thường hấp thu linh khí ở đây...

Trừ khi Quân Mạc Tà khi luyện công hấp thu thiên địa linh khí tinh thuần, còn những thứ khác thì tháp đại gia không có chút hứng thú. Nhưng Đỗ Tuyệt lần này thì lại khác, tu vi bản thân của lão thực sự rất cao! Lại có thể điều động thiên địa linh khí để sử dụng! Đem thiên địa linh khí ở đây nén lại rồi sử dụng thành uy áp của mình!

Thủ đoạn cao siêu thế này, cho dù là tôn giả đồng cấp thì cũng chịu không nổi! Cái này so với Thiên địa Tù lung ( lồng giam) của Mai Tuyết Yên thì có cùng công hiệu. Thiên địa lực lượng, há lại bình thường?

Nhưng lợi khí vô thượng bực này hôm nay sử dụng trên người Quân Mạc Tà thì lại trở thành thuốc bổ cực tốt cho hắn! Bỏi vì lực lượng như vậy đối với Hồng Quân Tháp mà nói thì quả thực là một tin vui lớn!

Vận may phủ lên đầu, lại có thể có loại nhân vật như Lôi Phong, đem thiên địa năng lượng mà mình khổ sở tụ tập lại được mà cưỡng chế nhét vào trong Hồng Quân Tháp... Hơn nữa còn là có không muốn nhét vào thì cũng không được... Tất cả cứ như một vở tuồng!

Mà càng làm Quân đại thiếu gia kinh hỉ chính là, tại nén ép cường độ cao, bởi vì Đỗ Tuyệt muốn điều động lực lượng như vậy thì trước hết phải điều động tinh thần lực của mình thiên địa lực lượng câu thông, dung hợp, sau đó mới có thể tiến thêm một bước điều động thiên địa lực lượng triển khai công kích! Nhưng cái mà Hồng Quân Tháp đang thiếu, lại chính là thiên địa linh năng!

Linh khí không thiếu hụt, bản thân sẽ không thiếu thốn. Nhưng thiên địa linh năng lại là linh khí mênh mông, dùng lực lượng của Quân Mạc Tà hiện tại, chỉ có thể hấp thu được không nhiều, còn thường xuyên cần Hồng Quân Tháp cung cấp cho hắn...

Thế nhưng vị Tuyệt Lộ tôn giả này dùng vô thượng huyền công mấy trăm năm tu luyện của mình, bày ra một phong phạm tuyệt thế cao thủ, chắp tay mà đứng, đứng ngạo nghễ, dùng một loại tư thế phong phạm nhất mà cao thủ có, mặt không đổi sắc điên cuồng uy áp, ngắn ngủn trong một đoạn thời gian, lại bồi bổ cho hắn rất nhiều.

Sự tình tuyệt vời như vậy, Quân Mạc Tà tự nhiên là đoán cũng chẳng ra.

Nhưng cái này cũng chẳng ảnh hưởng tới kế hoạch buồn bực phát ra của cài của Quân đại thiếu gia ban đầu!

Dưới biểu diễn tinh tế của Quân đại thiếu gia, khi thì nghiến răng nghiến lợi, run rẩy, sắc mặt tái nhợt, mồ hôi đầm đìa... Khi thì xương cốt chốc chốc lại vang lên răng rắc, trên mặt mồ hôi lại tuôn ra như suối, chân dẫm nát hai khối đá xanh, xung quanh cũng có xu thế rạn nứ...t

Mà ngay cả Đỗ Tuyệt cũng lo lắng rằng không biết tăng thêm lực thì thằng nhãi này có biến thành đống thịt nát ngay tại chỗ hay không? Thế nhưng lại có cảm giác rằng chỉ cần thêm một chút lực là thằng nhãi cứng đầu này chắc chắn không chịu nổi... Cứ thế hai người giằng co nhau!

Nếu như Đỗ Tuyệt biết mình vẫn lấy kiêu ngạo làm công kích mạnh nhất, lại thành thuốc bổ cho đối phương, còn lại còn đường đường chính chính nhe răng toét miệng mà hưởng thụ, cứ như đang được mát xa theo kiểu đau nhưng sướng... Phỏng chừng vị Tuyệt Lộ tôn giả này phải thét to lên một tiếng, sau đó phụt ra một ngụm máu tươi lớn mà chết! Hơn nữa là chết không nhắm mắt!

Mấy trăm năm qua, Tuyệt Lộ tôn giả đã bao giờ bị người đùa giỡn như thế?

Không phải là lão không muốn làm cho xong, thế nhưng trên người Quân Mạc Tà... Thật là quỷ dị!

Lại qua một lúc, Quân Mạc Tà thất vọng phát hiện uy áp từ đối phương cũng không tăng lên nữa, không thể được, chẳng lẽ lão già này muốn lười biếng? Nhãn thần vừa chuyển, cố rên rỉ hai tiếng, âm thanh dường như là bị đè ép từ trong phổi xuất ra, ho khan nói

"Cáp... Cáp... Đại danh đỉnh đỉnh Tuyệt Lộ... Tôn giả, chỉ có chút bản lĩnh thế thôi sao? Hay là ngài... Thả ta đứng lên đi... Ta rất thất vọng... Hóa ra cao thủ đứng đầu Chí Tôn Kim Thành... Lại có thể... Hắc hắc hắc hắc...." Trong lúc nói chuyện hắn lại thống khổ rên rỉ hai tiếng, như là đau đớn ở trong linh hồn vậy.

Như cố gắng chống đỡ sắp không chịu nổi mà sụp đổ...

Dị Thế Tà Quân

Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ

Quyển 4: Phong Tuyết Ngân Thành

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK