Mục lục
Dị Thế Tà Quân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bảy đại cao thủ liên thủ tung ra một kích cũng chỉ có thể ngang sức ngang tài đấu với Mai tôn giả! Tuy Mai tôn giả có phần thủ xảo, thế nhưng không nên quên đây là bốn đại chí tôn liên thủ, hơn nữa còn có ba vị Thần Huyền cường giả trợ trận!

Huyền công của Mai tôn giả hiển nhiên đã đạt đến cảnh giới làm cho người ta sợ hãi!

Thực lực khủng bố bực này, trên đời tuyệt đối xứng đáng được gọi là tột đỉnh!

Khói bụi tan đi, Lệ Tuyệt Thiên, Lệ Vô Bi, Thạch Trường Tiếu, Ưng Bác Không xuất hiện tại mỏm núi còn sót lại, mà Tiêu Bố Vũ ba người còn lại đều là sắc mặt tái nhợt, khoanh chân vận công điều tức.

Ba người bọn họ cũng xui xẻo, thực lực chỉ là Thần Huyền, công lực yếu kém, trong lúc chịu lực phản chấn đã bị nội thương, mặc dù không quá nghiêm trọng, thế nhưng cũng ảnh hưởng tới việc vận dụng thực lực, trong lúc huyền công bạo liệt, động tác bọn họ phản ứng hơi chậm. Trong lúc khẩn yếu như vậy, thực lực chỉ cần tổn thất một điểm cũng đủ để nguy hiểm tới tính mạng, ba người há có thể không nắm chắc thời cơ để khôi phục thực lực.

Bất quá bọn hắn cũng không ngu ngốc đến mức đầu mọc nấm mốc.

Sau khi Quân đại thiếu an bài xong, hắn không thể chờ đợi được nữa, ở trên không ẩn thân xem tuồng, tâm tình rất cao hứng, nhất là khi thấy kẻ đứng đầu thiên phạt nhục mạ Lệ Tuyệt Thiên. Quân đại thiếu càng hoa chân múa tay vui sướng, quả thực là muốn lớn tiếng vỗ tay ủng hộ, sau khi chứng kiến hai bên quyết đấu, lại càng đã ghiền.

Thế nhưng khi quá hưng phấn, quá đã ghiền, người ta thường bảo vui quá hóa buồn, phía dưới đột nhiên xuất hiện bạo khí, hắn rốt cuộc cũng không phải là cường giả Thần Huyền, toàn bộ không ý thức được thời khắc này sẽ phát sinh chuyện gì. Bất ngờ không kịp đề phòng, xung lượng mãnh liệt trực tiếp khiến hắn bắn lên, sau đó một tảng đá to cỡ một trượng vay tới, vừa vặn va vào cái mông của hắn, lập tức đem hắn cùng bắn lên trời cao.

Cái mông giống như là đang ngồi trên cái đĩa sắt, mà lại là cái đĩa sắt bị nung đỏ, lập tức khiến Quân Mạc Tà trong nháy mắt thống khổ cơ hồ muốn ngửa mặt lên trời kêu to, thật sự là đau muốn chết.

Quá đau, mẹ nó chứ! Lão tử tự dưng lại gặp họa a!

Ca đây là còn đang sử dụng Âm Dương Độn a! Quân Mạc Tà rốt cục muốn bỏ chạy, thế nhưng trước khi đi hắn ngược lại không thể buông tha tảng đá khốn kiếp này, hung hăn đạp một cước, lập tức khiến tảng đá vỡ làm năm bảy mảnh. Mà Quân Mạc Tà cũng nhân cơ hội này rúc vào Hồng Quân Tháp.

Quả thực là quá nguy hiểm!

Điều này cũng làm cho mọi người không rõ nguyên nhân vì sao tảng đá ở trên không trung lại không có rơi xuống. Đơn giản là vì Quân đại thiếu gia đã đập vụn nó rồi.

Ở phía xa, Mai tôn giả đứng im bất động, có phần hồ nghi nhìn thoáng qua lên không trung, như có điều suy nghĩ. Tiếp đó sự chú ý của hắn dồn vào bốn đại chí tôn, cắn răng một cái, áo choàng màu đen lăng không một lần nữa phóng lên!

- Chậm! Mai tôn giả, chậm đã!

Phương xa đột nhiên truyền đến một tiếng hét lớn, người lên tiếng có huyền công dị thường hùng hậu, chấn đắc khiến dãy núi nổ vang, vèo vèo hai tiếng. Trước mắt Lệ Tuyệt Thiên đám người hiện ra hai hắc bào nhân. Làm cho người ta chú ý chính là bên hông hai người này có buộc một cái đai lưng màu tím, bên cạnh còn giắt một thanh tử kim sắc trường kiếm.

Hai người trung niên mỹ nam tử này nhìn bộ dáng có vẻ phong thần tuấn lãng, khí độ xuất chúng, một bộ hòa cùng hắc bào, khiến dáng vẻ lại vô cùng anh tuấn.

Hai người dừng lại, đồng thời hướng về Mai tôn giả đang phiêu phù trên không trung chắp tay, mỉm cười nói:

- Từ biệt nhiều năm, Mai tôn giả từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ? Còn nhận ra cố nhân hay không?

Thân thể của Mai tôn giả ở trên không trung giống như không có trọng lượng liền dừng lại, hai đạo thần quang quét xuống, nhàn nhạt nói:

- Thì ra là các ngươi, quả nhiên là khiến ta có chút bất ngờ! Các ngươi đã không việc gì, ta sao lại không ổn chứ!

Lệ Tuyệt Thiên ở phía sau hai người có chút buồn bực trợn trừng mắt nghĩ: "hai người này mới tới cũng nói câu 'Từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ?' thế nhưng Mai tôn giả lại không có tức giận, đồng dạng như vậy vì sao khi từ trong miệng mình nói ra lại khiến hắn tức giận muốn hủy diệt thiên địa vậy?"

Trong đó một người trung niên ha ha cười nói:

- Năm đó Mai tôn giả quét ngang bát hoang, tung hoành thiên hạ! Hôm nay vừa gặp huyền công của tôn giả đã tiến thêm một bước lớn, quả thực là chuyện đáng mừng.

- Thật đáng mừng? Bản tôn cũng muốn chúc mừng hai vị, năm đó là đại chí tôn uy danh hiển hách lại thần bí mất tích, mấy chục năm cũng không có xuất hiện tại nhân gian thì ra đi làm Tử kim hộ pháp của Độn Thế Tiên Cung, chúc mừng!

Mai tôn giả lạnh lùng nói, đột nhiên con mắt khẽ đảo, trầm giọng nói:

- Lôi Bạo Vũ, Bố Cuồng Phong, năm đó chính là hai kiếm khách lừng lẫy thiên hạ, Bạo Vũ, Cuồng Phong hai chí tôn, đại giá thiên phạt sâm lâm, chẳng phải là có điều chỉ giáo người của Mai gia ta sao?

Những lời này vừa nói ra, đại bộ phận mọi người ở đây đều hoàn toàn không hiểu, hai cái tên này đối với đại bộ phận mọi người mà nói thật sự là quá xa xôi. Thế nhưng Lệ Tuyệt Thiên bốn đại chí tôn cùng mấy vị trưởng lão của Phong Tuyết ngân thành, cùng với số ít vài vị già lão trong các gia tộc trên mặt lập tức lập tức vẻ bất ngờ, giật mình.

Hai cái tên này cũng đã không còn bao người nhớ rõ nữa, nhưng sáu mươi năm trước, nó đủ để có thể dọa vỡ mật rất nhiều người. Tất cả đều là nhân vật huyền giả đã bước vào đẳng cấp siêu việt. Người người nghe thấy hai cái tên này đều rung động giật mình thon thót.

Năm đó trong bát đại chí tôn có hai đôi huynh đệ kết nghĩa, uy danh hiển hách. Cũng may cho giang hồ là, hai đôi huynh đệ kết nghĩa này lại thường không hợp nhau. Thích kiềm chế lẫn nhau, luôn luôn muốn so đấu cùng nhau, chỉ cần chạm mặt chính là sẽ diễn ra một hồi đại chiến long trời lở đất!

Hơn nữa bốn người này tâm tính cũng vừa chính vừa tà, hành động không có gì cố kỵ, mọi sự đều tùy tâm sở dục, thiên hạ năm đó cơ hồ bị bọn họ quấy động đến nỗi hỗn loạn! Thế nhưng ngay khi mà thanh danh bốn người như mặt trời ban trưa lại đột nhiên mất tích. Lúc ấy tất cả mọi người suy đoán bốn người bọn họ chỉ sợ đã đồng quy vu tận rồi. Vô số người vỗ tay tỏ ý vui mừng. Về phần truyền thuyết của bốn người rốt cục cũng phai nhạt dần. Trải qua một giáp (= 60 năm) thời gian trôi đi. Người biết chuyện tình năm đó càng ngày càng ít đi.

Một đôi huynh đệ kết nghĩa trong đó chính là hai người trước mắt này.

Hai kiếm khách làm chấn động giang hồ, hai chí tôn bạo vũ cuồng phong!

Lôi Bạo Vũ, Bố Cuồng Phong!

Về phần này một đôi huynh đệ kết nghĩa khác, năm đó cũng nổi danh là hai quái kiệt.

Chém phá phong vân xé rách trời, mặc ta bình sinh mặc ta cuồng!

Nửa đời trôi qua vẫn cuồng! Chính là hai đại chí tôn.

Không ngờ sáu mươi năm sau tại đại chiến tại Thiên Phạt sâm lâm lại nghe được hai cái tên ác mộng Bạo Vũ, Cuồng Phong, hơn nữa lại còn gặp được chân nhân.

Duy nhất khiến mọi người khó hiểu là, năm đó khi bọn họ mất tích, tuổi tác đã không còn trẻ nữa, tối thiểu cũng là bảy tám chục tuổi. Hôm nay trải qua thời gian sáu mươi năm đằng đẵng, vì sao bộ dáng chỉ như là hai trung niên? Chẳng lẽ hai người này đã luyện thành thuật phản lão hoàn đồng?

- Không dám!

Người lên tiếng khóe mắt có một nốt ruồi, tuổi tác lớn hơn lão nhân bên cạnh, người này chính là bạo vũ chí tôn Lôi Bạo Vũ. Chỉ nghe thấy hắn mỉm cười nói:

- Với bổn sự nhỏ nhoi của chúng ta sao dám nói hai chữ 'chỉ giáo' với Mai tôn giả chứ? Hôm nay chính là ngàn vạn lần bất đắc dĩ, chúng ta đại biểu Tiên Cung tới chứng kiến cuộc chiến giữa đại lục cùng thiên phạt mà thôi!

- A? Việc nhỏ như vậy cũng có thể kinh động tới Độn Thế Tiên Cung sao? Người của Mai gia ta đây hẳn là nên cảm thấy rất vinh hạnh nha?

Mai tôn giả trào phúng cười, đối mặt với hai đại chí tôn giống như sát thần này, không ngờ hắn lại không thèm để ý chút nào, hiển nhiên là đã tính trước rồi.

- Không dám, bất quá ta huynh đệ hai người chúng ta lúc tới đây, cung chủ đã đặc biệt dặn dò một câu, nhờ chúng ta chuyển lời tới Mai tôn giả.

Bố Cuồng Phong ở một bên nhàn nhạt nói.

- Mời nói, không biết ngụy quân tử muốn gởi cho ta câu nói gì?

Mai tôn giả cảm thấy rất hứng thú hỏi.

Nghe được hắn nói ba từ "Ngụy quân tử". Khuôn mặt của Bố Cuồng Phong co rút lại, sau đó cố nhịn cơn giận xuống, nói:

- Cung chủ nói 'cuộc chiến ở thiên phạt cứ diễn ra cũng chẳng sao, mọi chuyện đều được Mai tôn giả nắm chắc rồi. Huyền giả tranh đấu cũng tốt, tam đại Thánh Địa chi tranh cũng được, chẳng qua bách tính vốn vô tội, cho nên xin Mai tôn giả hạ thủ lưu tình.

- Ha ha, quả nhiên vẫn là giọng điệu buồn nôn giống như năm đó!

Mai tôn giả cười lớn một tiếng nói:

- Bất quá ta Thiên Phạt sâm lâm ta từ trước đến nay muốn làm như thế nào thì sẽ như thế đó, không tiếp thu bất luận lời nói của kẻ khác. Mặc dù Độn Thế Tiên Cung cũng không được, chẳng lẽ các ngươi muốn hiệu lệnh thiên phạt ta? Chính là chuyện buồn cười nhất từ xưa tới nay!

- Mai tôn giả nghĩ đi đâu rồi, chúng ta tự nhiên là không tiện can thiệp, cũng không có khả năng can thiệp. Thậm chí cho dù trận chiến này kết cục như thế nào chúng ta cũng không xuất thủ tương trợ bất kỳ một bên nào, hôm nay chúng ta tới đây chỉ là bẩm báo tin tức mà thôi. Hết thảy đều có cung chủ cân nhắc quyết định.

Bố Cuồng Phong mỉm cười nói.

Mai tôn giả nặng nề hừ một tiếng nói:

- Năm đó hai kiếm khách kinh thiên động địa như vậy, Bạo Vũ, Cuồng Phong song đại chí tôn hành tẩu giang hồ vô cùng khoan khoái. Vì nhau mà tương trợ, tung hoành thiên hạ. Là bực nào tiêu sái kiệt ngạo, không ngờ sau khi trở thành Tử Kim hộ pháp của Độn Thế Tiên Cung lại có thể biến thành bộ dáng như bây giờ. Mai mỗ đối với thủ đoạn dạy dỗ của quý cung chủ dánh cho các ngươi quả thực là cực kỳ bội phục. Nếu như hiện tại gặp được thái độ ngông cuồng, cho dù bại trận vẫn ngẩng đầu năm như năm xưa của các ngươi mới là quái lạ đó!

Những lời này của hắn rõ ràng chính là khơi ra lửa giận trong lòng Bạo Vũ, Cuồng Phong. Không nói chữ thô tục thế nhưng trong đó lại bao hàm ý tứ mãnh liệt vũ nhục làm cho không người nào có thể chịu được. Hết lần này tới lần khác lại nói ở trước mặt rất nhiều người, vạch ra bọn họ tuy bộ dáng trẻ ra thế nhưng công lực tựa hồ không tiến thêm được bao nhiêu. Đã không phải là đối thủ năm đó nữa, càng khiến hai người không thể tha thứ.

Lôi Bạo Vũ, Bố Cuồng Phong sắc mặt hai người co lại. Trong mắt kịch liệt phát ra lửa giận, tay phải đồng thời ấn lên chuôi kiếm, tiến lên trước một bước.

Trên mặt Lệ Tuyệt Thiên hiện lên nét vui vẻ, chẳng lẽ hai người này lại muốn xuất thủ? Nếu có bọn họ xuất thủ, phần thắng không thể nghi ngờ sẽ nhiều hơn a!

Chính lúc đang nghĩ như vậy, Lôi Bạo Vũ, Bố Cuồng Phong hai người đột nhiên lại lùi lại. Lôi Bạo Vũ hướng tới Mai tôn giả, lạnh nhạt nói:

- Mai tôn giả chính là cao nhân đương thời, làm gì cần phải tận lực chọc giận chúng ta, hôm nay thật sự không tiện gây chuyện, cũng không có nghĩa là lần sau không có cơ hội. Mai tôn giả nếu như có hứng thú, bỏ qua hôm nay, huynh đệ của ta tự nhiên sẽ phụng bồi.

Hắc bào trên người Mai tôn giả phần phật tung bay, tựa hồ như đang cười, nói:

- Ồ?

Dị Thế Tà Quân

Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ

Quyển 3: Thiên Phạt sâm lâm

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK